Chương 51: [Dịch] Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Cứu Người

Phiên bản dịch 4930 chữ

Phương Tịch hiểu ý lui ra, cho hai cha con thời gian trò chuyện.

Sau khi đi ra cửa phòng, một bóng người xinh đẹp lập tức chạy tới:

- Công tử... Ngươi không có chuyện gì thì quá tốt rồi.

Viền mắt Bách Hợp đỏ bừng, mang theo tiếng khóc nức nở.

Mấy ngày trước, công tử nói đi ra ngoài tìm kiếm vật tư, kết quả một đi không trở lại, suýt nữa hù chết nàng.

Bây giờ trong thành thỉnh thoảng có quái vật du đãng, Bách Hợp chỉ lo công tử rơi vào tay quái vật.

Cũng may trụ cột của mình rốt cục trở về.

- Yên tâm, ta không có chuyện gì...

Phương Tịch nhìn thấy bánh lương khô trong tay Bách Hợp, mỉm cười:

- Làm sao? Còn chuẩn bị thức ăn cho ta?

- Phiêu Miểu tỷ tỷ nói chúng ta phải tinh giản, không thể lãng phí... Công tử chịu khó một chút.

Bách Hợp nhìn bánh lương khô trên tay, cũng có chút không tiện.

Lúc trước Phương Tịch hưởng dụng rất xa hoa, ngay cả nha hoàn cũng quen sung sướng.

Lúc này rơi xuống tình cảnh như vậy, cũng có chút thê thảm.

Bất quá người là sinh vật có lực thích ứng rất mạnh, Bách Hợp đã nhanh chóng điều chỉnh xong.

Dù sao trước khi nàng bị bán vào Phương phủ, cuộc sống cũng cực kỳ kham khổ.

- Ừm.

Phương Tịch không có ý kiến, nhưng cũng không đi gặm bánh lương khô.

Hắn lại tùy ý hỏi vài câu, phát hiện vị trí gần tường thành, tần suất quái vật xuất hiện cực thấp.

Ngược lại, càng đi vào trung tâm thành, quái vật càng nhiều, cũng chưa chắc nghiêm ngặt phù hợp quy luật ngày nghỉ đêm ra.

- Xem ra Yêu Ma đại thụ ở trung tâm thành, xác thực là mệnh môn của Ma này...

- Mà người biết việc, vừa bắt đầu liền trốn đến biên giới thành Hắc Thạch, xác thực có thể kéo dài hơi tàn.

Phương Tịch được tin tức trọng yếu, âm thầm suy nghĩ.

Lúc này, hắn nhìn thấy Đường Toàn cầm mấy cái bánh bao, đi vào trong phòng của Vũ Cực.

Trong đó tựa hồ còn ở thê tử của Vũ Cực, một phu nhân khá mỹ lệ.

- Đường sư huynh đưa cơm cho Bạch cô nương... Bạch cô nương rất đáng thương, không chỉ người nhà chết ở trong ma tai, còn bị họ Vũ kia cường đoạt, đối ngoại tuyên bố là vợ mình...

Nhìn thấy ánh mắt của Phương Tịch, Bách Hợp vội giải thích.

- Không nghĩ tới Vũ Cực kia là người như thế.

Phương Tịch cảm khái, cũng không coi là chuyện gì to tát.

Thành Hắc Thạch bây giờ, sự tình thảm hơn Bạch cô nương kia chỗ nào cũng có.

Đang lúc này.

Cửa phòng sau lưng mở ra, Mộ Phiêu Miểu xuất hiện:

- Sư... Đại sư huynh... Cha ta mời ngươi vào!

- Được!

Phương Tịch nhìn Bách Hợp gật đầu, đi vào trong phòng.

...

Trong phòng.

Mộ Thương Long nửa dựa vào trên giường, nhìn Phương Tịch, thần sắc tràn đầy kinh ngạc:

- Ngươi đã đột phá cảnh giới Hắc Vân?

Tuy nữ nhi đã nói với hắn chuyện xảy ra gần đây, nhưng Mộ Thương Long vẫn cảm thấy khó có thể tin.

Không chỉ đột phá thật nhanh, sau khi đột phá còn có thể chém giết đại địch đồng cấp!

Thậm chí còn công bố có thể trị liệu chú lực của Yêu Ma!

Thiên phú của đệ tử này, khó tránh khỏi quá kinh thế hãi tục, thậm chí mang theo chút thần bí.

- Phải!

Phương Tịch gật đầu.

Ở thế giới này, hắn làm việc không cần quá mức cẩn thận.

Dù sao võ quán chủ ở thành Hắc Thạch, đã là nhân vật đỉnh phong.

- Được được được, võ quán Bạch Vân ta rốt cục có người nối nghiệp, ta chuẩn bị giao vị trí quán chủ và nữ nhi...

Mộ Thương Long kích động đến khuôn mặt đỏ bừng.

- Chậm đã!

Phương Tịch vội khoát tay chặn lại, hắn không muốn tiếp thu hai cái trói buộc này:

- Mộ sư phụ còn muốn trị liệu hay không?

- Ai...

Mộ Thương Long thở dài:

- Người trong nhà biết chuyện nhà mình, chú lực này đến từ ma đầu... Khí huyết không cách nào hao mòn, lão phu đã nhìn rõ, có thể trước khi chết, còn nhìn thấy có đệ tử truyền thừa y bát, đã không tiếc...

- Khục khục... Mộ sư phụ không cần chán ngán thất vọng như vậy.

Phương Tịch tằng hắng một cái:

- Trên tay ta có một hạt linh đan, có thể giải trăm độc... Lúc trước bỏ ra ròng rã một ngàn lạng hoàng kim, mới từ trong tay một thương nhân vân du thiên hạ mua được, Mộ sư phụ muốn thử một chút không?

Trước đó hắn vì tiêu hóa thịt Yêu Ma, cố ý mua một hạt Thanh Linh Đan, vị Trác Lục Đình Trác đạo hữu kia thổi phồng đến mức không gì làm không được.

Lúc này, không khỏi động tâm tư thí nghiệm.

Đối với chú lực, Phương Tịch cũng có chút kiêng kỵ, cần một võ quán chủ tự nguyện thí nghiệm, mới biết đan dược của tu tiên giới có hữu hiệu hay không.

Ngoài ra, hắn và Mộ Thương Long cũng coi như có chút giao tình, không muốn nhìn người này chết ở trước mặt mình.

- Một ngàn lạng?

Khóe miệng của Mộ Thương Long co giật.

Toàn bộ gia sản của hắn, cũng chưa chắc có một ngàn lạng hoàng kim.

Bất quá nghĩ đến danh tiếng lúc trước của Phương Tịch, hắn lại thật tin tưởng.

Tên phá của này thật có khả năng tiêu tốn giá cao mua đan dược không biết lai lịch!

Chờ nhìn thấy bình thuốc trong tay Phương Tịch, Mộ Thương Long càng tin tưởng.

Chỉ thấy bình thuốc kia lại dùng mỹ ngọc điêu khắc thành, đặt ở phàm tục quả thực là trân phẩm vô thượng, khả năng chỉ có trong hoàng cung Đại Lương mới có thể tìm được.

Bạn đang đọc [Dịch] Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên của Văn Sao Công

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    62

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!