Cơ Xuyên Hải lập tức tiến lên nói: “Cậu ta nói không
sai, nếu như cháu dám bán đi công ty, cũng chỉ có thể rời
đi khỏi quốc gia này. Chỗ nào có mặt của nhà họ Cơ thì
chỗ đó không có cháu! Đến lúc đó, cháu có muốn gặp bố
mẹ của mình hay bất kỳ người nào khác cũng sẽ vô cùng
khó khăn”.
“Chú đang đe dọa tôi sao?”, Cơ Hương Ngưng lạnh
lùng hỏi.
“Ông ta không đe dọa cô, ông ta chỉ đang nói sự thật.
Sự thật như thế nào, cô hẳn cũng đã rõ ràng”, Hoắc Khải
tiếp lời.
Cơ Xuyên Hải liếc nhìn Hoắc Khải, gật đầu rồi nói tiếp:
“Đúng vậy, chú chỉ là đang muốn nhắc nhở cháu đừng có
hành động thiếu suy nghĩ. Không có việc gì là không thể
thương lượng được, chú biết Cơ Xương Minh đã làm khó
cháu, chú thay mặt Xương Minh xin lỗi! Tôi hy vọng cháu
có thể tin tưởng vào sự chân thành này. Vấn đề thu mua
lại công ty trước mắt tạm hoãn, sau khi đàm phán xong,
nếu cháu còn muốn làm chuyện này, thì chú sẽ không
ngăn cản!”
Cơ Hương Ngưng nhìn chằm chằm Cơ Xuyên Hải rồi
lại nhìn sang Hoắc Khải.
Hoắc Khải vẫn mỉm cười, khẽ gật đầu trước ánh mắt
của cô ấy như một sự đáp lại.
Thấy trên mặt Cơ Hương Ngưng lộ ra sự do dự, Cơ
13:25 .i: 4G ÍRM)›