Chương 95: [Dịch] Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Trắng Trợn Không Kiêng Dè

Phiên bản dịch 4822 chữ

- Nếu ngươi không muốn mà nói...

Hoàng Hi Mai tới gần, hơi thở như hoa lan:

- Vậy ta dùng mạnh, bắt cha mẹ ngươi, bằng hữu, vợ con... Để ngươi nhìn ta làm sao dằn vặt bọn họ... Ha ha... Chủ ý này rất tuyệt đúng không?

- Thiếu nữ này... là người điên!

Nhìn khuôn mặt đẹp đẽ ở đối diện, trong lòng Phương Tịch nhận định, giọng nói trở nên uy nghiêm đáng sợ:

- Ngươi không sợ... Chọc phải người mà ngươi không trêu chọc nổi sao?

- Ha ha... chỉ là muốn cảm giác mới mẻ kích thích, còn không trêu chọc nổi? Ta là Nhị tiểu thư của Hoàng gia, thúc thúc ta chính là giáo úy của Định Châu Quân, toàn bộ Định Châu, không có người bản tiểu thư không trêu chọc nổi...

Hoàng Hi Mai biểu hiện si ngốc, nhìn khuôn mặt của Phương Tịch:

- Tướng mạo tuấn lãng như vậy, nếu chém lên mấy đao, nói vậy hình ảnh sẽ cực kỳ đẹp...

- Xong... Vị Hoàng tiểu thư kia lại muốn cường đoạt mỹ nam.

Cách đó không xa, vài người nhìn thấy tình cảnh này, đều lộ ra vẻ mặt xem cuộc vui.

- Vị tiểu thư Hoàng gia này dáng vẻ không tệ, bị bắt đi cũng không thiệt thòi nha...

Một người trẻ tuổi nhất thời suy tư.

- Ha ha, chớ ngu... Vị Hoàng tiểu thư này danh xưng có não nhanh, thích nhất sau khi đùa bỡn nam sủng lại hành hạ đến chết!

Trưởng bối bên cạnh người trẻ tuổi lập tức kéo lỗ tai của hắn.

Thời điểm mọi người cho rằng hôm nay Hoàng tiểu thư sẽ ra tay ác độc.

Phốc!

- Ặc ặc...

Thần sắc của Hoàng Hi Mai dại ra, ánh mắt buống xuống, nhìn thấy tay của Phương Tịch.

Tay của Phương Tịch trắng noãn, thon dài... thậm chí tựa hồ tràn ngập ma tính.

Lúc này, hai ngón tay đang cắm ở vị trí cổ họng của nàng!

- Thật yếu...

Phương Tịch rút ngón tay về, nhìn thiếu nữ ngã ở trên mặt đất, lạnh như băng nói:

- Có hiểu cái gì gọi là thất phu giận dữ, máu phun năm bước hay không?

- Phát... Phát sinh cái gì?

Tửu khách ở bốn phía sững sờ.

Vốn bọn họ vẫn đang xem cuộc vui, lại đột nhiên phát hiện, vai chính ngã xuống!

Không chỉ ngã xuống, cuống họng còn xuất hiện lỗ máu.

- A, tiểu thư?

- Liều mạng với hắn!

Vài người hầu theo sau lưng Hoàng Hi Mai gào thét, vung múa quyền cước đánh tới Phương Tịch, thình lình đều là Võ Giả.

Ầm ầm!

Bất quá, bọn họ lập tức lấy tốc độ nhanh hơn bay ngược về, mỗi một cái đều bị Phương Tịch dùng thủ pháp cực nặng lấy tính mạng.

- Tiểu nhị, sách của ta đâu?

Phương Tịch nhàn nhã uống một ngụm trà, nhìn tiểu nhị.

- Đại... Đại gia... Ở đây...

Tiểu nhị bò tới đưa cho Phương Tịch một quyển sách, sau đó giống như thoát thân lăn ra.

Tựa hồ Phương Tịch không phải người, mà là một con hổ!

- Trà uống xong, đồ vật cũng tới tay, nên đi.

Phương Tịch tiện tay nhét sách vào lòng ngực, muốn rời khỏi.

Lúc này, một đại hán vội vã đi đến, hắn mặc trang phục Liệp Yêu Hội, trên người mang theo khí thế uy nghiêm, hiển nhiên ngồi ở vị trí cao.

Nhìn thấy Hoàng Hi Mai nằm trên đất, ZCBpwtỘ hiện trở nên rất lạnh:

- Ngươi chọc phiền phức ngập trời... Ngươi có biết nàng là ai không, ngươi có biết Hoàng gia là như thế nào không?

- Vậy thì thế nào?

Phương Tịch không đáng kể hỏi:

- Ngươi muốn ngăn ta?

- Nếu sự tình phát sinh ở Liệp Yêu Lâu, bổn lâu nhất định phải gánh chịu trách nhiệm... Ngươi trốn không thoát.

Đại hán nhìn Phương Tịch phảng phất như nhìn người chết:

- Coi như ngươi có thể từ trong tay ta đào tẩu, Định Châu Quân cũng sẽ lập tức đóng kín cửa thành, toàn thành lục soát... Ngươi sẽ như chuột, hoảng sợ không chịu nổi một ngày, ngoan ngoãn bó tay chịu trói, còn có thể được chết một cách thống khoái.

- Ha ha... Đào tẩu?

Trong tiếng cười lớn, bắp thịt trên người Phương Tịch nhô lên, khớp xương cả người nổ vang, bỗng nhiên hóa thành một chưởng đánh ra.

Ầm!

Đại hán ăn một chưởng, cả người rút lui vài bước, đột nhiên mở miệng, phun ra một ngụm máu lớn:

- Võ... Võ Sư? Nhưng Võ Sư thì làm sao? Hoàng gia Hoàng Nguyên Đồ từ lâu là Võ Sư tam bộ... còn mạnh hơn ta!

Cái này cao đại hán chỉ có thể tính mới vừa đột phá Võ Sư, mà hắn cảm thấy Phương Tịch có ít nhất Võ Sư nhất bộ thực lực, cô đọng quyền ý!

- Hoàng Nguyên Đồ?

Phương Tịch hứng thú:

- Nói như thế... Hoàng gia ít nhất có công pháp đến bước thứ ba?

Đại hán ngây ra, người này hoàn toàn không hiểu lời mình nói sao?

Bất quá rất nhanh hắn liền không cần biết, bởi vì Phương Tịch đã đi tới trước mặt hắn.

Hai người đan xen mà qua, một cái đầu lâu bay lên.

- Quả nhiên... Thực lực của ta vẫn rất mạnh, tuy không có tiến hành tu luyện Võ Sư bao nhiêu, nhưng vài loại công pháp phối hợp thành Hỗn Nguyên Kình, cộng thêm năng lực của tu tiên giả phụ trợ... Chém giết Võ Sư bình thường dễ như trở bàn tay.

Đối với người muốn hại mình, xưa nay Phương Tịch sẽ không khách khí, bởi vậy trực tiếp lấy mạng đối phương.

Còn vì thế lại chọc Liệp Yêu Hội?

Ngược lại đã chọc Hoàng gia, cũng không sợ lại thêm một cái.

Huống chi dù lui bước, Liệp Yêu Hội cũng sẽ không thân mật với hắn.

- Giết... Giết người rồi!

Bạn đang đọc [Dịch] Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên của Văn Sao Công

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    51

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!