Chương 80: [Dịch] Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Chờ một chút, ta có chuyện muốn nói.

Phiên bản dịch 5446 chữ

“Điều tra cũng tàm tạm rồi, chính là có chút thay đổi, số lượng Giác Tỉnh giả ở tường rào Miếu Loan không chỉ có chín người, thực ra còn có người thứ mười, mới xuất hiện được một thời gian.” Trường Thành nói.

Nghiêm Húc nhíu mày, có chút khó chịu, mẹ nó, chín Giác Tỉnh giả đã nhiều hơn bọn hắn rồi, bây giờ lại nổi ra thêm một người nữa, cái này khiến áp lực của bọn hắn tăng lên.

“A, ngươi nghe xem, ngươi có nghe được tiếng động gì kỳ quái hay không?”

“Có nghe, tiếng bang bang.”

Hai người nhìn nhau.

Đều có chút khó hiểu về tiếng động này.

Đi đến nơi phát ra tiếng động.

Rất nhanh, bọn hắn đã thấy tình hình trước mắt, lần đầu tiên nhìn thấy, vẻ mặt hai người đều có chút kinh ngạc.

“Gia hỏa này đang làm gì thế?” Nghiêm Húc nói.

“Không biết, cầm cục gạch tự đập vào đầu mình, có phải là đầu óc có vấn đề hay không.” Giọng của Trương Thành cũng không lớn lắm, nhưng Lâm Phàm vô cùng thính tai, mẹ nó ai đang nói xấu hắn, hắn tuyệt đối có thể nghe được rõ ràng.

Lâm Phàm dừng động tác trong tay lại, quay đầu nhìn, gương mặt xa lạ, chưa từng nhìn thấy.

Nhìn bọn hắn một chút, lại cúi đầu, cầm cục gạch đập vào đầu, động tác trôi chảy, mặt không biểu tình, giống như tất cả mọi thứ xung quanh đều không liên quan gì đến hắn.

Nghiêm Húc và Trương Thành nhìn nhau.

Nhìn như im lặng, nhưng thật ra đang giao lưu bằng ánh mắt, đó chính là trong tường rào Miếu Loan này lại có người không bình thường.

Nghiêm Húc và Trương Thành rời đi, không tiến lên bắt chuyện, mà lúc này, dường như cảm nhận được gì đó, Trương Thành quay đầu nhìn lại, lập tức chạm vào ánh mắt Lâm Phàm đang nhìn đến, ánh mắt Lâm Phàm khiến Trường Thành cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, vội vàng quay đầu lại, không chú ý đến.

Ban đêm.

Trần Quân vô cùng căng thẳng, có chút đứng ngồi không yên.

Hắn ta là người sống sót từ trong tường rào Bảo Phong chạy ra, bản thân cũng là Liệp Sát giả, nhưng bây giờ trước mặt hắn ta là Chu Thế Thừa, những người khác không có ai, chỉ gọi một mình hắn ta đến, chỉ có hai người bọn họ.

Cái không khí này, tình huống này khiến hắn ta có chút bận tâm.

“Hôm nay vừa đến đã quen chưa?” Chu Thế Thừa bày nước trà ngon đến trước mặt đối phương, quan tâm hỏi.

Trần Quân có chút nhấp nhổm, thụ sủng nhược kinh mà nhận lấy ly trà, “Quen rồi, rất tốt.”

Chu Thế Thừa cười nói, “Chuyện các ngươi gặp phải, ta rất thông cảm, mà các ngươi có thể an toàn đến đây, ta vô cùng hoan nghênh, tất cả mọi người đều là nhân loại, cũng là đồng bào, sinh sống trong tận thế khiến tất cả chúng ta đều ngột ngạt, nhưng chúng ta chưa bao giờ buông tha hy vọng, ngươi nói có đúng không.”

“Đúng, chưa bao giờ buông tha.” Trần Quân gật đầu, hắn ta không biết Chu Thế Thừa gặp riêng hắn ta như thế rốt cuộc là có chuyện gì, tim đập hơi nhanh, trong lòng đang nghĩ, chẳng lẽ mục đích của bọn hắn đã bị phát hiện?

“Đúng rồi, nghe nói khi còn hòa bình, ngươi là cảnh sát nhỉ?”

“Ừm, không có biên chế, chỉ là phụ cảnh, kiếm miếng cơm ăn.”

“Phụ cảnh cũng là cảnh sát, nói thế nào thì cũng đều cố gắng vì giữ gìn trật tự trị an của xã hội.”

Trần Quân cười gượng gạo, bưng chén trà lên nhấp một hớp, đè ép nội tâm.

Chu Thế Thừa nói tiếp, “Tình hình ở tường rào Bảo Phong, ta cũng có nghe nói một chút, Hàn Bình ỷ vào bản thân mình là Giác Tỉnh giả cấp ba, mình là lớn nhất, làm độc tài, càng không định chế quy củ, khiến người sống sót bình thường ở tường rào Bảo Phong không ngừng tranh đấu, mà hắn cũng chỉ xem đó như biểu diễn, đồng thời không có người nào dám phản bác uy nghiêm của hắn.”

Trần Quân yên lặng gật đầu, đúng là như thế, vô cùng tán thành lời Chu Thế Thừa nói.

Hàn Bình chính là thổ hoàng đế tại tường rào Bảo Phong, bất kỳ người nào dám đi ngược với ý nghĩ của hắn ta, đều sẽ bị nghiêm trị, sống không bằng chết, ngay cả Liệp Sát giả như hắn ta ở tường rào Bảo Phong, cũng không dám nhiều lời.

Chu Thế Thừa chậm rãi nói, “Cho đến nay, ta đều muốn xây dựng tường rào Miếu Loan trở thành một tường rào hòa bình, an nhàn, giúp đám người sinh sống ở chỗ này có thể an tâm, ta vẫn luôn cố gắng, nhưng có lúc, ý nghĩ chính là ý nghĩ, mà hiện thực chính là hiện thực, đều duy nhất ta có thể đảm bảo chính là trật tự ổn định và những người sống sót cần cù, có thể có một miếng cơm ăn, có thể là ăn không đủ no, nhưng ít ra sẽ không chết đói, ta cũng muốn tất cả mọi người đều có thể ăn no, sinh sống thật tốt, nhưng nhìn chung trong lịch sử thì đây là loại hành vi sai lầm, thượng tầng quản lý không bị ước thúc, phân phối bình quân bao ăn bao no sẽ mất đi tính tích cực, đồng thời cũng xem thường lực lượng cá thể, làm được làm hỏng đều như thế, cuối cùng có ai mà tình nguyện bỏ sức ra chứ?”

“Ngươi nói xem có đúng không?”

Trần Quân nhìn Chu Thế Thừa, đối phương nói ra những lời này, đã nằm ngoài hiểu biết trước đó của hắn ta, thậm chí hắn ta có chút khó hiểu, vì sao lại nói cho hắn ta những chuyện này, trong đám người cùng đi, cũng có Giác Tỉnh giả, mà hắn ta chính là Liệp Sát giả, không phải thành phần rất quan trọng.

“Ngươi nói đúng.” Trần Quân trả lời.

Chu Thế Thừa đứng dậy, đến bên cạnh Trần Quân nói, “Ngươi là Liệp Sát giả, ở trong tường rào chúng ta là thành viên quan trọng, bởi vì tường rào có an toàn hay không, chính là dựa vào các ngươi, ta hy vọng ngươi thật tâm gia nhập tường rào, bởi vì ta thật sự không muốn nơi này bị phá hỏng, nếu như Hàn Bình không chết, ta sẽ không yên lòng để các ngươi tiến vào, bởi vì tâm tính con người Hàn Bình như thế nào, ngươi là người của tường rào Bảo Phong, chắc hẳn biết rất rõ,”

Bạn đang đọc [Dịch] Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp của Tân Phong

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7mth ago

  • Lượt đọc

    43

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!