Chương 63: [Dịch] Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Cưỡng Bức 2

Phiên bản dịch 4878 chữ

Phương Tịch nhẹ nhàng giơ tay phải lên, phảng phất như đập con ruồi đập xuống.

Bùm bùm!

Ở dưới chưởng lực, có âm thanh kỳ dị từ trong cơ thể hắn truyền ra, giống như rang đậu.

Thuần Vu biến sắc:

- Gân cốt tề minh? Chân lực nhập tủy? Không thể nào...

Hai tay nàng kết Liên Hoa Ấn, dưới váy bộ bộ sinh liên, nhanh chóng lùi về sau.

Nhưng bất luận lùi như thế nào, Phương Tịch trước sau đều ở trước mắt nàng, khiến Thuần Vu chỉ có thể tuyệt vọng nhìn một chưởng kia hạ xuống!

Đùng!

Nàng bị một chưởng đánh bay, xương sườn không biết gãy bao nhiêu cây, cuối cùng đập lên vách tường, giống như bức họa chậm rãi rơi xuống.

- Quá yếu, quá yếu.

- Cái gọi là chân truyền của Nguyên Hợp Sơn, chỉ có chút thực lực này sao?

Phương Tịch lắc đầu, lại chưa từng nghĩ tới chân lực và huyết khí của hắn, ở Võ Giả xem ra, đã giống như quái vật.

Khóe miệng của Trương Tuấn Minh co giật, rất muốn mắng lên:

- Chết tiệt... Nếu không phải lão tử đánh rơi nàng nửa cái mạng trước, sẽ đến phiên ngươi kiếm lợi?

Đáng tiếc, câu nói này hắn không dám nói ra khỏi miệng.

Dù sao đây xác thực là hung nhân!

Loại chân lực khủng bố kia, dù ở thời điểm toàn thịnh, hắn cũng không dám đối địch.

- Ngươi...

Khóe miệng Thuần Vu chảy máu, còn muốn nói gì.

Nhưng Phương Tịch không có chút thương hương tiếc ngọc, dùng thủ đao đánh ngất nàng, sau đó nhìn về phía Trương Tuấn Minh.

- Ngươi muốn làm gì với đại ca của chúng ta?

Cẩu Nhi và Tiểu Vân lập tức che ở trước mặt Trương Tuấn Minh.

- Không có gì...

Phương Tịch vung tay:

- Trương huynh, Nguyên Hợp Sơn đối với ngươi như vậy, có muốn báo thù không?

- Báo thù?

Trương Tuấn Minh nhìn Phương Tịch một lúc:

- Ngươi muốn lôi kéo ta? Cũng được... ta nợ ngươi một mạng, liền giúp ngươi lần này!

Hắn cũng nhịn Nguyên Hợp Sơn rất lâu.

- Thiện!

Phương Tịch gật gù, mang theo Thuần Vu rời đi.

Hắn khinh công kinh người, nhấc theo Thuần Vu nặng chừng trăm cân lại như mây gió, nháy mắt liền tìm được một nơi yên lặng không người.

Tùy ý tìm gian phòng, ném Thuần Vu lên giường.

Chỉ thấy nữ tử này tóc mây tán loạn, sắc mặt như giấy trắng, nhất thời suy tư mỉm cười, chà xát ngón tay...

Phương Tịch sờ sờ lồng ngực, móc ra một bình thuốc nhỏ, từ bên trong đổ ra một viên thuốc màu hồng phấn, trực tiếp nhét vào trong miệng Thuần Vu.

Mặc dù lúc này Thuần Vu ngất xỉu, nhưng vẫn theo bản năng chống cự.

Bất quá Phương Tịch sẽ không khách khí với nàng, cạy hàm răng, dùng ngón tay nhét viên thuốc vào...

Hắn còn móc ra mấy cây kim châm, cắm ở trên đầu Thuần Vu.

- Ô...

Mí mắt của Thuần Vu run rẩy dữ dội, bỗng nhiên mở hai mắt, con ngươi vốn trong suốt trở nên mê ly.

- Nói cho ta, tên của ngươi...

Hai mắt Phương Tịch tinh quang toả sáng, trong lời nói mang theo lực lượng kỳ dị.

Đây là Mê Hồn Thuật!

Bí quyết Phương Tịch học được từ chỗ Cửu Huyền thượng nhân.

Không chỉ cần phối hợp thuốc, châm cứu, còn phải là tu tiên giả sử dụng với phàm nhân không có linh thức, nếu đối tượng là tu tiên giả, dù tu vi chỉ mới Luyện Khí tầng một cũng vô hiệu, có thể nói hạn chế rất nhiều.

Còn Sưu Hồn Thuật trong truyền thuyết, có thể sử dụng với tu tiên giả, Phương Tịch ngay cả thấy cũng chưa từng thấy.

- Thuần Vu...

Con mắt của Thuần Vu nổi lên một tia thanh mang, ngơ ngác trả lời.

- Nói cho ta, địa vị của ngươi ở Nguyên Hợp Sơn...

Phương Tịch tiếp tục đặt câu hỏi.

- Chấp sự của Nguyên Hợp Sơn trú ở thành Hắc Thạch...

- Lần này ngươi ra, mục đích là gì?

- Bắt Trương Tuấn Minh, sư thúc dặn dò, lưu lại mạng của hắn...

- Bắt sao? Có chút kỳ quái...

Phương Tịch sờ cằm:

- Nói hết võ công ngươi biết... Có sách và Thần Ý Đồ, thì nói cho ta vị trí...

...

Sau nửa canh giờ.

- Đáng tiếc...

Phương Tịch nhìn Thuần Vu, thở dài.

Căn cứ đối phương nói, nàng vẫn chưa tu luyện mật truyền trấn phái Nguyên Hợp Ngũ Lôi Thủ của Nguyên Hợp Sơn!

Trên thực tế, cả phân bộ Nguyên Hợp Sơn, chỉ có Lệnh Hồ Dương được chân truyền, nhưng chỉ là bộ phận không trọn vẹn, cao nhất chỉ tới Võ Sư, không có nội dung đến Võ Thánh.

Ân, ở trong lòng Thuần Vu, liên quan tới Tông Sư còn có một xưng hô khác... gọi chân cương Võ Thánh!

Ngoài ra, nữ tử này không biết gì nữa.

Tay Phương Tịch khẽ vuốt mái tóc đẹp của nàng, sau đó xẹt qua vành tai, cái cằm khéo léo, đi tới vị trí cổ thon dài.

Răng rắc!

Hắn mặt không cảm xúc, vặn gãy cổ của nữ tử này.

Một đời giai nhân, cứ như vậy hương tiêu ngọc vẫn.

Không có chuyện máu chó phát sinh.

- Xem ra vẫn phải chính diện đối mặt Lệnh Hồ Dương.

Phương Tịch thực không muốn giao thủ với một Võ Sư có thể so với Luyện thể tầng hai.

Dù đối phương không phải tu tiên giả, thiếu rất nhiều thủ đoạn.

Nhưng hiện tại, lại không có lựa chọn nào khác.

...

Nửa tháng trôi qua rất nhanh.

Phân bộ Nguyên Hợp Sơn.

Nương theo từng đội ngũ ra ngoài biến mất, không có ngày về.

Dù ngu ngốc nữa, cũng phát hiện không đúng.

Một chi hai chi đội ngũ biến mất, có thể nói vận may không tốt.

Bạn đang đọc [Dịch] Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên của Văn Sao Công

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    53

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!