Khi Kiều Phong ra mở cửa cho hắn, chính là bộ dáng đang nói chuyện điện thoại với vẻ mặt rất tức giận.
"Sáng mai là mấy giờ? Nhất định phải nói rõ ràngcho tôi!"
"Mười giờ rưỡi sao, không có khả năng!"
"Tôi nói cho anh biết, điểm giới hạn của tôi sẽ không vượt quá sáng mai, bảy giờ rưỡi, anh nói cho Thiệu Mộng Hoa biết, bảy giờ rưỡi nhất định phải xin lỗi và đăng bài làm sáng tỏ mọi việc! Sự nhẫn nại của tôi chỉ tới mức đó thôi.”
"Không được? nếu không được thì mấy người cũng đừng có quản tôi phát ra cái gì!”
"Ba!" Dứt lời, Kiều Phong hung hăng cúp điện thoại.
Hắn tức giận đến không thở nổi, ở trên giường hồi lâu mới nói: “Cậu biết rồi sao?”
"Ừm…”
Hứa Trăn nói: "Tôi thấy có người mắng tôi trên Weibo, nhưng không biết tại sao?”
Kiều Phong ngẩng đầu nhìn vẻ mặt lãnh đạm của Hứa Trăn, nhịn không được cười khổ một tiếng, lửa giận cũng từ từ giảm đi rất nhiều.
"Ai. . . tiện nhân Thiệu Mộng Hoa kia, đúng là làm tức chết anh…”
Kiều Phong trợn trắng mắt, chỉ vào máy tính bên cạnh nói: "Cậu xem đoạn video này đi!”
Hứa Trăn không rõ ràng cho lắm, hắn ngồi xuống bàn bấm vào màn hình máy tính, đây là một đoạn thu hình ngắn khi Đinh Tuyết Tùng đang luyện công trong phòng tập. Hắn mặc một bộ võ phục rộng rãi màu trắng, trên tay cầm một cây gậy gỗ ngắn và biểu diễn võ thuật một cách vô cùng uyển chuyển.
Vóc dáng của Đinh Tuyết Tùng không cao, nhưng tỷ lệ cơ thể rất tốt, tay chân dài vừa phải, cơ bắp cũng nãy nở vừa đẹp. Trên video còn có một dòng chữ: Ngày thứ 17 luyện võ của Tiểu Tuyết.
"Kiều ca. . ."
Hứa Trăn nhìn hình ảnh bên trong, trầm giọng nói: "Động tác này của hắn rất quen. . ."
"Đúng vậy, cậu cũng nhìn ra?" Kiều Phong bất đắc dĩ thở dài, nói, "Đoạn luyện tập đó giống hệt với phân cảnh đánh võ của Tuyết Trúc.”
Hứa Trăn không hiểu nói: "Hắn có ý gì?”
Kiều Phong nhếch miệng, nói: "Còn ý gì nữa? Hắn muốn cọ nhiệt!
"Hắn tự mình phát tán đoạn video này, sau đó mua thuỷ quân, tiểu hào, ám chỉ nhân vật Tuyết Trúc kia nguyên bản là của hắn, sau đó bị cậu nhúng tay vào, cấu kết với tư bản, giật vai diễn này từ trong tay của hắn!”
Hứa Trăn: ". . ."
Cái quái gì vậy, đây là vừa ăn cướp vừa la làng?
Đúng là nực cười mà??
Hứa Trăn nhịn không được hỏi: "Bên “Dạ Vũ Giang Hồ” cũng mặc kệ? Hắn làm như vậy không phải sẽ ảnh hưởng đến bộ phim sao?”
Nghe vậy, hai mắt của Kiều Phong đều muốn phát hỏa: "Bọn hắn mặc kệ? Anh thấy bọn họ cũng muốn để Đinh Tuyết Tùng tới cọ nhiệt đây này!
"Bọn họ vốn dĩ đã chuẩn bị trước rồi, nhưng kết quả cuối cùng Đinh Tuyết Tùng không thể nhận được vai diễn, cho nên lần cọ nhiệt này là do đoàn phim đền bù cho hắn!
"Nếu không làm sao hắn có thể học được bộ động tác này một cách kỹ lưỡng như vậy?"
Hứa Trăn nhìn thấy ngày càng có nhiều những lời chửi bới trong khu vực bình luận, cảm thấy vô cùng hoang đường.
Tên trộm Đinh Tuyết Tùng hét lên để bắt trộm thì cũng thôi đi, nhưng công ty chế tác lại còn bảo vệ cho kẻ trộm, chủ động để hắn tới cọ nhiệt?
Đây là chuyện ma quỷ gì chứ?
Cho nên nói, mấy người không hề quan tâm tới vấn đề tôi có bị mắng chửi hay không?
Hứa Trăn cho đến tận hôm nay mới biết rằng, hóa ra có một hoạt động rất phổ biến trong ngành giải trí, gọi là "Cọ nhiệt".
Mỗi khi một tin tức nóng hổi được đưa ra, sẽ luôn có một số lượng lớn nghệ sĩ trẻ tuổi liều mạng đi lên ăn vạ, tư thế xinh đẹp, làm người xem không khỏi than thở.
Ví dụ như hôm nay, vị đồng học Đinh Tuyết Tùng, chính là “một chuyên gia tuyệt vời trong lĩnh vực đi cọ nhiệt".
Vốn dĩ trong mắt Hứa Trăn, Đinh Tuyết Tùng rất giống Tống Úc, xuất thân chính quy, thực lực không tầm thường, từng bước một vững vàng thành thật quay phim, là một đối thủ đáng để tôn trọng.
Nhưng mà sự thật lại không phải như thế.
Chính quy ngược lại là chính quy, thực lực cũng coi như không tầm thường, nhưng. . .
Lần đầu tiên Đinh Tuyết Tùng “bạo hồng” lại không phải nhờ thực lực diễn xuất mà là do “Dì đưa đẩy”.
Chuyện này phải nên bắt đầu từ đâu đây…
Đinh Tuyết Tùng đã tham gia một chương trình tài năng trong những năm đầu và được một nữ đạo sư trung niên ưu ái trong chương trình. Nhưng mà sau đó không lâu, vị nữ đạo sư bị lộ chuyện yêu đương vượt quá giới hạn, hơn nữa nghe nói đối tượng là một nam sinh nhỏ hơn cô ta rất nhiều tuổi.
Một hòn đá khuấy động ngàn con sóng.
Khi đó, mọi người trong làng giải trí đều cảm thấy bất an, chỉ sợ tránh không kịp, nhưng Đinh Tuyết Tùng lại dùng phương pháp trái ngược, hắn quả quyết ra đòn, chủ động ăn vạ, sau đó chỉ trong một đêm, liền bị người ta đẩy lên đầu sóng ngọn gió.
Tất nhiên, sự việc này hóa ra chỉ là hư cấu. Nhưng nhiệt độ mà nó mang lại cho Đinh Tuyết Tùng thì không hề tiêu tan. Thậm chí cho tới bây giờ, vừa nhắc tới Đinh Tuyết Tùng, thì phản ứng đầu tiên của nhiều người chính là "Dượng quốc dân" .
Xét riêng về độ nổi tiếng, e rằng ngay cả Tống Úc cũng không sánh được với hắn ta.
Hứa Trăn ngồi trước máy tính của Kiều Phong, yên lặng nhìn "Bài phổ cập khoa học" do dân mạng tổng hợp, mơ hồ nghe thấy âm thanh của thứ gì đó đang vỡ vụn.
Người này có bệnh à…
Đây đều là thao tác của thần tiên sao?
"Tôi nói một lần cuối, bảy giờ rưỡi là giới hạn của tôi.”
Cách đó không xa, bên trên ghế sofa, Kiều Phong đang nói chuyện điện thoại vẻ mặt khó chịu, hắn hạ giọng nói: "Tôi không phải đang thương lượng với anh, tôi là đang nói cho anh biết.
"Ngày mai 7h30 sáng, nếu không thấy bài viết làm sáng tỏ mọi việc trên Weibo, vậy thì mấy người cũng đừng trách tôi có hành động gì không phải phép!”