Chương 80: [Dịch] Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Ra Khỏi Thành

Phiên bản dịch 5001 chữ

Một thanh âm quen thuộc truyền đến, Bách Hợp đang nhắm mắt chờ chết lập tức mở mắt ra, nhìn thấy Phương Tịch!

Tay phải Phương Tịch vung thủ đao, đầu của Chú Nhân liền bay lên cao.

- Đợi lát nữa lại tới thu thập ngươi!

Sau khi nói xong, Phương Tịch liền xông về phía hai con Mộc Nhân kia.

Tuy những Mộc Nhân này cường hãn, nhưng so với Võ Sư vẫn kém mấy bậc.

Bị hắn lấy Hỗn Nguyên Kình một chưởng một cái, đánh cho chia năm xẻ bảy.

- Đại sư huynh, ngươi rốt cục trở về!

Đường Toàn mừng rỡ nói.

- Ừm!

Phương Tịch nhìn bốn phía, nơi nào nguy hiểm liền đi hỗ trợ.

Nửa canh giờ sau, những quái vật kia mới thối lui.

Người võ quán Bạch Vân đều thoát lực, ngã ở trên mặt đất thở hổn hển:

- Sống sót, chúng ta sống sót!

Đường Toàn nhìn thấy Phương Tịch cầm cây đuốc đốt hai Mộc Nhân, không khỏi hiếu kỳ:

- Đại sư huynh, ngươi đang làm gì đó?

- Không có gì, thí nghiệm một chút mà thôi.

Phương Tịch nhìn chằm chằm không chớp mắt, phát hiện sau khi những sợi rễ kia bị thiêu đốt, trong thi thể cháy đen, lại có hai hạt giống xuất hiện.

- Một con Mộc Nhân, đối ứng một hạt giống sao?

Hắn thu hạt giống cẩn thận, chuẩn bị ngày sau lại nghiên cứu.

- Ai... Phương Tịch, lần này nếu không có ngươi, không biết võ quán chúng ta lại chết bao nhiêu người...

Mộ Thương Long được Mộ Phiêu Miểu nâng tới, khuôn mặt còn nghĩ mà sợ.

- Phạm vi hoạt động của quái vật mở rộng, nơi này không thể ở lâu.

Phương Tịch nhìn mọi người, thanh âm trầm trọng:

- Chuẩn bị một chút... Chúng ta lập tức xuất phát, rời khỏi nơi này!

Bầu trời tối tăm.

Phương Tịch ngẩng đầu, nheo mắt lại.

Từ khi thành Hắc Thạch rơi vào Ma Vực, người nơi này đã không còn thấy thái dương.

Bất quá thời điểm ngoại giới ban ngày, trong thành như trời âm u, có chút tia sáng.

Thời điểm ngoại giới buổi tối, cả thành thị sẽ rơi vào trong bóng tối sâu không thấy đáy.

Ngoài cửa thành.

Phương Tịch đứng chắp tay, ánh mắt nhìn khói đen ngăn cách trong ngoài.

Bên cạnh là đoàn xe của võ quán Bạch Vân.

Đường Toàn đẩy một chiếc xe nhỏ, Bạch phu nhân ngồi phía trên, dung nhan thiên kiều bá mị, lúc này lại ưu sầu nhìn tầng khói đen, bên người không có bao nhiêu vật tư.

Mấy người Lưu Đào Đào, Mộ Phiêu Miểu đều lưng đeo bao vải, thần sắc lo lắng.

Thậm chí ngay cả Trương Tuấn Minh cũng có mặt, còn mang theo mấy hài tử lang thang.

- Cái khói đen này chúng ta từng thử, bất luận đi ra ngoài như thế nào, cuối cùng đều sẽ trở lại chỗ cũ... Dù đào đường hầm, lòng đất cũng có khói đen như vậy!

Mộ Thương Long hỏi:

- Chúng ta lúc nào xuất phát?

- Chờ người!

Phương Tịch yên lặng chờ đợi.

Đại khái hai nén hương sau, lại có đoàn người chạy tới.

Đó là một đoàn xe mấy chục người, chen chúc ở giữa hai chiếc xe ngựa.

Màn xe ngựa phía trước xốc lên, hiện ra một ngọn núi thịt, chính là Hàn mập:

- Ha ha... Phương huynh đệ... Được ngươi truyền tin, lão Hàn lập tức mang theo toàn bộ gia sản tới nhờ vả ngươi rồi!

Phương Tịch nhìn hai chiếc xe ngựa kia, đặc biệt là tuấn mã lông quang toả sáng, có chút bất đắc dĩ.

Thời điểm người ở trong thành không ngừng chết đói, còn có thể nuôi súc sinh khỏe mạnh như vậy, sao ông trời còn chưa thu ngươi!

- Gia hỏa này lấy đâu ra nhiều lương thực như vậy... Nha, được rồi, nguyên lai là ta cung cấp, vậy thì không sao!

Hắn lắc đầu, nhìn về phía mọi người, tiếng nói từ từ trở nên trầm trọng:

- Ta chỉ có một tấm linh phù, cơ hội chỉ có một lần, chờ lúc xuất hiện đường hầm, các ngươi tự mình nắm lấy cơ duyên!

Phương Tịch đi tới trước khói đen, lấy ra Phá Cấm Phù.

Lúc này, đại thụ trong thành tựa hồ có phát giác, vô số lá cây run rẩy.

- Gào gừ!

Một con Yêu Lang toàn thân quấn quanh dây leo ngửa mặt lên trời rít gào, chạy như điên lao tới.

Không chỉ vậy, ở khu vực trung tâm, còn có một con cự mãng đứt mất nửa đoạn...

Những ma phó này bình thường phụ trách bảo vệ bản thể của Yêu Ma Thụ, lúc này lại có tư thế dốc toàn bộ lực lượng!

- Nó cuống lên rồi!

Khóe miệng Phương Tịch hơi nhếch, tình cảnh này trái lại kiên định niềm tin của hắn:

- Đi!

Pháp lực rót vào, Phá Cấm Phù bay ra, vô số sợi tơ màu bạc từ trên phù lục nổ tung, vặn vẹo... bay vào trong khói đen.

Ô ô!

Khói đen lăn lộn kịch liệt, sau đó hiện ra một con đường.

Mơ hồ trong lúc đó, có thể nhìn thấy cảnh tượng ngoại giới, còn có từng ánh nắng mặt trời!

Cái kia là ánh sáng hi vọng!

- Đi!

Thấy thế, Phương Tịch quay đầu nhìn thành Hắc Thạch lần cuối, phát hiện Yêu Lang đã đuổi tới khu ngoại thành, lại cười nhạt một tiếng, nhấc theo Bách Hợp, thân hình như điện, nhanh chóng lướt vào đường hầm.

- Nhanh!

Mộ Thương Long mới vừa mang nữ nhi đuổi tới, lại phát hiện có người càng nhanh!

Là Hàn mập!

Tuy hình dáng của hắn giống như quả cầu thịt, thân pháp lại cực kỳ linh động, giống như quả bóng, lấy tư thế bôn lôi lao vào đường hầm.

- Đi nhanh!

Nhìn lối đi kia chậm rãi trở nên mơ hồ, thậm chí có khuynh hướng biến mất, Trương Tuấn Minh giống như tỉnh giấc chiêm bao, một tay xách Cẩu Nhi, một tay nhấc Tiểu Vân, trên lưng còn cõng một đứa bé, thân hình như điện, nhảy vào trong thông đạo.

...

Bạn đang đọc [Dịch] Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên của Văn Sao Công

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    69

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!