Chương 64: [Dịch] Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Giết Tới Cửa

Phiên bản dịch 4831 chữ

Nhưng tất cả đệ tử phái ra sưu tầm vật tư đều mất tích, thì tuyệt đối không phải Mộc Nhân và Chú Nhân không linh trí có thể làm được!

Bên ngoài, tuyệt đối có một kẻ địch khủng bố, đang săn bắt nhân mã của Nguyên Hợp Sơn!

Thậm chí thuật truy tung của đối phương cực kỳ cao minh.

Lệnh Hồ Dương mấy lần nổi trận lôi đình ra ngoài tuần tra, thậm chí giả làm đệ tử bình thường, xen lẫn trong trong đội ngũ làm mồi, nhưng thủy chung không bắt được kẻ địch kia!

Bị chuyện này ảnh hưởng, các võ quán vốn đáp ứng thành lập liên minh, lại lập tức đổi thành thái độ quan sát.

Dù sao những cáo già kia am hiểu nhất chính là mượn gió bẻ măng, làm cỏ đầu tường.

Mà nương theo tính khí của Lệnh Hồ Dương càng ngày càng nôn nóng, đối với đệ tử bình thường không đánh tức mắng, làm không ít đệ tử chịu không nổi áp lực, dồn dập bỏ chạy.

Dẫn đến Nguyên Hợp Sơn to lớn, bây giờ lại có dấu hiệu cây đổ bầy khỉ tan...

- Đáng ghét!

Kiều Ngũ Xương nhìn cửa lớn.

Địa giới vốn thường thường không có gì lạ kia, lúc này lại giống như vực sâu kinh khủng.

Ở ngoài cứ điểm của Nguyên Hợp Sơn, phảng phất như ẩn núp vô số quái vật, chuyên môn săn bắt bọn họ.

Chỉ có ở bên người Lệnh Hồ Dương, mới có thể cảm nhận được chút an toàn.

Hắn đã sớm không dám ra ngoài, nhưng theo lương thực ngày đêm tiêu hao, trong lòng lo lắng lại càng ngày càng nhiều.

- Chấp sự đại nhân, lương thực của chúng ta sắp không đủ ăn, nên làm gì bây giờ?

Một đệ tử Nguyên Hợp Sơn đi tới bên cạnh Kiều Ngũ Xương, nhỏ giọng bẩm báo.

- Làm sao có khả năng?

Kiều Ngũ Xương bản năng không tin, dù sao bọn họ là thế lực dự trữ đầy đủ nhất.

Nhưng sau đó suy nghĩ một chút, sắc mặt liền từ trắng trở nên đỏ, cuối cùng dữ tợn:

- Ngày hôm nay ta tự mình dẫn đội, lục soát gian phòng của các đệ tử, tất cả nữ nhân không phận sự đều giết, trước tiên từ bản chấp sự bắt đầu... Cái này không phải sẽ bớt đi rất nhiều lương thực sao?

- Vâng...

Đệ tử này vốn còn muốn nói gì, nhưng chấp sự đại nhân muốn đi đầu chém giết các tiểu thiếp của mình, hắn cũng không thể nói gì được.

- Ngươi lui xuống đi...

Sau khi đuổi đệ tử này đi, Kiều Ngũ Xương càng cảm giác trong lòng có lửa giận, tự nhủ:

- Không được... Ta phải đi nói với sư thúc, tiếp tục như thế không được!

Gần đây hành tung của Lệnh Hồ Dương cũng có chút kỳ quái, nhưng Kiều Ngũ Xương từ lâu đã theo bản năng quên điểm khác thường này.

Sau khi chỉnh lý ngôn từ trong lòng, hắn đi tới trước cửa phòng của Lệnh Hồ Dương, cung kính gõ ba tiếng, mở miệng nói:

- Lệnh Hồ sư thúc, Kiều Ngũ Xương cầu kiến!

- Vào đi!

Thanh âm của Lệnh Hồ Dương vô cùng bình tĩnh, giống như mạch nước ngầm dưới núi băng.

Kiều Ngũ Xương đẩy cửa đi vào, liền nhìn thấy Lệnh Hồ Dương đang mặc áo khoác, mỉm cười nhìn hắn:

- Ngũ Xương, chúng ta quen biết bao lâu?

- Từ khi đại nhân đến thành Hắc Thạch, Ngũ Xương liền đi theo đại nhân, tính ra đã có ba năm sáu tháng.

Kiều Ngũ Xương khom người trả lời.

- Nhưng ngươi lại phụ tín nhiệm của ta.

Lệnh Hồ Dương nhàn nhạt nói.

Kiều Ngũ Xương lập tức quỳ trên mặt đất:

- Xin đại nhân thứ tội, cái này là bởi vì tiểu nhân trong bóng tối quấy phá... Mới không đủ tù binh...

Nửa tháng trước, lúc truyền lệnh cho các võ quán chủ, Lệnh Hồ Dương còn giao Kiều Ngũ Xương một nhiệm vụ.

Vốn lấy thực lực của Nguyên Hợp Sơn, bắt một ít võ giả lạc đàn vô cùng đơn giản.

Nhưng sau khi tử địch xuất hiện, Kiều Ngũ Xương ngay cả cửa lớn cũng không dám ra, tự nhiên không cần nói bắt người.

- Thôi, ngươi lại giúp ta làm một chuyện, ta sẽ tha thứ ngươi.

Lệnh Hồ Dương đi đến góc phòng, xốc sàn nhà lên, hiện ra một cái hố đen, ngoắc ngoắc tay:

- Tới!

- Thuộc hạ nguyện máu chảy đầu rơi, chết vạn lần không chối từ!

Kiều Ngũ Xương vội vàng đuổi theo, trong lòng cũng hơi kinh ngạc, Lệnh Hồ Dương đào một địa đạo ở trong phòng ngủ của mình khi nào?

Cái địa đạo này cũng không dài, sau khi tiến vào, chính là một cái hầm.

Trong hầm rõ ràng là...

Con mắt của Kiều Ngũ Xương trừng lớn.

Mà tiếng nói thăm thẳm của Lệnh Hồ Dương truyền đến:

- Ngươi không phải nói... sẽ vì ta máu chảy đầu rơi sao? Vậy ta giúp ngươi!

- A!

Trong hầm truyền đến tiếng kêu thảm thiết khiến người sởn tóc gáy.

...

- Phương huynh!

Trương Tuấn Minh và Phương Tịch đứng song song, nhìn cứ điểm Nguyên Hợp Sơn ở dưới bầu trời âm u.

Những ngày qua hắn và Phương Tịch liên thủ, giết đội ngũ ra ngoài của Nguyên Hợp Sơn liểng xiểng, giết đến Nguyên Hợp Sơn rụt cổ không dám ra, làm hắn cảm thấy trong lòng khoan khoái dễ chịu:

- Bây giờ đệ tử Nguyên Hợp Sơn không nhiều, chỉ còn Kiều Ngũ Xương có thể đánh, nhưng cũng rùa rụt cổ không ra, tiếp đó chúng ta làm gì đây?

- Rất đơn giản, từ cửa chính giết vào, ngươi ngăn cản Kiều Ngũ Xương, ta diệt Lệnh Hồ Dương, chỉ đơn giản như vậy!

Phương Tịch tính toán thực lực song phương, cuối cùng quyết định.

Lúc này song phương mạnh yếu đổi chỗ, đã không cần chần chờ!

Bạn đang đọc [Dịch] Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên của Văn Sao Công

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    53

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!