Trời ạ, lúc hắn xuyên qua là Luyện Khí tầng ba, hơn một năm còn chưa thấy đỉnh!
Hiện tại, cuối cùng cũng coi như tu luyện tới đỉnh cao, có thể thử đột phá bình cảnh Luyện Khí trung kỳ!
- Đan dược không tệ!
Phương Tịch mừng rỡ xoa xoa bình nhỏ, trong bình còn hai hạt Mộc Nguyên Đan, phỏng chừng hẳn đủ hắn đột phá Luyện Khí trung kỳ!
- Quả nhiên, tĩnh tọa tu luyện là chuyện ngu ngốc, nuốt thuốc mới là vương đạo!
- Đồng thời trong linh đan ẩn chứa
Trong nháy mắt Phương Tịch muốn lập tức trở về Đại Lương trắng trợn bắt giữ Yêu Thú, sau đó đổi lấy đan dược tu luyện.
Nhưng rất nhanh, hắn lập tức chém loại vọng niệm kia!
Tu vị tăng tiến quá nhanh, dễ sản sinh tâm ma!
Đồng thời đan dược thích hợp Luyện Khí trung hậu kỳ tăng tiến pháp lực, đột phá bình cảnh, giá cả càng thêm đắt!
Càng không cần phải nói, dùng lượng lớn đan dược, sẽ có vấn đề đan độc, ảnh hưởng đến đột phá cảnh giới sau này!
- Bán lượng lớn thịt Yêu Thú, không nói sẽ làm giảm giá thị trường, cái được không bù đủ cái mất, còn dễ dàng bại lộ ta...
- Vẫn phải an ổn, ta mới mười bảy tuổi, sắp mười tám tuổi... Không vội vã, không vội vã...
Phương Tịch nhìn Mộc Nguyên Đan trên tay, có chút trầm ngâm.
Sau một ngày.
Phương Tịch đi ra lều gỗ, trên mặt mang theo vẻ phiền muộn.
Vốn cho rằng lại dùng một hạt Mộc Nguyên Đan, là có thể đột phá bình cảnh.
Lại không nghĩ tới, một hạt đan dược căn bản không đủ, phải dùng viên Mộc Nguyên Đan cuối cùng, mới miễn cưỡng phá bình cảnh Luyện Khí tầng bốn, trở thành một tu sĩ Luyện Khí trung kỳ.
- Tố chất a!
Phương Tịch mơ hồ cảm giác được, linh căn hạ phẩm sẽ trở thành viên đá cản trở trên con đường trường sinh của mình
Luyện Khí kỳ còn tốt, tuy các loại đan dược tăng tiến pháp lực không thường thấy, nhưng chỉ cần chịu nện linh thạch, luôn có thể mua được.
Mà đan dược tăng tiến pháp lực Trúc Cơ kỳ cần, Thanh Trúc Phường Thị chỉ có ở buổi đấu giá mười năm một lần mới có thể nhìn thấy.
Càng khỏi nói một khi đến Kết Đan kỳ, bất luận là đan phương hay linh dược mấy trăm năm tuổi, đều sẽ trở nên cực kỳ ít ỏi và hiếm thấy.
Muốn hoàn toàn dựa vào đan dược đột phá, dù không có đan độc, cũng không quá hiện thực!
- Linh căn... linh căn... Không biết có biện pháp cải thiện linh căn hay không?
Phương Tịch trầm ngâm.
Dựa theo lý luận linh căn của tu tiên giới mà nói, mỗi một tu sĩ nắm giữ linh căn đều ngũ hành đầy đủ, chỉ là trong đó có một loại hoặc mấy loại linh căn tương đối đột xuất, lấy lớn nhất để tính, quyết định tố chất của tu sĩ.
Phương Tịch là Thiên Mộc Linh Căn hạ phẩm, đại biểu hắn ở trong Ngũ Hành linh căn, Mộc linh căn mạnh nhất, nhưng cũng chỉ đạt đến linh căn hạ phẩm.
Ở trên linh căn hạ phẩm, còn có trung phẩm, thượng phẩm, thậm chí Địa linh căn, Thiên linh căn... trong truyền thuyết, một khi xuất hiện, tất nhiên sẽ khiến cho những siêu cấp tông môn kia tranh đoạt hạt giống Kết Đan!
- Thế nhưng... ta tựa hồ chưa nghe nói qua pháp môn có thể tăng cường linh căn? Cái này có thể là do tu vi của tiền thân quá thấp, kiến thức không đủ?
- Nếu linh căn có thể hậu thiên tăng lên, tông môn còn muốn vơ vét những đệ tử linh căn ưu dị kia làm gì? Bởi vậy cho dù có, đánh đổi cũng sẽ cực lớn...
- Ai... Một chữ, khó!
Phương Tịch lo lắng cho tương lai của mình.
Hắn đi đến trong đình viện, trên tay hiện ra một hạt giống bé nhỏ.
Đây là lúc hắn làm linh nông, tiện tay thu lấy hạt giống cỏ dại... Thiết La Thảo!
Loại cỏ dại này không có ích lợi gì, chỉ là vô cùng cứng cỏi, có thể so với sắt thép mà thôi.
Phương Tịch lấy hạt giống này, là vì tu luyện pháp thuật!
Khi tu vi lên cấp Luyện Khí trung kỳ, hắn rốt cục thoát khỏi kiếp sống chỉ có thể thi triển vài pháp thuật làm cỏ, thi mưa… đi tập luyện pháp thuật cấp một trung phẩm!
Mà pháp thuật hắn sắp sửa tu luyện tên Triền Nhiễu Thuật, là một tiểu pháp thuật ghi lại ở trong Trường Xuân Quyết.
Chủ yếu là lấy pháp lực đề cao hạt giống, hình thành dây leo quấn quanh, ràng buộc kẻ địch!
Công pháp thông thường, pháp thuật đồng bộ tự nhiên cũng bình thường...
Phương Tịch vừa hồi ức chú ngữ, vừa triển khai pháp lực, ném hạt giống ra.
Đùng!
Hạt giống rơi ở trên mặt đất, nửa ngày bất động...
- Thi pháp thất bại...
Phương Tịch thở dài.
Hắn ở trên tu tiên chi đạo, xưa nay không phải là thiên tài gì.
Cũng may triển khai pháp thuật, có thể thông qua nhiều lần luyện tập đến thành thục.
Phương Tịch lại không cầu lập tức thực chiến, bởi vậy có thể chậm rãi đọc chú ngữ, pháp quyết cũng thế, để cầu hạ thấp độ khó.
Nửa ngày sau.
Nương theo từng âm tiết phức tạp khó hiểu, hai tay Phương Tịch bấm quyết, ném hạt giống Thiết La Thảo ra.
- Trường xuân có lệnh, vạn mộc sinh sôi!
Chớp mắt tiếp theo, Phương Tịch cảm giác pháp lực trong cơ thể giống như mở cửa đập lớn, trong nháy mắt trút xuống!