Chương 81: [Dịch] Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Ra Khỏi Thành 2

Phiên bản dịch 4826 chữ

Trong đường hầm cho người cảm giác vô cùng thác loạn.

Thời gian và không gian giống như vặn vẹo.

Nhưng sắc mặt Phương Tịch kiên định, không ngừng tiến lên.

Lập tức!

Ánh mặt trời mãnh liệt rơi xuống, phía trước hiện ra một quan đạo gãy vỡ, cách đó không xa có núi xanh, đồng ruộng... Hết thảy đều rộng rãi sáng sủa.

Mà sau lưng, thành Hắc Thạch sớm đã biến mất không thấy, thay vào đó là một mảnh sương mù màu đen, giống như cái chén lớn đen nhánh, che ở trên đại địa.

- Chúng ta... ra rồi?

Bách Hợp ngửa đầu, nhìn trời xanh mây trắng, nước mắt không khỏi chảy xuống.

Cái này không chỉ là kích động, cũng có nguyên nhân mắt bị thương.

Lâu dài sinh tồn ở trong hoàn cảnh tối tăm, vừa mới tiếp xúc ánh mặt trời, sẽ xuất hiện bệch sợ ánh sáng.

Ở phía sau Phương Tịch, là Hàn mập, Trương Tuấn Minh, Mộ Thương Long...

Dòng người tuôn ra, nhìn bên ngoài non xanh nước biếc, mỗi cái đều khóc ròng ròng:

- Sống sót... Chúng ta sống sót!

Lúc này, cho dù là Mộ Thương Long và Trương Tuấn Minh, cũng có cảm giác sống sót sau tai nạn.

Đang thổn thức, đột nhiên lại có người kinh hô:

- Không tốt... đường nối lấp kín!

Vì mạng sống, mọi người chen lấn tranh giành, sau đó ngăn chặn không ra được, là chuyện thường xảy ra.

- Không đúng, đường hầm đang khép kín!

Mộ Thương Long nhìn đường hầm đang không ngừng thu nhỏ lại, cũng thất kinh, nhìn về phía Phương Tịch.

- Hiệu lực của phù lục sắp hao hết... trên người ta không có tấm thứ hai.

Phương Tịch lắc đầu.

Phá Cấm Phù cấp một, xem ra chỉ có hiệu quả lâm thời mở ra thông đạo của Ma Vực, hơn nữa thời gian còn không dài.

- Muốn hoàn toàn công phá Ma Vực của Yêu Ma Thụ, ít nhất cần Phá Cấm Phù cấp hai, còn nhất định phải ở trước khi nó lên cấp!

Bỗng nhiên trong lòng Phương Tịch hiện ra một ý nghĩ, sau đó lại thấy buồn cười lắc đầu.

Không Trúc Cơ, hắn ăn no rửng mỡ mới đi đối phó Yêu Ma Thụ?

Mà lúc này, đường hầm rốt cục chậm rãi khép kín.

Người cuối cùng đi ra là võ quán Bạch Vân Đường Toàn!

Hắn dừng xe đẩy lại, nhìn bốn phía một chút, nhất thời có chút mờ mịt nói:

- Lưu Đào Đào Lưu sư muội... Còn ở phía sau, nàng còn đẩy ta một cái... Nàng làm sao bây giờ?

Nếu không phải Lưu Đào Đào đẩy hắn, trên xe đẩy còn có người, hắn căn bản chen không ra!

- Sống chết có số!

Phương Tịch thở dài, xoay người rời đi.

Nơi này cách Yêu Ma Thụ gần quá, vạn nhất Yêu Ma kia phản ứng lại, mở rộng Ma Vực, vậy thì chuyện lớn lắm.

Thấy hắn rời đi, người may mắn còn sống khác giống như tìm được tâm phúc, dồn dập theo sau lưng Phương Tịch.

Bọn họ cũng muốn cách ma quật càng xa càng tốt!

...

Vào đêm.

Phương Tịch nướng hai miếng thịt Thái Tuế, đang ăn ngấu nghiến.

Hôm nay sức ăn của hắn rất lớn, nhất định phải ăn thịt Yêu Ma đặc thù mới có thể miễn cưỡng ăn no.

Mà bên cạnh đống lửa trại, những người khác đều đói bụng như điên, gặm nhấm từng miếng thịt nướng.

Dù là Mộ Phiêu Miểu, lúc này cũng không có tư thái thục nữ, tay cầm một con thỏ nướng, ngay cả xương cũng trực tiếp cắn nát, gặm đến roẹt... roẹt... vang vọng!

Mộ Thương Long miễn cưỡng có chút tướng ăn, đợi sau khi ăn xong thịt nướng, lau váng dầu bên mép, nhìn về phía Phương Tịch:

- Tiếp đó chúng ta đi nơi nào?

- Mộ sư phụ có đề nghị gì không?

Phương Tịch hỏi, hắn thật sự không quen Đại Lương Thế Giới.

Đến hiện tại, cũng chỉ có thể xác định thành Hắc Thạch thuộc Định Châu.

Còn núi sông địa lý, phong thổ, thì chỉ nghe nói qua, nhưng chưa từng gặp.

- Hừm, thành Hắc Thạch đã hủy, bây giờ Yêu Ma làm loạn, dân chúng lầm than... Có lẽ chỉ có thủ phủ Định Châu... thành Tam Nguyên vẫn tính an ổn.

Mộ Thương Long nói ra đề nghị của mình:

- Trong thành Tam Nguyên có Định Châu Quân trấn thủ, không xa chính là tổng bộ của Nguyên Hợp Sơn... Trên trăm năm qua vẫn bình an không có chuyện gì.

- Như thế thoạt nhìn, đúng là một nơi thái bình.

Phương Tịch cảm thấy đi nơi nào cũng không đáng kể.

Bất quá không hẳn phải đi cùng những người này.

Dù sao nên có tâm phòng bị người.

Tuy hắn nói linh đan và phù lục có thể đối phó Yêu Ma đều là mình mua, trên thực tế cũng như thế, nhưng vạn nhất có người không tin thì sao?

Có người nói cho quan phủ và Nguyên Hợp Sơn thì sao?

Bởi vậy Phương Tịch quyết định chủ ý, sau khi cùng đám người này đến ngoài thành Tam Nguyên, sẽ tách ra.

- Ha ha, Phương huynh đệ muốn đi thành Tam Nguyên?

Cách đó không xa, một ngọn núi thịt lăn lại, chính là Hàn mập!

Phương Tịch không khỏi không bội phục người này, không chỉ mình thành công chạy trốn, toàn gia tiểu thiếp cũng chỉnh tề chạy ra.

Lúc này liền nghe Hàn mập nói:

- Lão Hàn ta ở thành Tam Nguyên, tuy không tính là địa đầu xà, nhưng cũng có chút con đường, hôm nay huynh đệ cứu ta một mạng, ngày khác có việc tìm lão Hàn, ta nhất định không chối từ!

- Ừm!

Tuy giao dịch qua mấy lần, biết đối phương có chút uy tín, nhưng Phương Tịch cũng không hoàn toàn tin, chỉ tùy ý gật đầu.

Bạn đang đọc [Dịch] Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên của Văn Sao Công

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    61

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!