【 Đinh —— 】
【 Thế giới vận may Cẩm Lý xuất hiện, bao trùm toàn diện, ba tháng biến nguy thành an, thưởng một con đường. 】
Tô Lăng vừa nằm xuống cùng Hoa Hoa bên gối liếc nhau một cái.
Hoa Hoa tra xét một phen, sau đó nói tình huống.
Tô Lăng không khỏi cảm thán: "Tiểu Bảo Châu cũng ngoan quá đi, nhưng mà ta không nghĩ tới lại có hệ thống lậu thừa dịp giới này suy yếu thế mà muốn xâm nhập."
Hoa Hoa gật đầu: "Cũng may không thành công, hơn nữa sau khi vận cẩm lý bao trùm toàn bộ, tất cả mọi người có thể ăn no, nguy cơ sẽ hoàn toàn giải trừ."
Về phần con đường được ban thưởng kia.
Vậy chờ sau khi hoàn thành nhiệm vụ, kéo dài đường từ cửa hàng đến trên trấn đi, về sau thôn dân đi lại cũng sẽ càng thêm thuận tiện.
*
Sau khi Lưu cục trưởng trở về, lập tức gửi tin tức máy bán hàng tự phục vụ đến các nơi.
Đám người Lưu Thông cũng nhận nhiệm vụ mỗi người đi đến những địa điểm khác nhau, đồng thời tìm địa điểm thích hợp để đặt máy thu tuyết và máy thu đồ ăn.
Theo như lời Ngô lão tiên sinh nói, "Đồ cũ" mà bà chủ muốn có sự khác biệt rất lớn với "vật phẩm cũ" mà bọn họ nghĩ, cho nên thu thập lại để đổi lấy tiền cũng không khó.
Khó khăn chính là, những vật cũ kia có thể đáng giá mấy đồng tiền.
Hiện tại tuyết càng lúc càng lớn, sự tình đương nhiên là xử lý càng nhanh càng tốt, cho nên những "Đồ cũ" kia cần phải chọn lựa thật tốt.
Có thứ không thích hợp xuất hiện, đoán chừng có thể đưa hết qua.
Nhưng thứ đó lại không ít.
-
Lưu Thông mặc áo bông màu xanh than mới tinh, híp mắt dựa vào góc tường phòng gió, chờ máy bán hàng tự phục vụ đưa tới.
Những người khác không chịu nổi khí lạnh sớm đã vào trong phòng, chỉ có ông ấy còn đang canh chừng nghiêm ngặt.
Nói thật, ông ấy chỉ muốn nhìn xem cỗ máy này được đưa tới như thế nào, thật đúng là từ trên trời rớt xuống hay sao?
Đang miên man suy nghĩ, một trận cuồng phong thổi tới.
Lưu Thông lập tức cảnh giác mở to hai mắt, nhưng bất đắc dĩ không mở ra được, đợi gió ngừng lại, một cỗ máy khổng lồ thình lình xuất hiện ở địa điểm thiết lập bên cạnh.
Lưu Thông quấn chặt quần áo sải bước đi tới.
Trước mắt ông ấy là một cái máy móc bề ngang mười mấy mét.
Phía trước máy là lồng thủy tinh trong suốt, mỗi vật phẩm đều đặt chật ních trong một ô vuông, ô vuông có lớn có nhỏ, làm cho người ta vừa nhìn đã hiểu ngay.
"Không ngờ lại lớn như vậy!"
Lưu Thông chấn kinh, bên cạnh máy này còn có một máy nhỏ kết toán, có thể thông qua nơi này mua sắm trả tiền thừa, cũng có thể kết toán tiền đưa tuyết, một máy có hai tác dụng.
"Đi ra xem, máy tới rồi!"
Lưu Thông hô một tiếng, vừa vặn nhìn thấy có bán sữa bò Vượng Vượng gì đó, vì thế thử giơ tay lên nhấn vào nút bên ngoài.
【Xin chào quý khách, xin hỏi muốn dùng nóng/nhiệt độ thường? 】
Lưu Thông không có chọn vào chữ xuất hiện trên màn hình thủy tinh, mà là hô một tiếng: "Muốn nóng."
【 Được, hai hào một bình, xin trả tiền. 】
Lưu Thông đi đến chỗ kết toán, ném tiền vào, rất nhanh băng chuyền bên cạnh xuất hiện một lọ sữa bò nóng, còn trả tiền thừa.
Lưu Thông hiểu rồi, chẳng khác gì là chọn trước, chọn xong rồi đi trả tiền, trả tiền xong thì đưa đồ, nhưng không có bao bì, cần tự mình chuẩn bị.
Mặt khác, mặt bên của cái máy này có rất nhiều hộc xuất hàng, nghĩ đến sẽ tương ứng với các vật phẩm khác nhau, ví dụ những thứ như than đá cần phải được đưa ra riêng một hộc.
"Ai, có thật nha!"
"Thật là lớn!"
"Anh Lưu, cái này mua thế nào vậy?"
"Anh Lưu anh mua cái gì vậy, bên trên những vật này còn có niêm yết giá, còn cung cấp lựa chọn làm nóng."
Lưu Thông cầm lấy sữa bò ấm tay, đi trở về, quả nhiên phía trên bắt đầu xuất hiện giá cả và lựa chọn, xem ra là một cái máy biết quan tâm đến yêu cầu của khách hàng, sẽ còn từ từ tự hoàn thiện.
Đúng vậy, thật là không thể tưởng tượng nổi.
Nhất là thời đại này của bọn họ xuất hiện thứ không thể tưởng tượng nổi như vậy, nhưng tất cả mọi người gần như đều ngầm thừa nhận, tuy nhiên vẫn thật sự không thể tưởng tượng nổi.