Ngay tại thời khắc tất cả mọi người sẵn sàng đón địch.
Két!!!
Một cánh cửa nhỏ mở ra, đó là thông đạo bên cạnh.
Một cô gái mang vẻ mặt lãnh đạm từ trong cửa đi ra.
Thấy ngoài cửa là trận thế lớn như vậy, tuy rằng không phải nhằm vào mình nhưng cô gái này rõ ràng cũng là sửng sốt một chút.
Các binh sĩ nhìn lướt qua cô gái một cái thì lập tức thu hồi ánh mắt, tiếp tục đem lực chú ý đặt ở cửa nhỏ trước mắt.
Cuối cùng cánh cửa nhỏ thuộc về thông đạo số 12 cũng chậm rãi bị người đẩy ra từ bên trong.
Trong bóng tối, một đạo nhân ảnh chậm rãi lộ ra nửa người.
Thần kinh mọi người bắt đầu căng cứng. Nhưng chờ bọn họ nhìn rõ diện mạo của bóng người kia thì liền nhanh chóng thả lỏng.
Bởi vì người bước ra từ sau cánh cửa chỉ là một vị thiếu niên trẻ tuổi có tướng mạo tuấn tú, mặt mày trắng trẻo, trông rất sạch sẽ.
Bọn họ vừa rồi lại khẩn trương như vậy, có một bộ phận người nghĩ đến bộ dáng của mình như lâm đại địch lúc nãy mà trên mặt lộ ra nụ cười tự giễu.
Nhưng ngay sau đó nụ cười trên mặt những người này nhanh chóng đọng lại. Bọn họ giống như là nhìn thấy một màn cực kỳ khủng bố mà hai mắt mở to, trong con ngươi toát ra vẻ khiếp sợ cực độ cùng sợ hãi thần sắc.
Thiếu niên kia sau khi từ trong bóng tối đi ra, hắn giơ một tay che trước trán tựa hồ là đang che ánh mặt trời, còn tay kia thì giống như đang kéo vật nặng gì đó.
Xoẹt!
Một cỗ thân thể toàn thân dính đầy bụi đất cùng vết máu bị thiếu niên kia một tay kéo ra từ trong thông đạo, rồi tùy ý ném ở bên trên mặt đất.
Bịch......
Cỗ thân thể nặng nề ngã xuống mặt đất, lộ ra khuôn mặt nam thanh niên đã rơi vào hôn mê.
Có binh sĩ nhận ra khuôn mặt này mà lắp bắp mở miệng nói: "Là... là trung úy Vương bị mất liên lạc."
Đây là vị một sĩ quan trong căn cứ mà nhiều người nhận biết, hắn là võ giả cấp ba nên thực lực không tầm thường, lần này hắn phụ trách giám thị thông đạo số 12.
Hiện tại vị cường giả võ đạo trẻ tuổi này lại giống như một con chó chết mà bị người ta tiện tay ném trên mặt đất.
Tất cả mọi người đều sợ ngây người, ngơ ngác nhìn thiếu niên tuấn mỹ đứng trước mặt, bề ngoài sạch sẽ trong suốt như thủy tinh.
Trong khoảng thời gian ngắn ai nấy đều cảm thấy hoảng hốt.
Rầm!!!
Tiếng đóng cửa nặng nề vang lên, cửa nhỏ của thông đạo bên cạnh bị người nặng nề đóng lại, cô gái vừa rồi còn đứng ở nơi đó đã sớm không biết tung tích.
Mọi người lập tức sững sờ, đầu óc vẫn còn chưa tỉnh lại. Chỉ có sắc mặt Đông Tình Tuyết vẫn duy trì bộ dáng như lúc ban đầu.
Nhưng Đông Tình Tuyết cũng không thể không thừa nhận, mặc dù nàng đã sớm dùng tinh thần lực để thăm dò qua cảnh tượng bên trong thông đạo số 12, nhưng khi nàng tận mắt chứng kiến một màn này thì nội tâm nàng vẫn sinh ra đả kích không nhỏ.
Ngay cả Tần Thiệu Quân ở một bên cũng biểu lộ vẻ mặt cứng đờ.
Lục Thánh tựa hồ nhận thấy được mọi người khác thường nên hơi trầm mặc một chút rồi giải thích: “Người này rất lợi hại nên ta không kịp dừng tay.”
Hiện trường lập tức rơi vào một mảnh yên tĩnh quỷ dị, còn có tiếng nuốt nước bọt vang lên.
Một lát sau, giọng nói của Đông Tình Tuyết mới vang lên: “Bạn học Lục Thánh của thành phố Bạch Hà, chúc mừng ngươi thông qua lần khảo hạch nhập doanh này.”
…
Lục Thánh được một vị binh lính dẫn đường tới doanh địa để nghỉ ngơi.
Lục Thánh biểu tình bình tĩnh, trong lòng hắn đang chậm rãi dâng lên một ít cảm xúc.
Hắn rốt cục ý thức được chính mình dường như sinh ra hiểu lầm nhất định đối với nội dung của lần khảo hạch này.
Trước đó đột nhiên lao ra một vị võ giả cấp 3 kia tựa hồ cũng không thuộc về nội dung của lần khảo hạch này, hắn thế mà đã đánh nhầm người.
Lục Thánh cảm thấy bất đắc dĩ, nhưng ai bảo đối phương lén lút trốn ở trong thông đạo, cuối cùng còn vô cùng lo lắng lao ra nên bị hắn hiểu lầm là đối thủ cũng bình thường.
Cũng may là mặc dù Lục Thánh đánh lầm nhân viên giám thị khảo hạch, nhưng ít nhất hắn cũng coi như đã thành công thông qua lần khảo hạch nhập doanh này.
Lục Thánh vốn còn ôm tâm tính tương đối tùy ý mà đến trại huấn luyện thiên tài này, nhưng hiện tại hắn đã bắt đầu sinh ra hứng thú. Bởi vì vừa rồi hắn cảm giác được trong trại huấn luyện này có tồn tại hai vị tinh thần niệm sư có thủ đoạn tinh thần lực giống hắn.
Một là nữ sinh có tuổi tác kém Lục Thánh không nhiều lắm, hẳn là học viên của trại huấn luyện thiên tài lần này.
Một người khác chính là sĩ quan chỉ huy tối cao của trại huấn luyện thiên tài, Đông Tình Tuyết, trung tá quân khu phía đông.
Đây là tin tức mà Lục Thánh vừa mới biết được.
Hai người này khi Lục Thánh đi ra thông đạo số 12 đều phóng thích tinh thần lực tiến hành dò xét hắn.
Trong đó nữ học viên kia có tinh thần lực rất yếu, phỏng chừng ngay cả một phần mười của Lục Thánh cũng không tới.
Mà tinh thần lực của Đông Tình Tuyết thì mạnh hơn nhiều, ít nhất là gấp năm lần Lục Thánh.
Lục Thánh vô cùng cẩn thận, khi cảm giác được có tinh thần lực tiến hành dò xét thì hắn ngay lập tức thu lại tinh thần lực để không bị người khác phát hiện.
Không phải nói bị người khác phát hiện là tốt hay xấu, mà đó là một loại phản ứng bản năng.