Chương 58: [Dịch] Đế Quốc Đại Phản Tặc

Tập kích (2)

Phiên bản dịch 5268 chữ

“Tiểu tử này công phu quyền cước rất lợi hại, hắn bây giờ ở bên người còn có mấy trợ thủ.”

“Dù sao các ngươi cẩn thận một chút, đừng ngã ở trong tay hắn.”

Hán tử kia chẳng hề để ý nói: “Yên tâm đi, công việc Huyết Tích Tử chúng ta tiếp nhận, còn chưa từng thất thủ đâu!”

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt.”

Bạch tam gia nói xong, từ trong lòng lấy ra một túi tiền nói: “Đây là một trăm lượng bạc.”

“Sau khi xong việc, lại cho các ngươi ba trăm lượng.”

“Đi.”

Hán tử kia cũng nháy mắt ra hiệu cho người dưới trướng, nhận bạc.

“Ngươi chuyển lời cho La nhị gia, về sau nếu gặp việc như vậy, vẫn có thể tìm Huyết Tích Tử chúng ta.” Hán tử kia thu bạc, trên mặt cũng lộ ra nụ cười.

“Chỉ cần các ngươi một lần này làm thỏa đáng chuyện này, về sau gặp việc còn tìm các ngươi.”

Bạch tam gia cũng gật gật đầu.

Bọn họ rất nhanh đã tách ra.

Hán tử diện mạo dữ tợn kia mang theo hơn mười thủ hạ khom lưng, mò về phía bọn Trương Vân Xuyên.

Huyết Tích Tử là một đám thích khách tâm địa độc ác trên giang hồ.

Bọn họ chuyên môn tiếp nhận đều là một ít việc giết người diệt khẩu.

Một lần này La nhị gia của Cửu Phong sơn lấy giá bốn trăm lượng bạc mời bọn họ giết chết Trương Vân Xuyên, bọn họ cũng vui vẻ tiến đến.

Bọn họ lặng yên không một tiếng động mò đến gần đám người Trương Vân Xuyên.

Bọn Trương Vân Xuyên giờ phút này áp giải xa phu, thanh niên bắt được trong rừng đi về phía quan đạo.

Vài tên cung thủ Huyết Tích Tử giơ cung cài tên, mũi tên tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo nhắm vào đoàn người Trương Vân Xuyên.

“Vù!”

“Vù!”

“Vù!”

Dây cung rung lên, mấy mũi tên rít lên bay ra.

“Cẩn thận!”

Trương Vân Xuyên đột nhiên nghe được tiếng xé gió, cũng một tay đẩy huynh đệ bên cạnh ngã xuống đất, mũi tên cọ qua da đầu của hắn, cắm thật sâu vào trên cây thông phía trước.

“Phập!”

Hoàng Khánh đang đùa giỡn tiểu nha hoàn, một mũi tên trong chớp mắt đâm vào cổ hắn.

Thân thể hắn khựng lại, ngã xuống đất run rẩy.

“A!”

Nhìn thấy Hoàng Khánh ngã trên mặt đất, trên cổ cắm một mũi tên, nữ tử váy lam cùng nha hoàn bên cạnh cũng bị dọa thét lên chói tai.

Còn có một huynh đệ ngực cũng trúng một mũi tên, ôm ngực ngã xuống.

“Có người bắn tên!”

“Mau trốn đi!”

Đối mặt tập kích đột ngột, huynh đệ Đinh đội cũng nhất thời tìm kiếm nơi chung quanh để tránh né.

Các mã phu cùng thanh niên bị trói lại cũng hoảng sợ vạn phần, muốn giãy dụa bỏ chạy.

Trương Vân Xuyên tránh thoát mũi tên bắn về phía hắn, lộn một cái tránh đến phía sau cây to.

Hắn thở hổn hển nhìn quét về phía chỗ xa, chỉ thấy vài tên cung thủ lạ mặt đối diện bọn họ không ngừng bắn tên.

“Đại, đại ca...”

Hoàng Khánh nằm trên mặt đất, tay hắn ôm cổ, đôi mắt trừng thật lớn, môi mấp máy, máu tươi từ trong miệng không ngừng trào ra bên ngoài.

Thấy một màn như vậy, đôi mắt Trương Vân Xuyên cũng đỏ bừng!

“Đừng chạy lung tung!”

“Nằm sấp!”

“Nằm sấp!”

Nhìn thấy lại có hai huynh đệ trúng tên ngã xuống đất, Trương Vân Xuyên cũng mở hết yết hầu hô to lên.

Người của Huyết Tích Tử ở sau khi bắn chết mấy người trong bọn Trương Vân Xuyên, quyết đoán nhanh chóng xông lên chuẩn bị đi vây giết người còn lại.

“Đại ca, bọn hắn giết đến rồi!”

Lương Đại Hổ nhìn thấy bảy tám người lao tới, cũng lớn tiếng nhắc nhở Trương Vân Xuyên.

Huynh đệ Đinh đội bọn Trương Vân Xuyên một ít ở trên quan đạo trông giữ tù binh, còn có một ít vào cánh rừng bắt xa phu chạy tứ tán.

Bây giờ người ở bên cạnh hắn không nhiều.

Mới vừa rồi mũi tên đột kích, cũng đã bắn chết vài người.

“Chạy, chạy mau!”

“Mang theo huynh đệ bị thương chạy mau!”

Trương Vân Xuyên mắt thấy đánh không lại, quyết định thật nhanh bảo các huynh đệ chạy.

Mấy huynh đệ may mắn còn sống sót kia cũng cõng lên huynh đệ bị thương, chạy thẳng về phía quan đạo.

Trương Vân Xuyên vừa chạy hơn mười bước, đột nhiên nhìn thấy hai nữ nhân bọn họ bắt làm tù binh kia giờ phút này đang bị dọa tránh ở phía sau cây, run bần bật.

Hắn nhìn kẻ địch cầm Nhạn Linh Đao xông tới một lần, thầm mắng một tiếng, xoay người lao về phía hai nữ nhân kia.

“A, ngươi đừng tới đây!”

Nhìn thấy Trương Vân Xuyên lao về phía bọn họ, hai nữ nhân cũng thét lên chói tai.

“Không muốn chết thì chạy theo ta!”

Trương Vân Xuyên kéo hai nữ nhân một phát.

“Chân của ta, chân của ta trẹo rồi.”

“Đau!”

Nữ tử váy lam khập khiễng, vẻ mặt đầy thống khổ.

“Nữ nhân thực phiền toái!”

Trương Vân Xuyên lập tức một tay vác nàng ở trên vai.

Nữ tử váy lam kia đột nhiên cảm giác bay lên trời, cũng bị dọa kêu lên chói tai.

“Súc sinh, buông ra, ngươi buông ta ra!”

Nữ tử váy lam mặt đỏ bừng, kịch liệt giãy dụa.

“Đừng động đậy!”

Trương Vân Xuyên hướng về mông nàng tét một cái.

Một cái tét này đánh cho nữ tử váy lam ngây dại.

Cảm nhận được mông nóng rát đau đớn, nàng sau đó đỏ bừng cả mặt.

“Hu hu hu...”

Nàng cảm giác được tủi thân và uất ức tới cực điểm, nước mắt không ngăn được lăn xuống.

Trương Vân Xuyên không biết trong rừng giấu bao nhiêu kẻ địch, thấy tình thế không ổn nhấc chân bỏ chạy, tốc độ phản ứng rất nhanh.

“Đuổi!”

“Phải giết chết họ Trương kia!”

Đầu mục Huyết Tích Tử sau khi thầm mắng một tiếng, xách đao lao thẳng đến Trương Vân Xuyên.

Hắn một lần này đã thu bạc.

Nếu làm hỏng việc, vậy Huyết Tích Tử bọn họ về sau ở trên giang hồ còn lăn lộn như thế nào.

Đám người Huyết Tích Tử nhanh chóng truy kích, cách bọn Trương Vân Xuyên cũng càng lúc càng gần.

Bạn đang đọc [Dịch] Đế Quốc Đại Phản Tặc của Bạch Sắc Cô Đảo

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    4mth ago

  • Lượt đọc

    11

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!