Từ thái độ và phương thức dạy học đối với Lục Thánh thì liền có thể nhìn ra.
Thiên phú cường đại như Lục Thánh thì người bình thường sau khi khai quật ra sẽ sớm nâng lên như cục vàng. Nhưng vị lão sư trong miệng Lục Thánh lại để cho hắn tự do phát triển, thậm chí còn không muốn lộ diện.
Chỉ có nhân vật có cấp bậc phi thường cao thì mới có thể có phong cách hành sự kỳ quái như vậy.
Nghĩ như thế trong lòng Đông Tình Tuyết liền dễ chịu hơn rất nhiều.
Lục Thánh quá là yêu nghiệt, nhưng phần yêu nghiệt này của hắn vẫn có điều kiện bên ngoài ủng hộ.
Quả nhiên, trên thế giới này không có vô duyên vô cớ. Cho dù là Lục Thánh có bối cảnh đơn giản, nhưng sau lưng hắn cũng có một vị lão sư là tinh thần niệm sư cường đại thần bí.
"Kỳ thật hôm nay ta mời ngươi tới chủ yếu là muốn cùng ngươi thương lượng vài chuyện." Đông Tình Tuyết hơi bình phục một chút tâm tình, khôi phục tỉnh táo, ngồi xuống trước bàn làm việc, nói.
Tần Thiệu Quân cũng thu hồi bộ dáng cà lơ phất phơ, quy củ ngồi ở một bên.
“Mời hai vị tổng giáo quan nói.” Lục Thánh gật đầu đáp.
“Chuyện thứ nhất......” Đông Tình Tuyết đưa cho Tần Thiệu Quân một ánh mắt.
Tần Thiệu Quân từ trong túi lấy ra một tấm thẻ ngân hàng đưa tới trước mặt Lục Thánh.
"Nơi này là năm trăm vạn, là phần thưởng hạng nhất của trại huấn luyện cộng thêm biểu hiện nổi bật của ngươi."
Mặc dù trại huấn luyện vẫn chưa kết thúc, nhưng Lục Thánh hôm nay biểu hiện một phen bá đạo thì địa vị bá chủ của hắn đã hoàn toàn được xác định.
Trừ phi trong số học viên còn lại có người đột nhiên có sự đột phá to lớn, nếu không căn bản không thể lay động nổi địa vị của Lục Thánh.
Nhưng khả năng này gần như bằng không, so với tỷ lệ Tần Thiệu Quân từ ngày mai bắt đầu vĩnh viễn không làm cá mặn còn thấp hơn nhiều.
"Ngươi có hài lòng hay không thì đây đã là hạn mức lớn nhất của chúng ta. Đông Bộ quân khu từ trước đến nay có quân phí khó khăn, lần này đại bộ phận hoạt động tài chính của trại huấn luyện đều tiêu ở việc cung cấp cho đám tiểu tử các ngươi một ngày ba bữa." Tần Thiệu Quân nhìn Lục Thánh, bĩu môi nói: "Tiểu tử ngươi nổi tiếng ăn nhiều, tính cả số tiền bị ngươi ăn cộng lại cũng đã một ngàn vạn.
Lục Thánh: "...”
“Ngươi còn nói giỡn sao?” Đông Tình Tuyết trừng Tần Thiệu Quân một cái, sau đó nghiêm mặt nói với Lục Thánh: "Lục Thánh đồng học, tuy rằng số tiền này hơi ít một chút, nhưng cũng đã đầy đủ chứng minh thành ý của Đông Bộ quân khu chúng ta."
Lục Thánh bắt được chữ "Đông Bộ quân khu" trong lời nói của Đông Tình Tuyết, như có điều suy nghĩ hỏi: "Đây xem như là lời mời chào gia nhập nhỉ?"
Đông Tình Tuyết gật đầu, nói: “Ngươi có thể hiểu như vậy. Dạng thiên tài võ đạo như các ngươi về sau vô luận như thế nào thì đều phải ra chiến trường. Bởi vì trong khu an toàn sẽ không nuôi được Chân Long Võ Thánh!”
Quốc gia và thế giời Võ Đạo ban cho võ giả nhiều sự ủng hộ và đặc quyền như vậy cũng không phải để cho võ giả hưởng thụ không công. Sớm muộn gì các ngươi cũng phải đi đến bước này. Chúng ta hy vọng đợi đến lúc ngươi đối mặt với quân khu lựa chọn thì sẽ có thể ưu tiên cân nhắc Đông Bộ quân khu chúng ta."
"Đông Bộ quân khu tốt lắm, nữ binh mỗi người đều là chân dài!” Tần Thiệu Quân lớn tiếng nói.
Lục Thánh: "...”
Lục Thánh nhận thẻ ngân hàng, nghiêm túc nói: “Được rồi. Tôi nhận phần thành ý này và sẽ suy nghĩ thật kỹ.”
Đông Tình Tuyết tựa hồ đang chờ lời hứa hẹn này của hắn, trên mặt liền lộ ra nụ cười.
“Vậy kế tiếp chúng ta nói qua một chuyện khác.” Đông Tình Tuyết nhìn thẳng ánh mắt Lục Thánh, nghiêm mặt nói: "Ta cùng thiếu tá Tần Thiệu Quân đã hạ quyết định để cho ngươi đại biểu trại huấn luyện thiên tài tỉnh Đông Ninh đi tham gia tuyển chọn Khải Minh tướng tinh của toàn bộ hành tỉnh phía đông lần này."
“Tuyển chọn Khải Minh tướng tinh sao?” Thần sắc Lục Thánh hơi chấn động.
Đông Tình Tuyết giải thích: “Đúng vậy. Toàn bộ các tỉnh phía đông, mỗi tỉnh một năm đều cử hành trại huấn luyện thiên tài như chúng ta hiện tại. Mục đích chính là vì chọn lựa ra thiên tài chân chính có tiềm năng làm tướng tinh. Ngươi hẳn là biết tướng tinh đại biểu cho cái gì mà?"
Lục Thánh gật đầu, nói ra hai chữ: “Tông sư.”
Đông Tình Tuyết nói tiếp: "Chính xác. Mà Khải Minh tướng tinh chính là tông sư tương lai, tướng tinh mỗi một năm toàn bộ Đông Bộ chỉ có một. Mà người này chính là từ trong rất nhiều đệ nhất các trại huấn luyện thiên tài các tỉnh sàng lọc ra.”
“Mặc dù nói Khải Minh tướng tinh chỉ có một, hơn nữa cho dù lên làm thì cũng không nhất định nhất định sẽ là tông sư. Nhưng chỉ cần ngươi đạt được thì tất nhiên có thể ở trên lý lịch của ngươi hạ xuống một nét mực đậm màu. Chỉ cần người tham gia thì đều sẽ có phần lý lịch này.”
“Mà phần lý lịch này trong tương lai vô luận ngươi đi tới nơi nào thì đối với ngươi đều rất có trợ giúp. Suy nghĩ một chút đi Lục Thánh.”
“Không có gì phải suy nghĩ, ta đi.” Lục Thánh không chút do dự mà liền đáp ứng.
Vì sống trong thời đại này có những điều không thể tránh khỏi.
Lục Thánh có tâm rất lớn, hắn có ý định lấy sức một mình thay đổi vận mệnh của cả Nhân tộc. Hắn muốn có thể ngăn cơn sóng dữ, làm ngọn lửa cháy lan ra đồng cỏ.
Từ khoảnh khắc niềm tin này được gieo trồng thì đã định trước tương lai của Lục Thánh không thể lựa chọn hòa bình.
Nếu sớm muộn đều là muốn lên chiến trường cùng dị thú chém giết, vậy hiện tại có một cái cơ hội tốt như vậy bày ở trước mặt thì vì cái gì hắn còn muốn cân nhắc?
Đông Tình Tuyết đối với thái độ của Lục Thánh vô cùng hài lòng mà khen ngợi: "Tốt. Ta cùng Tần thiếu tá đều tin tưởng năng lực của ngươi, nếu như ngay cả ngươi cũng không được thì lần này tỉnh Đông Ninh cũng không có người có thể làm được."