Chương 81: [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Muốn Diễn Lại

Phiên bản dịch 5503 chữ

Ban cố vấn là những người có rất nhiều kinh nghiệm, cho nên có thể dễ dàng nhận thấy nguyên nhân gây nên tình huống này.

Rắc rối đến từ phim truyền hình dài tập

Lúc quay phim, xung quanh luôn có máy quay dõi theo, nếu như nhân vật không quan trọng thì ống kính cũng không cần quay cận cảnh. Do vậy, diễn viên chính rất ít khi làm bối cảnh cho người khác xuất hiện.

Nhưng một khi lên sân khấu, vấn đề này liền lộ ra nguyên hình.

"…Cha em đang rất tức giận.”

Trên sân khấu, Hoàng Thiến Thiến ủy khuất nói: "Hôm qua, toàn bộ khách khứa đều có mặt, nhưng chỉ có anh không tới.

"Cho nên cha đã rất mất mặt.”

Hứa Trăn cúi thấp đầu, thở dài, nói: "Anh đi giải thích với Đỗ tiên sinh.”

Nói xong, hắn kéo tay Hoàng Thiến Thiến, đi về phía sân khấu bên ngoài.

"Dừng lại!"

Lúc này, Cố Thu Vũ vai diễn A Lai ngăn cản đường đi của hai người.

Ngay khi có thoại, hắn lại một lần nữa biến thành người cáu kỉnh và hét lên: "Ngươi không thể vào.

"Lão gia nói với ta, trừ phi ngươi thiếu cánh tay, thiếu chân, chết cha ruột mẹ ruột, bằng không, ngươi vì lý do khác mà lỡ hẹn với nhà họ Đỗ thì về sau không cần tới nhà chúng ta nữa!"

Hứa Trăn không nói một lời, cúi đầu tiếp tục xông vào công quán.

"Uy, ta kêu ngươi dừng lại! Ngươi nghe không hiểu tiếng người sao? !"

Cố Thu Vũ trợn mắt quát: "Nơi này là Đỗ công quán! Không phải nơi ngươi muốn đến là đến, muốn đi là đi!”

Trong lúc nói, hắn đột nhiên tiền về phía trước, nghĩ muốn đẩy ngã Hứa Trăn xuống đất.

Nhưng lúc này, một tai nạn đã xảy ra.

Theo kế hoạch trong buổi diễn tập, Cố Thu Vũ phải đẩy người về phía trước, còn Hứa Trăn thì loạng choạng lùi lại vài bước. Kết quả không biết là Cố Thu Vũ nhớ lầm hay là quá kích động, nhưng lực đẩy lại rất dùng sức.

Hứa Trăn lúc này đang định giả bộ lui về phía sau hai bước, lại không ngờ bị hắn ta đẩy mạnh như vậy, trọng tâm bất ổn, thân thể lập tức ngửa về sau.

Lâm Gia ở bên cạnh, vội vàng nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy hắn.

Theo lý thuyết thì cũng không có chuyện gì lớn.

Nhưng điều xấu nhất lại xảy ra…

Lúc Hứa Trăn đứng thẳng người lại, hắn chợt phát hiện tóc mái đã hơi sụp xuống và che đi hai mắt của mình.

Hứa Trăn: ". . ."

Muốn mạng!

Tóc giả bị lệch rồi!

Hơn nữa không chỉ lệch một chút, mà đỉnh đầu gần như đã muốn chạm vào phận lông mày trên trán. Khán giả ngồi ở khoảng cách khá xa, cho nên vẫn tạm thời chưa phát hiện được tai nạn nhỏ này trên sân khấu.

Nhưng vài người khác trên sân, cũng như bốn người bên ban cố vấn, tất cả đều thấy rõ ràng một màn này.

Cố Thu Vũ: ". . ."

Mẹ nó, đây là tình huống gì vậy, Hứa Chân tại sao lại đội tóc giả??

Tuy nhiên, lúc này màn biểu diễn trên sân khấu vẫn chưa kết thúc. Buổi biểu diễn trực tiếp sẽ không dừng đột ngột chỉ vì bộ tóc giả của ai đó bị lệch.

Một giây sau.

Hứa Trăn cắn răng một cái, trực tiếp đem tóc giả lôi xuống, lộ ra cái đầu trọc chỉ vừa nhú ít tóc.

"Phốc. . ."

"Tôi đi. . ."

"Ha ha ha ha ha. . ."

Bên sân, khán giả nhìn thấy một màn này, trực tiếp ngay tại chỗ cười như điên.

Tình huống gì thế này!

Cố Thu Vũ cũng sửng sốt trước cảnh tượng đột ngột xảy ra trước mắt.

Hắn liều mạng nín cười, kìm nén đến mặt đỏ lên, hoàn toàn không có cách nào tiếp tục diễn tiếp.

Hứa Trăn thở dài.

Hắn đem bộ tóc giả ném sang một bên, nâng tầm mắt đang rủ xuống.

"Ngươi nghĩ mình là ai?”

Hắn nhìn chằm chằm Cố Thu Vũ, sau đó đứng thẳng người lên: "Ngươi chỉ là một con chó do Đỗ gia nuôi dưỡng, cũng xứng để nói chuyện với ta sao?”

Hứa Trăn bỏ ngoài tai tiếng cười bên sân, cùng với khuôn mặt nghẹn đến đỏ bừng của Cố Thu Vũ, hắn đang muốn cứu màn biểu diễn này.

Nhưng mà, Cố Thu Vũ lại không thể diễn tiếp!

Khoảnh khắc nhìn thấy ánh mắt của Hứa Trăn na, hắn chỉ cảm thấy cổ họng bị một bàn tay to bóp nghẹt, thở không nổi.

Một cảm giác sợ hãi mạnh mẽ ngay lập tức ập vào bên trong đầu óc.

Hắn. . . Hắn muốn làm gì?

Hắn muốn đánh mình? !

Cố Thu Vũ mơ hồ đã thấy một nắm đấm sắp đập vào sống mũi, hắn muốn lùi lại, nhưng bản năng của cơ thể đã khiến hắn giữ nguyên vị trí của mình.

Hứa Trăn nhìn thấy phản ứng này, thì phi thường bất đắc dĩ.

Theo lý thuyết, trong kịch bản, nhân vật A Khôn ăn nói lỗ mãng, sau đó A Lai nổi giận, hai người lập tức lao vào đánh nhau. Nhưng mới vừa rồi, Cố Thu Vũ hoàn toàn không nắm bắt được tiết tấu mà bạn diễn mở cho mình, hắn cứ như vậy, đứng tại chỗ ngẩn người.

"Ngươi có mấy phần thật lòng với Đỗ gia?" Hứa Trăn thấy hắn không nói lời nào, cho nên chỉ đành vẽ thêm thoại, tùy cơ ứng biến, "Ta cùng Tâm Vũ thật lòng yêu nhau, nhưng người lần lượt đến cản trở chính là ai?

"Người luôn miệng nói là vì “Đại tiểu thư”, nhưng ta thấy ngươi chỉ đang làm vì bản thân mình.”

Cố Thu Vũ lảo đảo lui về phía sau hai bước, căn bản tiếp không thể tiếp lời.

Hắn không tiếp lời, câu chuyện xưa không thể tiếp tục, Hứa Trăn tức giận nắm lấy vạt áo của hắn và kêu lên: "Đỗ Lai Thanh! Nếu như ngươi thấy ta không vừa mắt, thì cứ đánh nhau với ta một trận, đừng có dùng người khác để làm cái cớ!”

Còn thế nào nữa, tôi đã làm tới bước này rồi, cậu còn không đánh, mau làm đi!

Tuy nhiên, vẫn không được.

Cố Thu Vũ đừng nói là đánh, hắn kinh ngạc nhìn Hứa Trăn, sắc mặt tái nhợt, thân thể hơi hơi run rẩy, ngay cả nói cũng không thể mở miệng.

Vài giây đồng hồ sau.

"Thật xin lỗi các vị lão sư. . ."

Cố Thu Vũ thất hồn lạc phách xoay người lại, hướng về phía ban cố vấn, tràn ngập áy náy nói: "Tôi, tôi có thể diễn lại được không?”

Hứa Trăn: ". . ."

Ban cố vấn hai mặt nhìn nhau.

Tình huống gì đây?

Đây là diễn trực tiếp, cậu lại muốn diễn lại.

Khi nghe đến đây, cả khán phòng như bùng nổ.

Bạn đang đọc [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế của Đào An Dật

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    73

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!