“Ừm, trông dáng vẻ rất chăm chỉ học tập. Được rồi, rất tốt.” Lòng Vương Thủ Triết tràn đầy vui mừng, cháu gái trong nhà tốt xấu vẫn còn có một đứa biết dụng công đọc sách, lúc này cười nói, “Vậy Tứ thúc kiểm tra bài tập của ngươi một chút, nếu hợp cách nhất định sẽ có ban thưởng.”
“Gì?”
Khuôn mặt xinh đẹp có chút bụ bẩm của Vương Ly Từ đều bị dọa đến trắng bệch, bắp chân nhỏ cũng bắt đầu run lên, Tứ thúc thế nhưng là Đại Ma Vương đáng sợ hơn gấp mười lần so với phụ thân nàng Vương Thủ Tín, nhìn kết quả thê thảm của đại ca Vương Tông Vệ của nàng là biết.
Trong lòng nàng tràn đầy hối hận, hốc mắt cũng ẩm ướt. Sớm biết hôm nay sẽ bị Tứ thúc kêu đến kiểm tra bài tập, những ngày này nàng đã liều mạng tạm thời ôm chân phật chăm chỉ hơn.
Nhưng mà ai biết sẽ xẩy ra loại chuyện này đâu?
Trong đầu của nàng toàn là ong ong ong...
Quả nhiên là...Họa! Trời! Giáng!
Khuôn mặt Vương Thủ Triết đen lại, đại nha đầu này sao lại chột dạ sợ sệt thành vậy rồi, nhất định là ngày thường không chăm chỉ học tập, thế mà còn có mặt mũi can đảm ở trước mặt hắn nói mỗi ngày đều đọc sách tu luyện?
“Thủ Triết, đừng hù dọa đại nha đầu, ngươi nhìn xem đứa nhỏ này sắp bị dọa cho khóc rồi.” Thấy nàng như vậy, Từ Chỉ Nhu tính cách ôn nhu kéo nàng vào trong ngực nói, “Đại nha đầu chớ sợ chớ sợ, tứ thúc ngươi là đang trêu chọc ngươi thôi. Ngươi ngẫm lại xem, nếu như hắn thật sự kiểm tra bài tập, sao lại chỉ gọi một mình ngươi tới được?”
Thì ra là như thế.
Vương Ly Từ vỗ ngực một cái, lập tức thả lỏng. Làm ta sợ muốn chết, phải ăn một miếng mứt quả mới được. Lúc này, nàng lấy một miếng mứt hoa quả đắc ý mà bắt đầu ăn.
Thấy thế, khuôn mặt Vương Thủ Triết càng đen hơn, nha đầu này chuyển hóa từ người sống sót sau tai nạn đến tên ăn hàng cũng nhanh quá rồi đấy? Vô tư không tim không phổi quá ta?
Với cái bộ dạng nàng như thế, còn có gì tốt mà kiểm tra?
Hắn vốn đang suy nghĩ tìm hai tộc nhân nữ quyến trong nhà, một đường đi theo phụng dưỡng cho ăn uống sinh hoạt thường ngày của Lung Yên lão tổ, một người nên là tuổi lớn thành thục chững chạc hơn, một người nên là tuổi nhỏ tinh lực thể lực lớn.
Vương Thủ Triết đối với Tứ thẩm Từ thị thì khá hài lòng, chỉ là đại nha đầu Vương Ly Từ này...
Đau đầu quá!
Trong các nữ quyến tuổi còn nhỏ, cũng chính là tỷ tỷ ruột thịt của hắn Vương Lạc Y, Tứ muội muội Vương Lạc Đồng, cùng với đại điệt nữ Vương Ly Từ. Bởi vì một lần hành trình này phải đi ngang qua Đông Cảng, mà tỷ tỷ Vương Lạc Y đã có hôn ước với thiếu chủ Đông Cảng Trần thị, lúc này dẫn nàng đi Đông Cảng xuất đầu lộ diện thì không tốt.
Còn Lạc Đồng thì đang bận rộn với tuyến vận chuyển lương thực đợt cuối cùng, đợi sau khi nàng hoàn thành nhiệm vụ, Vương Thủ Triết cũng muốn cho nàng đi theo sau đại nương Công Tôn Huệ xử lý sự vụ sau này, rèn luyện nhiều hơn một chút.
Bởi vậy nên mới không cắt đứt kế hoạch đã sắp xếp từ trước của Vương Lạc Đồng.
Càng nghĩ, sự lựa chọn duy nhất nhàn rỗi vô sự mà lại phù hợp, cũng chỉ có Vương Ly Từ. Nhìn bộ dạng ngốc ngốc tay mơ này của nàng, hắn lại có ý muốn thay thế nàng, tìm một thị nữ thông minh lanh lợi khác đi theo.
Nhưng ý nghĩ này cũng chỉ là lóe lên một cái rồi biến mất, nếu nha đầu này đã không chịu học thật tốt, không bằng mang theo bên người dạy dỗ một phen, cho nàng một kim cô chú mạnh nhất.
Hơn nữa bây giờ việc nữ hài tử trong nhà không chăm chỉ học tập, đã là một loại tập tục phổ biến, nha đầu Lạc Đồng, Lạc Tĩnh cũng là như thế. Có lẽ các tiểu cô nương khác đa phần cũng không khá hơn chút nào. Nam hài tử ít nhiều sẽ tốt hơn chút đỉnh, dù gì cũng vì trưởng bối gây áp lực nhiều.
Gia phong bất thiện như vậy, trở về hắn nhất định phải chỉnh đốn hẳn hoi mới được.
Vừa nghĩ đến đây, Vương Thủ Triết tạm thời dừng lại quay về chính đề: “Tứ thẩm. Lần này tìm các ngươi tới, là cần các ngươi đi xa nhà một chuyến, hành trình khoảng chừng trên dưới mười ngày. Các ngươi đi về chuẩn bị trước, ngày mai giờ Thìn chúng ta sẽ phải xuất phát, không biết Tứ thẩm có thắc mắc gì hay không?”
Mặc dù Từ Chỉ Nhu có chút lo nghĩ, nhưng vẫn đứng dậy gật đầu nói: “Không có vấn đề gì, toàn bộ dựa theo Thủ Triết an bài.”
Trong đầu nhỏ Vương Ly Từ tràn ngập hiếu kỳ còn có chút hưng phấn, đi xa nhà ư, Tứ thúc muốn mang nàng đi Trường Ninh vệ chơi sao? Ở trong đầu nàng, Trường Ninh vệ đã đủ xa rồi, lớn như vậy rồi nàng còn chưa đi được hơn hai lần đâu.
Thời gian cứ thế nhanh chóng qua hai ngày.
Rạng sáng, sắc trời vừa lên.
Một chiếc thuyền ô bồng dài bốn, năm trượng, từ bến tàu hậu viện chủ trạch Vương thị lái ra Châu Vi hồ, sau đó một đường đi hướng Phong Cốc nông trang.
Đây là tuyến đường Vương Thủ Triết đã an bài, chuyện xuất hành của Lung Yên lão tổ, hắn tự nhiên phải bí mật làm việc. Nếu như ngồi xe ngựa chạy tới bến đò Định Bồ thì quá mức là rêu rao.