Hắn không nhúc nhích, tuy nói đã từng săn giết một con dị thú cấp ba, nhưng đó là vì đầu cơ trục lợi, chứ không phải dựa vào thực lực chân chính của bản thân mà săn giết, cho dù dựa vào mưu kế mà hố chết dị thú cấp ba, nhưng cố gắng bỏ ra không có liên quan trực tiếp đến thành quả thu được.
Được không bù mất, không cần thiết phải mạo hiểm.
Nhưng... Mẹ nó ta cực cực khổ khổ đợi ở trong miệng dị thú cự mãng lâu như vậy, vất vả lắm mới đánh chết, lại để cho các ngươi chiếm tiện nghi như thế sao?
Càng nghĩ càng giận.
Lâm Phàm siết chặt tay thành nắm đấm, có một loại cảm giác 30 năm Hà Đông, 30 năm Hà Tây, bây giờ ta rất không phục.
Sau đó, hắn lập tức nghĩ đến một chuyện.
Dị thú cự mãng kia là dị thú cấp ba, xung quanh thế mà không có dị thú khác, nói cách khác dị thú cự mãng đã biến nơi này thành địa bàn của mình, mà những dị thú khác đương nhiên cũng có địa bàn của mình.
Nghĩ đến đây, hắn có một suy nghĩ không tốt lắm, càng nghĩ càng cảm thấy có thể thực hiện được, không nhịn được cười khà khà.
Dị thú cấp ba trong bầy dị thú kia, nhìn thấy trước mắt là xác dị thú cự mãng khổng lồ, vẻ hung ác trong mắt đột nhiên tỏa sáng, lắc lắc đầu, rất hài lòng mà gật đầu với tiểu đệ vừa thông báo tình hình.
Dị thú được đại lão tán thưởng, giống như rất có nhân tính, lại ngẩng đầu lên, có chút đắc ý.
Giống như đang nói, lão đại đang tán thưởng ta, đây là loại tán thưởng mà cả đời này các ngươi cũng chẳng thể có được, đợi lát nữa lão đại ăn đầu tiên rồi, mẹ nó ta nhất định có thể là con thứ hai được ăn.
Hỏi thử các ngươi có hâm mộ hay không.
Đột nhiên.
Cái xác con dị thú cự mãng kia đột nhiên động đậy, giống như bị cái gì đó kéo đi, nhanh chóng bị kéo xa.
Dị thú cấp ba trong đám dị thú có chút hoang mang.
Cái xác cử động?
Nhưng rất nhanh, nó tức giận gầm lên, dường như đang nói, rốt cuộc là ai, dám can đảm cướp đồ ăn của ta trước mặt ta, đúng là muốn chết.
Đuổi...
Chỉ trong chốc lát, đám dị thú lập tức chạy theo.
Lúc này, Lâm Phàm đang kéo đuôi dị thú cự mãng, vắt chân lên cổ mà chạy, tư thế chạy rất đẹp trai, bước chân rất lớn, chẳng hề có chút gánh nặng nào, bởi vì bước chân hắn rất vững vàng.
“Độ nhanh nhẹn tăng lên đúng là tốt thật.”
Cho dù đang kéo cái xác khổng lồ như vậy, nhưng vẫn rất nhanh.
Cẩn thận nghe một chút, có thể nghe thấy tiếng dị thú đang gào thét ở phía sau, còn có tiếng tứ chi đang giẫm trên mặt đất.
Hắn biết bọn dị thú này nhất định đang rất tức giận.
Dù sao thì đồ ăn đang ở ngay trước mắt lại bị hắn kéo đi.
Cái này chẳng khác nào đang đứng trước mặt người ta mà lại đội nón xanh cho người ta vậy, đã trở thành người đầu bò rồi, sao có thể nhịn được chứ.
Lâm Phàm vẫn luôn tìm kiếm mục tiêu, địa bàn của dị thú, chỉ cần tìm được thêm một con dị thú cấp ba nữa, là có thể tạo ra một trận đại chiến.
Không biết qua bao lâu.
Hai mắt Lâm Phàm sáng lên.
Bởi vì hắn đã tìm được mục tiêu rồi.
Phía trước xuất hiện một bầy dị thú, kết thành một đoàn, cầm đầu tuyệt đối là một dị thú cấp ba, dù sao thì những cái khác có thể gạt người, nhưng cái đường vân ở bụng kia thì tuyệt đối sẽ không sai.
Đường văn màu đỏ.
Chỉ là con dị thú cấp ba này có dáng vẻ khá giống linh cẩu.
Được gọi là tay cướp xác thiện nghệ.
Kỳ quái, sao linh cẩu lại xuất hiện ở đây, hay là 10 năm trước, trong vườn thú của cái huyện thành này có nuôi linh cẩu, chuyện biểu diễn màn cướp gà cho du khách sao?
Nghĩ lại thì cũng có thể đó.
Nhưng những chuyện này không quan trọng bởi vì động tĩnh ở chỗ hắn, đã khiến dị thú cấp ba linh cẩu kia chú ý đến.
Dị thú linh cẩu anh tuấn dẫn theo các tiểu đệ đang tuần tra địa bàn.
Nó rất có uy vọng trong khu vực này.
Nó thích cướp xác, cũng thích gặp được đồng loại không biết sống chết, sau đó khởi xướng tiến công với nó, thi triển thần kỹ đánh cướp, chưa bao giờ tiến hành tuyệt sát.
Đột nhiên, dị thú linh cẩu phát hiện phía trước có nhân loại đang vọt về phía nó
Cái này khiến hai mắt nó tỏa sáng.
A ha...
Linh cẩu đã có ý tưởng.
Cướp xác nhân loại là chuyện cực kỳ lâu trước kia, mỗi khi tỉnh dậy, nó luôn cảm thấy trong miệng vẫn còn thoang thoảng vị thối kia.
Răng trắng cắn vào, răng vàng ra.
Đó là cắn trúng túi phân.
Nhưng rất nhanh, nhân loại sắp đến gần kia, thế mà lại thả đồ trong tay xuống, nhanh chóng rẽ hướng, vô cùng thuần thục, trực tiếp nhảy lên sân thượng rồi biến mất.
Dị thú cấp ba linh cẩu có chút hoang mang, sau đó tức giận gầm lên như đang nói, đuổi theo cho lão tử.
Các dị thú theo sau đang định hành động, nhưng lại bị dị thú linh cẩu ngăn lại.
Khoan đã...
Bởi vì xác dị thú cự mãng đã thu hút sự chú ý của nó, mùi vị máu thịt kia, khiến linh cẩu không nhịn được chảy nước bọt.
Ngay khi nó dẫn theo mấy dị thú tiểu đệ đến gần xác con cự mãng kia, đám dị thú đang đuổi theo Lâm Phàm cũng xuất hiện.
Trong chốc lát.
Hai bên giằng co, gào thét trầm thấp, dường như đang đe dọa đối phương, đây là con mồi chúng ta phát hiện, các ngươi nhanh xéo đi.
Dị thú cấp ba linh cẩu bước ra.
Dị thú cấp ba voi lớn cũng bước ra.
Thân là đại ca trong bầy dị thú, đây là lúc bọn chúng đàm phán.
Linh cẩu đạt đến dị thú cấp ba, hình thể đã trở nên cao hơn rất nhiều, bộ dáng càng thêm hung ác, chỉ là đứng trước mặt dị thú voi kia, vẫn có cảm giác rất nhỏ bé.
Con dị thú voi này cũng không bình thường.