Chương 83: [Dịch] Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Ban Tên Cho 2

Phiên bản dịch 4897 chữ

- A!

Dưới sự bất ngờ không đề phòng, Hàn mập theo bản năng toàn lực vận chuyển Thôn Thiên Công phòng ngự, chợt cảm giác một vật thật dài vòng qua eo mình, còn mang theo chất dịch cùng mùi tanh tưởi.

- Ta *, đây là vật gì?

Hắn gào thét, thịt mỡ toàn thân bành trướng, giống như một quả cầu, mạnh mẽ chấn cái lưỡi của con quái vật kia ra.

Cùng lúc đó, một quyền của Phương Tịch cũng nện ở trên người quái vật, Hỗn Nguyên Kình bạo phát!

Ầm!

Liên tiếp mấy tầng kình khí nổ tung, dòng máu màu xanh lục tung toé.

Âm thanh vật nặng rơi xuống đất vang lên.

Lúc này, Hàn mập mới phát hiện trên mặt đất nằm một con quái thú giống như lưu ly chế thành, đang từng bước khôi phục màu xanh sẫm...

Con quái vật này dài tầm một trượng, cũng chính là hơn ba mét, tứ chi sắc bén, mang theo lân phiến, đôi con ngươi lồi ra, linh động xoay tròn, ở vị trí cổ còn có một vòng da xòe ra, nhìn cực kỳ uy vũ.

- Một con tắc kè hoa thật lớn!

Không biết tại sao, Phương Tịch nhìn thấy vòng da kia, lại liên tưởng đến vòng cổ chó, đột nhiên có chút buồn cười:

- Ha ha ha... Hàn mập, vừa nãy ngươi suýt chút nữa đưa thịt tới cửa!

Không thể không nói, tên mập này làm khiên thịt vẫn rất hợp lệ.

Mà ở trong mắt hắn, trên lưng con tắc kè yêu này, đang có một lỗ máu cực lớn, xung quanh là vảy màu xanh lục tán loạn.

- Chết tiệt, ngày hôm nay suýt chút nữa xong đời.

Trên mặt Hàn mập mang theo sát khí:

- Đêm nay lão Hàn muốn ăn thịt con Yêu Thú này!

Thân thể to lớn của hắn nhảy lên, giống như thái sơn áp đỉnh hạ xuống:

- Thôn Thiên Chưởng!

Phương Tịch lắc đầu:

- Sợ là ngươi ăn không nổi!

Vừa nói, vừa phối hợp Hàn mập công kích.

Thực lực của con Yêu Thú này không quá mạnh, chỉ là có thể ẩn giấu thân hình, vô tung vô ảnh, nên rất vướng tay chân.

Bất quá sau khi bị Phương Tịch phá vỡ Ẩn Thân Thuật, liền trở nên bình thường.

Không bao lâu, cái bụng nó ngửa lên trời, ngã trên mặt đất, biến thành một bộ thi thể.

Phương Tịch cũng không khách khí, lấy ra một cây chủy thủ, trực tiếp mổ bụng con Yêu Thú này, tìm được thi thể không trọn vẹn của Trương Tuấn Minh.

- Ây... Xem ra là thật sự không thể ăn...

Hàn mập lắc đầu, hơi có chút tiếc nuối.

- Ai... Không nghĩ tới hôm nay lúc sáng cáo biệt, lại thành vĩnh quyết! Bất quá không thấy thi thể tiểu Vân, có lẽ đã đào tẩu?

Phương Tịch cảm thấy nhân sinh một chút vô thường.

Dù sao cũng coi như nhận thức, hắn và Hàn mập cùng nhau an táng thi thể của Trương Tuấn Minh, sau đó bảo Hàn mập đi trước.

Sau khi xác định Hàn mập rời đi, Phương Tịch vỗ túi trữ vật, lấy ra Quỷ Đầu Đao, thần sắc có chút hưng phấn:

- Lân giáp của con Yêu Thú này hẳn có thể chế tạo pháp khí đặc thù... Còn có thịt và khớp xương, không tồi không tồi, có thể bán được chút linh thạch.

Lúc này, nội tâm hắn lại cảm tạ hai vị tống tài đồng tử kia.

Nếu không có bọn hắn tài trợ túi trữ vật, mình muốn che giấu thi thể con tắc kè hoa này, thật là có chút phiền toái.

...

Đoàn xe.

- Ngươi yên tâm... Đại sư huynh võ công hơn người, đã là Võ Sư, tất nhiên có thể mang lão đại của ngươi về.

Mộ Phiêu Miểu đang an ủi Cẩu Nhi.

Xa xa, một ngọn núi thịt chậm rãi bay tới, rơi ở trước mặt Cẩu Nhi.

- Lão đại ta đâu?

Cẩu Nhi lập tức hỏi.

- Chết rồi!

Hàn mập thở dài, giao cho Cẩu Nhi một đoạn quần áo nhuốm máu.

Cẩu Nhi nhất thời khóc đến ngất xỉu.

- Người sống một đời luôn như thế, nhìn thoáng một chút đi...

Hàn mập lắc đầu, trở lại xe ngựa của mình hưởng lạc.

Ân, sau khi nhường một chiếc xe ngựa, tiểu thiếp đều lên xe của hắn, để mọi người không thể không bội phục tuấn mã kéo xe, quả thực chính là thần câu!

- Lão gia đã về rồi!

Hàn mập trở lại trong xe, nhất thời liền bị mấy cánh tay béo mập bao vây.

- Khà khà...

Hắn tiện tay từ dưới yên xe lấy ra một bình rượu ngon, uống một hớp nói:

- Ừm... trở về.

Con mắt thích ý nheo lại, chỉ còn một cái khe:

- Phương Tịch kia, trên người tuyệt đối có bí mật, bất quá không liên quan gì tới lão Hàn ta.

- Yên vui tiêu dao, mới có thể dưỡng sinh sống lâu... Ta không tham ta không tham, mỗi ngày có kiều thê mỹ thiếp, ăn uống no đủ, vui vẻ là được rồi, vui vẻ là được rồi a...

...

Không bao lâu, Phương Tịch cũng trở về đoàn xe.

- Khởi hành, tiếp tục xuất phát!

Hắn nhìn mọi người, sau đó ra lệnh.

Đội ngũ chậm rãi tiến lên, Phương Tịch đi tới bên cạnh Cẩu Nhi:

- Ngươi còn có địa phương để đi không?

- Không...

Hai mắt Cẩu Nhi vô thần nhìn phía trước.

- Vậy theo chúng ta đi thành Tam Nguyên, ta để ngươi bái vào võ quán Bạch Vân, luôn có thể kiếm cơm ăn!

Phương Tịch chuẩn bị quăng gánh nặng cho Mộ Phiêu Miểu.

Dù sao Mộ Thương Long đến thành Tam Nguyên, đại khái vẫn sẽ tìm kế sinh nhai, tiếp tục mở võ quán.

- Đúng rồi, ngươi tên gì?

- Không có tên!

Cẩu Nhi trả lời.

- Vậy ta lấy cho ngươi một cái tên, theo Trương Tuấn Minh họ Trương đi... Còn tên sao? Hoàng đồ bá nghiệp trong lúc nói cười, chịu không nổi một cơn say của nhân sinh... liền gọi Trương Túy... Không đúng, Trương Mính Đính đi!

Bạn đang đọc [Dịch] Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên của Văn Sao Công

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    65

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!