Chương 70: [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Về Núi

Phiên bản dịch 6566 chữ

Mười giờ tối, sau khi trở về khách sạn, Chu Hiểu Mạn liền tắm rửa sạch sẽ, quấn khăn tắm trên đầu rồi ngồi xuống giường, sau đó cô cầm di động mở video của trang Blog "Mộc Tây Mộc Tây".

Nhìn vào số liệu, video được phát trước khi cô đi tắm đã phá vỡ mười vạn, hiện tại số lượng tăng thêm cũng rất khả quan.

Đôi mặt của Chu Hiểu Mạn cong thành một đường trăng lưỡi liềm. Tài khoản "Tiêu Dao Kiếm Chủ" đã được cô đăng ký vào năm năm trước, lúc đó cô còn người theo đuổi ngôi sao, rất thích biên tập lại các video của thần tượng.

Bởi vì kỹ thuật tốt, số lượng lại lớn, cho nên nó dần dần có chút danh tiếng trong giới.

Đến hiện tại…

Cô cũng đã ngừng sự nghiệp theo đuổi thần thường, việc biên tập video đơn giản cũng chuyển thành các loại cắt ghép kết hợp của nhiều bộ phim cổ trang.

Trước mắt, mức độ nổi tiếng của tài khoản không thể xưng là đại thần, nhưng cô tuyệt đối vẫn là một nhân vật lớn trong lĩnh vực này.

Chu Hiểu Mạn duyệt nhanh các bản tin và bình luận, sau đó nhấp vào một cuộc trò chuyện nhóm có tên là "Trạm số 1 mỹ nhan thịnh thế”.

Vừa mới đi tắm ra, nhưng bên trong đã có bảy tám người @ cô, đủ loại lời nói, khí thế đến ngất trời.

"Tiêu Dao đã tìm được tân sủng mới sao? Trong 1 phút 21 giây, toàn bộ câu của điệp khúc đầu tiên đã được dành riêng cho vị tiểu hòa thượng, quả nhiên là chân ái đích thật!”

"Người khác cô chỉ cắt có ba giây, nhưng riêng phần tiểu hòa thượng, cô lại dành trọn vẹn 8 giây, quá thiên vị rồi nha!”

"Vị trí này, tiết tấu này, tôi xem hết video cũng không nhớ kỹ ai, nhưng chỉ nhớ duy nhất tên đầu trọc này! Không hổ là kiếm chủ tâm cơ!"

"Lôi kéo quá rõ ràng rồi? Người khác đều là cảnh đánh võ, không có quay mặt, nhưng chỉ riêng tiểu hòa thượng là được quay cận cảnh…chỉ là, khuôn mặt này cũng đẹp trai quá đi, có thể cho xin quý danh không?”

"Quay xe, mau quay xe lại, đã nói sẽ phê phán tội phản bội tổ chức của Tiêu Dao đúng không?”

"Không phải, ai có thể đến phổ cập một chút thông tin về tiểu hòa thượng này được không?”

"Nào! Nào! Một kẻ phản đồ khác đã xuất hiện trong tổ chức !!"

". . ."

Cầm điện thoại trên tay, Chu Hiểu Mạn vừa cười to vừa đập giường một cách hăng hái.

Nhóm "Trạm số 1 mỹ nhan thịnh thế” này do cô và một vài người bạn lập ra, các thành viên trong nhóm về cơ bản đều là những cao nhân biên tập video trong giới. Đồng thời, họ đều là những “khối u ác tính” bị mọi người trong giới hâm mộ từ chối: Fan bác ái.

Ý nghĩa như tên, fan bác ái chính là những người không chung tình với bất kỳ nghệ sĩ nào, nhưng đồng thời họ lại hâm mộ nhiều người cùng một lúc. Chỉ cần người đó có giá trị nhan sắc cao, thì các cô liền hết mực yêu thích và biên tập lại video của bọn họ.

Đây có gọi là không có tiết tháo.

Chu Hiểu Mạn ban đầu thành lập nhóm này với mục đích trao đổi tài nguyên HD, đôi bên cùng có lợi.

Nhưng tới hôm nay, nhóm này đã dần dần đảm nhận vai trò trao đổi thông tin, tuyên bố treo thưởng các loại nhiệm vụ khác nhau.

Cô hắng giọng một cái, dùng giọng nói trả lời: "Cái gì mà phản bội tổ chức, dùng từ thiệt là khó nghe mà!

"Về tvXZjẵ tiểu hòa thượng mà các cô vừa nhắc tới, tôi đã gửi nguồn video độ nét cao vào blog, cũng đã được cấp phép biên tập lần thứ hai.

"Nhóm tiểu bối cũng không nên khách khí nha, cứ thoải mái lấy thứ cần thiết.

"Chỉ cần video cắt ghép của người nào đạt được ba mươi vạn trở lên, cứ gửi link qua cho tôi, nhất định sẽ có thưởng lớn!”

Sau khi tin nhắn được phát ra, thì ngay lập tức đã có một làn sóng phản hồi trong nhóm.

"Tôi biết ngay cô không có ý tốt mà, hằng ngày cứ lừa gạt bọn tôi làm lao công giá rẻ!”

"Kiếm chủ lòng dạ hiểm độc, nghiền ép sức lao động của đám người đáng thương chúng ta!"

"Cái gì mà thưởng lớn, cô lần trước cũng nói vậy, nhưng cuối cùng chỉ gửi cho tôi một tấm áp phích có chữ ký, lừa đảo! Đại lừa gạt!"

". . ."

Chu Hiểu Mạn mỉm cười trước những câu trả lời đầy phẫn nộ này. Cô ngắt giao diện thoại, rồi rời khỏi nhóm chat, sau đó bắt đầu đi vào blog.

Số lượt tải xuống của đoạn trailer “Dạ Vũ Giang Hồ” đang không ngừng tăng lên, từ bảy, tám, một chục, rồi đến hàng trăm…Chu Hiểu Mạn liếc mắt.

Ha ha, đúng là đám người khả ái, miệng thì nói không muốn, nhưng đầu ngón tay lại vô cùng thành thật.

Không cần đến một tuần, đoạn video của “Dạ Vũ Giang Hồ” này sẽ tiếp tục xuất hiện trên các trang video lớn như măng mọc sau cơn mưa.

Đây là bước đầu tiên để đưa Hứa Trăn trở thành "Tiểu vương tử".

Nghĩ tới đây, trên mặt của Chu Hiểu Mạn càng lộ ra một nụ cười đắc ý.

Hai ngày sau.

Kiều Phong cùng Hứa Trăn lần đầu tiên đi máy bay đến tỉnh Cam Châu, sau đó thuê một chiếc xe việt dã và lái xe đến chùa Mây Kha, nơi ở của sư phụ Hứa Trăn.

Sự thật chứng minh rằng, Hứa Trí Viễn quả nhiên không hổ là một nghệ sĩ tuyến mười tám tiêu chuẩn. Hứa Trăn và hắn có khuôn mặt giống nhau, nhưng khi đi qua các nơi công cộng, không một người qua đường nào nhận ra hắn.

Nhiều nhất cũng chỉ có người quay đầu nhìn lại vì ngoại hình bắt mắt mà thôi.

Kiều Phong cảm thấy vô cùng uể oải khi nghĩ đến chuyện này.

Nhưng Hứa Trăn không quan tâm, hắn cũng không phải là một cái trống trống rỗng xuất hiện trên đời này.

Trong mười tám năm qua, hắn cũng có nhiều người quen ở Cam Châu, họ nhìn thấy hắn đi học, đi chợ hoặc đến bệnh viện, nhưng không một ai nói hắn trông giống với người nổi tiếng nào?

Hiện tại và trước kia thì có gì khác nhau sao?

Hắn chỉ làm thế thân cho Hứa Trí Viễn một tháng, làm khách mời đóng phim điện ảnh và phim truyền hình.

Mà bây giờ cả hai bộ phim đều chưa được công chiếu.

Tuy nhiên, suy nghĩ này của Hứa Trăn cũng có chút oan uổng cho Hứa Trí Viễn.

Hứa Trí Viễn thực sự đã khá nổi tiếng khi còn là một ngôi sao nhí, nhưng khi đó, sức khỏe của Hứa Trăn không tốt, dáng người cũng rất gầy, cho nên bộ dáng cũng không giống nhau lắm.

Khoảng 5 giờ chiều, cả hai lái xe đến ngôi làng trên núi nhỏ, nơi có ngôi chùa tên là Vân Kha.

Lúc này là cuối tháng hai, thời tiết vẫn chưa ấm lại.

Cam Châu, nằm ở phía tây bắc, cho nên không thể so với vùng sông nước Giang Nam hữu tình. Nơi này, chỉ toàn là núi đá khô héo, nhìn quanh cũng không thể tìm ra một màu xanh tươi tốt.

Kiều Phong đi sau Hứa Trăn, cả hai cùng nhau đi bộ lên núi.

Chưa đầy 10 phút sau, Kiều Phong, người quanh năm không tập thể dục, đã kiệt sức đến nổi thở không ra hơi.

Hắn nhịn không được dừng bước lại, quỵ đầu gối xuống: “A Trăn à…còn bao xa nữa mới tới vậy?”

Hứa Trăn dừng lại, sắc mặt như thường nói: "Tổng cộng phải vượt qua ba con dốc, hiện tại chỉ mới là con dốc thứ nhất, hay là anh ở dưới núi chờ tôi đi.”

Kiều Phong: "..."

Ngôi chùa này quả nhiên xứng với câu, miếu hoang thì hương hỏa không vượng!

Bạn đang đọc [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế của Đào An Dật

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    49

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!