Chương 55: [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Đi Đào Góc Tường

Phiên bản dịch 5700 chữ

Xế chiều hôm đó, đoàn phim tiếp tục cao độ ghi hình buổi sáng, chưa đầy 7 giờ đã hoàn thành nhiệm vụ quay phim trong ngày.

Nhân viên nhóm A cuối cùng cũng được hưởng đãi ngộ của nhóm B, trời vừa tối, bọn họ tản ra vui vẻ như những nhân viên văn phòng bình thường.

Khi mọi người đi ngang qua Hứa Trăn đều mỉm cười gật đầu cảm ơn khiến hắn không khỏi bối rối.

Sau khi kết thúc công việc, Hứa Trăn vốn định trở về nghỉ ngơi thật tốt.

Hôm nay hắn quay tổng cộng 12 cảnh, tất cả đều đối diễn với Tống Úc, cho nên thể xác lẫn tinh thần đều vô cùng mệt mỏi.

Ai ngờ còn chưa ra khỏi phim trường, liền bị người đại diện Kiều Phong gọi lại.

"Lâm Huệ Mỹ nói tối nay muốn mời chúng ta ăn cơm, " Kiều Phong nói, "Tám giờ, trên tầng mười hai của khách sạn quốc tế Vạn Thịnh, hiện tại chúng ta trở về thay quần áo khác.”

Hứa Trăn nghi ngờ nói: "Tại sao lại mời đi ăn cơm vào lúc này? Muốn nói chuyện gì sao?”

Kiều Phong do dự một chút, rồi đáp: "Nói chuyện gì thì chưa biết, nhưng ngoại trừ Lâm Huệ Mỹ, còn có một người đi cùng. . ."

Nói xong, hắn hạ giọng nói: "Tổng giám đốc của Đông Nhạc truyền hình điện ảnh, Thái Thực Tiễn."

"Thái Thực Tiễn. . ."

Hứa Trăn khẽ nhíu mày: "Cái tên này nghe có chút kỳ quái, là hai chữ nào?"

Kiều Phong nói: "Thực Tiễn trong câu “Thực tiễn chính là tiêu chí duy nhất để kiểm tra chân lý”.”

Nói xong, hắn dừng một chút, chậm rãi nói: "Nghe nói Thái Thực Tiễn còn có một em gái, tên là Thái Chân Lý.”

Hứa Trăn: ". . ."

Được rồi, không bình luận.

Tám giờ tối, Hứa Trăn cùng Kiều Phong lái xe đến khách sạn quốc tế Vạn Thịnh.

Đây là khách sạn tiêu chuẩn cao nhất ở gần Thành phố Điện ảnh Truyền hình Hoành Châu, một bữa ăn cho bốn người có thể có giá từ hai đến ba ngàn.

Chỉ cần nhìn tư thế này thôi cũng khiến người ta cảm thấy chân thành rồi.

Lúc hai người đến phòng riêng trên tầng 12, thì đã thấy Lâm Huệ Mỹ và những người khác đã đến.

Hứa Trăn giương mắt nhìn lên, đứng bên cạnh Lâm Huệ Mỹ là một đại thúc trung niên béo nục béo nịch, mắt nhỏ, mũi tẹt, bề ngoài xấu xí, nhưng khi nhìn tổng thể thì lại mang đến một cảm giác rất hài hòa.

"Chào hai người…”

Nhìn thấy hai người đi tới, ông chú trung niên chủ động đứng dậy, tươi cười đưa tay về phía Hứa Trăn: "Cậu là Hứa Chân đúng không?

"Tôi đã xem cảnh quay của cậu trong buổi quay phim hôm nay, rất tốt, đây chính là hình tượng Hoa Vô Khuyết trong lòng của ta."

Lâm Huệ Mỹ đứng ở bên cạnh giới thiệu với Hứa Trăn: "Vị này là tổng giám đốc của công ty Đông Nhạc ảnh thị, Thái tổng."

Hứa Trăn lễ phép bắt tay, mỉm cười chào hỏi.

Hai bên lập tức ngồi xuống, đơn giản hàn huyên vài câu.

Chỉ chốc lát sau, thức ăn trên bàn đã lên đủ, phục vụ viên đóng kỹ cửa, gian phòng bên trong lập tức yên tĩnh.

Lâm Huệ Mỹ thấy thế, liền nhanh chóng lấy một một quyển sách in màu đỏ từ bên trong túi sách, đưa cho Hứa Trăn cùng Kiều Phong, một người một bản, sau đó nói tiếp: "Đây là ấn phẩm tuyên truyền mới của Đông nhạc truyền hình điện ảnh chúng tôi, mặt bên trên có giới thiệu sơ lược về Đông Nhạc ảnh thị.

"Không biết, hai vị hiểu bao nhiêu về công ty của chúng tôi?"

Kiều Phong xem qua một lần, tươi cười nói: "Huệ tỷ, chị nói như vậy thì quá khách khí rồi.

"Đều là người trong giới, thì làm sao có thể không biết?”

Kiều Phong hắng giọng một cái, lời ít mà ý nhiều: "Đông Nhạc truyền hình điện ảnh mới thành lập chưa lâu, sản xuất phim truyền hình hằng năm cũng không nhiều, nhưng mỗi một bộ phim đều được làm rất cẩn thận và mang lại tiếng tăm trong nghành.

"Là một công ty rất có thành ý.”

Lâm Huệ Mỹ mỉm cười gật đầu cảm ơn hắn ta, sau đó nói: "Chà, nếu đã như vậy thì tôi cũng không nhiều lời."

Nói xong, cô nhìn sang Hứa Trăn đang ngồi bên cạnh: "Ngày mai Tiểu Hứa còn quay phim, cho nên tôi cũng đi thẳng vào vấn đề.

"Cậu có hứng thú gia nhập vào Đông Nhạc truyền hình điện ảnh của chúng tôi không?"

Nghe xong lời này, Hứa Trăn sửng sốt một chút.

Đây là. . . đang đào góc nhà của người ta, đúng không?

Thái Thực Tiễn ở bên cạnh cũng tiếp lời, hắn nhìn Hứa Trăn: " Về quy mô, Đông Nhạc của chúng tôi đương nhiên không thể so sánh với các công ty lâu đời như Hoa Ảnh và Tinh Quang.

"Nhưng chúng tôi cũng có lợi thế của riêng mình."

Nói xong, Thái Thực Tiễn hơi hơi hất cằm lên, có chút tự hào nói: "Mỗi một tác phẩm do Đông Nhạc sản xuất, đều vô cùng xuất sắc, bởi vì chúng tôi từ xưa đến nay không bao giờ làm phim rác.

"Hơn nữa nghệ sĩ của công ty cũng không nhiều, trước mắt tổng cộng có chín người, do đó có thể chiếu cố tận tình cho từng người.”

Hứa Trăn thấy Thái tổng đang nhìn chằm chằm vào mình, hắn không biết làm thế nào cho nên đành phải quay đầu nhìn về phía Kiều Phong.

Thân phận "Hứa Chân" này không phải của hắn, do đó không thể tùy tiện quyết định.

Lúc này, Kiều Phong cũng đang vô cùng xoắn xuýt.

Hắn có thể cảm nhận được Thái Thực Tiễn rất coi trọng Hứa Chân. Vai diễn Hoa Vô Khuyết của do Đông Nhạc cấp, mà Đông Nhạc lại là một con đường quan trọng trong cuộc đời hắn.

Có một sự thật hiển nhiên: Mọi người sẽ có cảm tình hơn với những người đã đầu tư vào họ.

Hắn đối xử với ngươi càng tốt thì hắn sẽ càng đối xử tốt hơn và tốt hơn với ngươi.

Điều này nghe có vẻ hơi khó chịu nhưng bản chất con người là như vậy.

Đông Nhạc đối với Hứa Trăn thật sự là một lựa chọn tốt, bởi vì Đông Nhạc rất quan tâm đến hắn.

Nhưng, thứ mà Kiều Phong lo lắng chính là. . .

"Hứa Chân" mà chúng ta nhìn thấy bây giờ không phải là "Hứa Chân" đã ký hợp đồng với Tinh Quang!

Hiện tại hắn còn phải tự mình dỗ dành, lừa gạt để thuê tên nhóc này làm việc cho mình. Đứa trẻ này rất có đam mê kiếm tiền, cho nên mới có thể ỡm ờ đi theo mình.

Thế nhưng, nếu như mình muốn cậu ta dùng thân phận thật sự của mình để ký kết hợp đồng với một công ty giải trí khác…

Cậu ta có sẵn lòng không đây?

Bạn đang đọc [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế của Đào An Dật

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    44

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!