Cơ Hương Ngưng cũng nhìn thấy Cơ Xuyên Hải,
cô dừng phát biểu, đợi ông trưởng phòng tài chính
của gia tộc này làm khó mình.
Cơ Xuyên Hải không lập tức nổi giận như trong
tưởng tượng, ông ta nhìn chằm chằm vào ba người
bạn ngoại quốc một lúc rồi mới nhìn sang Cơ Hương
Ngưng, trầm giọng hỏi: “Cháu biết mình đang làm gì
không hả!”
“Rất rõ ràng!” Cơ Hương Ngưng bình tĩnh trả lời.
“Cháu chắc chắn mình muốn làm như thế à?”
“Là do các người ép tôi phải làm như vậy”, Cơ
Hương Ngưng nhìn thẳng vào Cơ Xuyên Hải, không
hề e sợ chút nào, ngược lại còn rất điềm tĩnh khi bản
thân đang chiếm thế thượng phong.
Cơ Xuyên Hải nhìn thấy vẻ kiên định trong mắt cô,
rồi nhìn sang gương mặt mỉm cười của ba người bạn
ngoại quốc kia.
Mấy người này càng điềm nhiên thì trong lòng ông
ta càng như đánh trống trận.
Một đống tư liệu đang đặt trên bàn, tất cả đều là
thứ liên quan đến việc thu mua, thậm chí trước mặt
Cơ Hương Ngưng còn đặt một bản kế hoạch thu mua.
Trình độ tiếng Anh Luân của Cơ Xuyên Hải tuy
cũng không tốt lắm, nhưng vẫn có thể đọc hiểu được
hai chữ “thu mua” này.
Ông ta nhìn chằm chằm vào Cơ Hương Ngưng với
vẻ mặt sa sầm, chỉ muốn lập tức ném cô gái nhánh
phụ này xuống sông. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ thôi.
Ông ta không dám làm vậy, cũng không thể làm vậy
được.
Đọc full tại truyen.one nhé Từ thời tổ tiên của nhà họ Cơ đã
sớm suy xét đến việc “cạnh tranh” tồn tại ở nội bộ gia tộc trong tương
lai. Họ không nghĩ tới việc tiêu diệt hoàn toàn, bởi dù
xét từ một góc độ nào đó, sự tồn tại của bầu không
khí này giúp ích cho sự phát triển của gia tộc.
Nhưng không để một bên nào đó nắm được ưu
thế hoàn toàn áp đảo, hay nói cách khác để bên yếu
thế hơn không có bất kỳ cơ hội phản kháng này, suy
xét từ góc độ cân bằng, nhà họ Cơ đã lập ra một quy
định rất đặc biệt trong chế độ công ty.
Đó là bất kỳ tổng giám đốc của một công ty nào,
trong thời gian nhậm chức, luôn có 51% cổ phần của
công ty. Một khi người này miễn nhiệm, cổ phần cũng
tự động chuyển giao tới tổng giám đốc đời tiếp theo.
Chương 60: Khuyên bảo
Vì thế, Cơ Hương Ngưng không có quyền lực thực
sự tại nhà họ Cơ, nhưng ở công ty con này, cô ấy có
địa vị quan trọng.
Cơ Xương Minh có thể sai khiến thuộc hạ chơi trò
“bằng mặt không bằng lòng với cô” có thể xúi giục
khách hàng không thanh toán đúng hẹn, nhưng
không thể ngăn cản Cơ Hương Ngưng bán đứt công
ty này.
Trừ khi, hắn ta có thể đá Cơ Hương Ngưng xuống
đài trước khi người phụ nữ này bán công ty.
Tiếc rằng thời gian đã không còn kịp nữa.
Với một doanh nghiệp gia tộc có quy mô lớn như
thế này, nếu muốn bãi miễn một tổng giám đốc, trước
hết cần được hội đồng quản trị phê chuẩn. Không
phải cứ Cơ Xuyên Hải có cấp bậc cao hơn cô là có thể
xử trí tùy tiện.
Mà muốn mở cuộc họp hội đồng quản trị cũng
không hề dễ dàng gì.
Tuyệt đại đa số thành viên hội đồng quản trị là
thành viên của dòng chính, nhưng cũng có một phần
nhỏ do nhánh phụ đảm nhận. Bởi vì gia tộc quy định
rõ, hội đồng quản trị phải chừa lại 40% vị trí cho
nhánh phụ.
Hoàn toàn có thể tưởng tượng ra, 40% nhánh phụ
Chương 60: Khuyên bảo
kia chắc chắn rất vui khi nhìn thấy Cơ Hương Ngưng
làm chuyện đại nghịch bất đạo này.
Giết gà dọa khi, cũng để cho người của dòng
chính biết rằng, nếu chèn ép nhánh phụ đến đường
cùng, chuyện gì họ cũng làm được!
Tuy rằng bán công ty đi là thể hiện thái độ phản
bội nhà họ Cơ, nhưng Cơ Hương Ngưng cầm tiền chạy
mất, ai còn quan tâm ông nghĩ thế nào?
Ngược lại, hai người có quan hệ mật thiết với công
ty con này là Cơ Xương Minh và Cơ Xuyên Hải sẽ gặp
phải sự phê bình rất lớn từ dòng chính.
Rất nhiều người đang nhòm ngó vị trí của họ. Có
cả người của nhánh phụ, cũng có cả người của dòng
chính.
Nếu cái tội danh to đùng này ập xuống, kết cục
của hai người còn thảm thiết hơn Cơ Hương Ngưng
nhiều.
Nếu nói ông ta không giận dữ chắc chắn là nói dối,
nhưng dù giận đến mấy, Cơ Xuyên Hải cũng không
dám chèn ép Cơ Hương Ngưng thêm nữa.
Đã đi tới vách đá rồi mà còn ép cô ấy một phen,
chẳng phải đôi bên sẽ cùng nhau xuống suối vàng ư?
Cho nên, ông ta hít một hơi thật sâu, cố gắng ổn
định tâm trạng của mình rồi nói với Cơ Hương Ngưng:
“Tôi cảm thấy chúng ta cần nói chuyện”.
“Tôi không nghĩ có chuyện gì đáng để nói ở đây.
Ba vị này là đại diện thu mua của công ty đầu tư Thịnh
Cao, về cơ bản, tôi đã cùng họ thương lượng xong về
kế hoạch thu mua. Tôi rất hài lòng với điều kiện mà họ
đưa ra, nếu chú ba không có chuyện gì khác thì tôi
muốn ký thỏa thuận thu mua trước. Nếu cần ôn lại
giao tình gì, đợi lát nữa sẽ có rất nhiều thời gian”.
“Cô dám ký à!” Cơ Xương Minh quát ầm lên.
Cơ Hương Ngưng nhếch mép cười với hắn ta, thể
hiện thái độ khinh thường của mình.
Đọc full tại truyen.one nhé Cơ Xuyên Hải phất tay ngăn cản
Cơ Xương Minh có thêm hành động gì khác, ông ta nhìn chằm chằm
vào Cơ Hương Ngưng: “Bất kể thế nào, chú cảm thấy
chúng ta nên trò chuyện trước đã. Chú là chú của
cháu, là chú cháu, người trong nhà có điều gì mà
không thể nói với nhau được?”
Cơ Hương Ngưng cười gần thêm lần nữa, bây giờ
biết bám vào tình cảm rồi à? Trước kia gọi ông một
câu “chú ba” nghe cứ như đang sỉ nhục ông, bây giờ
ông chủ động nhắc tới quan hệ huyết thống, thật nực
cười ghê.
Cô lắc lắc đầu, từ chối: “Tôi không muốn làm lỡ
thời gian. Tôi tin rằng ba vị đây cũng không có nhiều
Chương 60: Khuyên bảo
thời gian để chần chừ thêm”.
“Cháu!” lông mày của Cơ Xuyên Hải như dựng
đứng lên. Ông ta muốn nổi nóng theo bản năng,
nhưng khi nhìn cây bút máy trong tay Cơ Hương
Ngưng, ông ta bắt buộc phải ép bản thân nhanh
chóng bình tĩnh lại: “Hương Ngưng, năm đó bố cháu
vì gia tộc mà làm bao nhiêu chuyện, các chú đều nhớ
cả. Ông ấy luôn hi vọng cháu cũng sẽ làm một người
giống ông ấy, lẽ nào cháu nỡ phụ sự kỳ vọng của ông
ấy sao?”
Cơ Hương Ngưng thoáng trầm ngâm, bố cô – Cơ
Đông Lai, khi ấy là viên minh châu lóng lánh trong
nhánh phụ, được coi như niềm hi vọng của nhánh
phụ.
Cả nhà họ Cơ có tới trên 40% các vụ buôn bán lớn
đều do ông ấy đàm phán được, nói về thành tựu và
cống hiến đối với gia tộc, không ai có thể vượt qua
ông ấy.
Thế nhưng, cũng chính vì quá xuất sắc mà ông ấy
bị nhà họ Cơ đóng băng hoạt động, buồn bực u sầu
mười mấy năm.
Tận khi Cơ Hương Ngưng tiến vào công ty nhậm
chức, ông ấy vẫn chưa thể khôi phục được vinh quang
của ngày xưa.
Chương 60: Khuyên bảo
Nhưng Cơ Đông Lai chưa từng hận gia tộc, ông ấy
biết đây là kết quả của việc cạnh tranh thất bại, vẫn
luôn cho rằng bản thân mình vô dụng. Cho nên, ông
ấy đặt kỳ vọng rất lớn ở Cơ Hương Ngưng, trút hết
mọi gánh nặng mà mình chưa thể hoàn thành được
lên người cô.
Gánh theo hi vọng lớn lao đến vậy, Cơ Hương
Ngưng quả thực cũng làm được rất nhiều thành tích,
tiếc rằng Cơ Xương Minh quá vướng víu, nhiều lần
ngáng chân cô đã khiến tâm tư của cô dành cho gia
tộc này hoàn toàn nguội lạnh.
Bây giờ Cố Xuyên Hải nhắc tới Cố Đông Lai dường
như muốn khiến Cơ Hương Ngưng có chút cố ky.
Thế nhưng, cô không vì một chút xíu cố ky này mà
từ bỏ quyết định của mình ngay lập tức.
Ngẩng đầu nhìn Cơ Xuyên Hải, Cơ Hương Ngưng
lạnh lùng nói: “Quả thực bố tôi hi vọng tôi có thể trở
thành trụ cột của gia tộc, nhưng tôi nhìn rõ hơn ông
ấy nhiều. Gia tộc này không cần đến trụ cột, chí ít là
không cần một trụ cột xuất thân từ nhánh phụ. Cho
nên, tôi không muốn có thêm…
Đúng lúc này, một bàn tay đột nhiên ấn lên văn
kiện trước mặt Cơ Hương Ngưng.
“Cô cảm thấy thất vọng về gia tộc, là vì nơi này
Chương 60: Khuyên bảo
tràn ngập những kẻ khiến cô chán ghét. Thế nhưng,
đây không phải lý do để cô trở nên giống họ”.
Giọng nói này khiến tất cả mọi người kinh ngạc.
Bất kể Cơ Xuyên Hải, Cơ Xương Minh hay những
trưởng phòng bộ phận kia, ai nấy đều nhìn Hoắc Khải
với vẻ kinh ngạc.
Hoắc Khải bước tới bên cạnh Cơ Hương Ngưng,
rút chiếc bút máy ra khỏi tay cô, nhẹ nhàng nói: “Bán
đứt công ty này quả thực có thể cô sống tiếp nửa đời
còn lại trong vô lo vô nghĩ, nhưng người nhà của cô thì
sao? Cô cảm thấy, chú Đông Lai sẽ bằng lòng cùng cô
rời khỏi gia tộc để tha hương nơi đất khách? Nếu ông
ấy không muốn đi, cô bị đuổi khỏi gia tộc, cô thực sự
nhẫn tâm để bố mẹ mình hứng chịu nỗi đau suốt đời
không thể gặp lại con gái ư?”
Cơ Hương Ngưng đứng phắt dậy, phẫn nộ quát
vào mặt Hoắc Khải: “Ai bảo anh tới đây! Anh không có
tư cách nói với tôi mấy chuyện này! Cút ra ngoài!”
Vẻ phẫn nộ của cô không khiến biểu cảm của
Hoắc Khải thay đổi quá nhiều, anh lại nói thêm: “Chữ
hiếu đứng đầu trong hàng trăm loại phẩm chất, lại có
câu “cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, con muốn
phụng dưỡng mà bố mẹ còn đâu”, Có lẽ vì gió thổi liên
tục nên cô không thể nào bình tĩnh được, tâm tư
nguội lạnh, nhưng nếu phải ly biệt cùng người thân,
Chương 60: Khuyên bảo
chắc hẳn cô càng không muốn thấy. Tôi đến để đưa
tấm chỉ phiếu này cho cô, nó không nên thuộc về tôi.
Vả lại, tôi cũng không hi vọng vô phải hối hận suốt đời
vì chút nông nổi nhất thời. Cho nên, hãy nói chuyện
cùng họ đi. Không có chuyện gì không thể đàm phán
được, công ty đầu tư Thịnh Cao cũng thế mà nhà họ
Cơ thì càng thế”.
Nói rồi, Hoắc Khải đặt một tờ chi phiếu lên bàn.
Mà lời nói của anh khiến Cơ Xuyên Hải và Cơ
Xương Minh cực kỳ kinh ngạc.
Người đột nhiên được thăng chức làm trợ lý tổng
giám đốc, trước nay họ chưa từng coi anh ra gì, thậm
chí mới hai mươi phút trước, thái độ của Cơ Xương
Minh với Hoắc Khải cực kỳ tệ hại.
Hắn ta vẫn luôn nghĩ rằng, Hoắc Khải là hạng
người cùng hội cùng thuyền với Cơ Hương Ngưng,
nhưng không ngờ, vào thời khắc then chốt nhất, anh
lại đứng ra khuyên Cơ Hương Ngưng hãy quay đầu.
Vả lại, những lời Hoắc Khải nói cực kỳ thuyết phục
người khác, không ít người nghe xong mà âm thầm
gật đầu.
Đến cả Cơ Xuyên Hải cũng hiểu rõ, có lẽ chỉ có
những lời này mới khiến Cơ Hương Ngưng thay đổi ý
định.
Chương 60: Khuyên bảo
Một người phụ nữ có tính cách mạnh mẽ sẽ không
cúi đầu nhận thua vì người khác mạnh mẽ hơn cô ấy,
nói đơn giản hơn, là thích mềm mỏng chứ không thích
cứng rắn.
Tình thân, có lẽ là điểm yếu duy nhất của Cơ Hương Ngưng ở thời điểm hiện tại.