Không chỉ có phương thức tu luyện kỹ càng, lại còn có thuật thổ nạp, dạy người tu luyện vận khí như thế nào, đương nhiên, còn có dòng chữ nhỏ giới thiệu, người tu luyện cần kiên trì bền bỉ, mười năm có lẽ sẽ đạt tiểu thành, hơn nữa trong quá trình tu luyện mà xảy ra vấn đề gì thì sẽ không chịu trách nhiệm.
Bất cứ một người thiếu niên nào cũng có giấc mộng võ hiệp.
Cho dù không thể trở thành đại hiệp một đời, nhưng giấc mộng này cũng không thể bỏ.
“Ta có độ thuần thục kỹ năng, cái thứ đồ chơi này có thể tu luyện thành không?”
Nếu như không có hack, kết cục cuối cùng của cái quyển sách trong tay này, không phải dùng để chùi đít, thì chính là để kê chân bàn.
Dù sao thì bây giờ cũng nhàn rỗi.
Ngược lại hắn muốn thử một chút.
Đọc thuộc lòng, nhớ kỹ nội dung bên trong.
“Ban đầu khi bắt đầu tu luyện, phải dùng thuật thổ nạp, điều chỉnh hô hấp, sau đó tiến hành va chạm nhẹ nhàng với tường hoặc cây, sau khi va chạm mấy lần, lại vận hành thổ nạp thuật, điều chỉnh cảm giác đau ở đầu, rồi tiếp tục va chạm...”
Dựa theo nội dung phía trên này.
Lâm Phàm đi đến trước một bức tường, dựa theo thuật thổ nạp mà hít thở, sau đó đập đầu vào tường, nhẹ nhàng mà va chạm, xem hiệu quả như thế nào.
Chuyện này nếu như có người nhìn thấy, tuyệt đối sẽ kinh ngạc mà hô lên.
Con mẹ nó!
KHông ngờ trong tận thế lại còn có tên ngu xuẩn mà tin vào thứ đồ chơi này.
Nếu như nhìn kỹ ở góc trái trên cùng trong bìa sách kia, sẽ phát hiện, trên đó còn có một dòng chữ.
Phán đoán theo võ hiệp.
Rõ ràng chính xác mà nói cho ngươi biết, đây chỉ là làm màu.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Sau khi đụng ba lần, không có bất cứ phản ứng nào cả.
Nhưng mà Lâm Phàm vẫn thử vận chuyển thuật thổ nạp, rồi lại tiếp tục đụng đầu vào vách tường.
Cũng không lâu lắm.
Chuyện kinh người xuất hiện.
- Kỹ năng: Thiết Đầu Công (0/100)
“Ngọa tào...”
Mọi loại ngôn ngữ, chỉ còn lại hai chữ này.
Hắn trừng mắt, há hốc mồm, tựa như gặp quỷ, nhưng ngay sau đó, đã bình thường trở lại.
“Cái hack này có chút mạnh mẽ đó.”
Hắn thật sự sợ ngây người.
Đao thuật cơ sở xuất hiện, đó là chuyện nằm trong dự liệu, dù sao cũng hợp tình hợp lý, nhưng cái Thiết Đầu Công này, ừm... Cũng hợp tình hợp lý, ta đụng đầu, đầu trở nên cứng rắn hơn, cũng là chuyện rất bình thường.
Lâm Phàm không tiếp tục thử xoát độ thuần thục nữa, mà đi đến trước kệ sách, tiếp tục tìm kiếm.
“Thiết Bố Sam”, “Thảo Thượng Phi”, “Thê Vân Tung”, “Địa Lực Kim Cương Chưởng”, “Tâm Ý Khí Hỗn Nguyên Công”, “Long Trảo Thủ”,...
Từng quyển từng quyển được hắn rút ra.
Càng đáng sợ hơn chính là...
Có một vài môn võ công có tên mẹ nó rất dọa người.
“Tiên Thiên Càn Khôn Công”, “Hồn Thiên Bảo Giám”, “Như Lai Thần Chưởng”,...
Nhìn bìa sau của những quyển sách này.
Nhà xuất bản Miếu Loan, giá bán 5 tệ.
Giá bán 6 tệ.
Giá bán 4 tệ.
Lâm Phàm cạn lời nhìn đống sách trước mặt, ngây ngẩn, thật lâu cũng không thể hoàn hồn.
Một lát sau.
Hắn cuối cùng cũng không nhịn được.
“Rốt cuộc là nhân tài nào viết ra, Thiết Đầu Công thì ta có thể hiểu được, dù sao cũng hợp tình hợp lý, nhưng mấy thứ đồ chơi này của các ngươi, vừa mở đầu đã có chút lừa người rồi.”
Lâm Phàm lắc đầu, bật cười vì hành vi của mình, nếu như ngay cả những thứ đồ chơi này mà cũng tin, vậy thì hắn thật sự đần rồi.
Sau đó từ một góc nào đó tìm được một cái túi.
Bỏ hết đống sách này vào trong.
Vì sao cuối cùng cũng có người bị lừa?
Bởi vì luôn có người ôm một loại tâm lý, có lẽ ta là người duy nhất không bị lừa.
Đột nhiên.
Bên ngoài có động tĩnh truyền đến.
Lâm Phàm bỏ chuyện này sang một bên, đi đến bên cửa sổ, nhìn ra khu phố.
Quả nhiên đúng như hắn nghĩ.
Đã có dị thú xuất hiện.
Con dị thú vừa xuất hiện kia vô cùng cảnh giác, vừa đi vừa ngừng, không dám lập tức vọt đến chỗ xác dị thú kia.
“Cho dù dị thú cao cấp đã bỏ mạng, cũng vẫn còn lực uy hiếp với dị thú cấp thấp, cho nên dị thú cao cấp thống trị dị thú cấp thấp, chính là dựa vào uy thế của bản thân.”
Lâm Phàm đã quan sát ra được.
Nhân loại hiểu biết về dị thú, quả thật rất nhiều, nhưng đó là do đã trải qua mười năm tìm hiểu, tuy không thể nói là chuẩn xác một trăm phần trăm, bởi vậy, bản thân hắn quan sát được, kết hợp với những cái đó, đạt được kết luận tốt nhất.
“Bỉ ổi như thế làm gì chứ, nhanh chóng ăn đi.”
Lâm Phàm thầm nói trong lòng.
Rất nhanh, trước ánh mắt của Lâm Phàm, con dị thú kia cuối cùng cũng đến chỗ xác dị thú, cũng không nhanh chóng ngoạm một miếng lớn, mà ngửi ngửi một chút, sau đó xoay người chạy.
Loại tình huống này cũng khiến Lâm Phàm vô cùng khó hiểu.
Lúc này.
Hắn nghĩ đến một loại khả năng, đó chính là hành vi của kiến, phát hiện con mồi, biết con mồi quá khổng lồ, cho nên nhanh chóng quay về tìm kiếm giúp đỡ, tha hết con mồi đi.
Quả nhiên, không bao lâu sau, phía trước xuất hiện một lượng lớn dị thú, nhìn thấy cảnh này, Lâm Phàm chậm rãi rút đao ra, chuẩn bị chém giết toàn bộ bọn dị thú này.
Chỉ là bất ngờ, hắn từ từ thu đao lại.
“Dị thú cấp ba?”
Hắn phát hiện trong đám dị thú kia, xuất hiện một con dị thú cấp ba, rất rõ ràng, con dị thú vừa rồi không một mình hưởng thụ xác dị thú cự mãng, mà là quay về đi tim đại ca.
“Tiểu đệ tốt, loại tiểu đệ này nên khen ngợi.”
Nếu đổi thành người, cho dù lão đại lớn đến đâu, đã sớm bị ném ra sau đầu, một mình hưởng dụng mới là tốt nhất.