Chương 65: [Dịch] Đế Quốc Đại Phản Tặc

Mượn lực

Phiên bản dịch 5313 chữ

Trương Vân Xuyên cũng do dự một phen, cuối cùng vẫn gật gật đầu.

“Được rồi.”

“Đa tạ Trương đội trưởng đại ân đại đức.”

“Hạo Nhi, mau lạy nghĩa phụ con.”

Hoàng thị cũng kích động không thôi, lập tức kéo Hoàng Hạo lạy Trương Vân Xuyên.

“Nghĩa phụ ở trên, nhận con một lạy.”

Hoàng Hạo cũng rất nghe lời Hoàng thị, ngay lập tức dập đầu ‘bịch bịch’ mấy cái với Trương Vân Xuyên.

Cửu Phong sơn một lần này cướp lượng lớn vải vóc, lương thực các loại vật tư.

Cùng lúc đó cũng thu được mấy vạn lượng bạc thuế muối của Đông Sơn phủ, có thể nói là kiếm được đầy bát đầy chậu.

Sau tiệc mừng công, Đại đương gia Trấn Sơn Hổ triệu tập các đầu lĩnh, luận công ban thưởng.

Trong Tụ Nghĩa sảnh náo nhiệt phi phàm.

Trên mặt các đầu lĩnh đều tràn đầy nụ cười vui vẻ.

Mỗi một lần phân chia tang vật, đều là thời điểm bọn họ vui vẻ nhất.

La nhị gia vừa tới cửa Tụ Nghĩa sảnh, Trương Vân Xuyên liền từ bên cạnh lao ra chặn đường đi của hắn.

“Ra mắt Nhị gia!”

Trương Vân Xuyên cười chào hỏi.

“Ừm.”

La nhị gia sau khi nhìn Trương Vân Xuyên một cái, khẽ gật đầu, muốn cất bước đi vào trong Tụ Nghĩa sảnh.

Một lần này xuống núi hắn vốn định xử lý Trương Vân Xuyên.

Nhưng ai biết Trương Vân Xuyên phúc thiên mệnh lớn, tránh thoát một kiếp.

Bạch Hào dưới trướng hắn lại hồ đồ chết.

Hắn cảm thấy việc này không thoát được can hệ với Trương Vân Xuyên.

Vì thế, hắn đối với Trương Vân Xuyên cũng không có hảo cảm gì.

“Nhị gia.”

Trương Vân Xuyên kéo lại La nhị gia.

“Có việc gì?” La nhị gia mặt lạnh lùng hỏi.

“Hề hề.” Trương Vân Xuyên nhìn La nhị gia nói: “Ngài nói ta một lần này lập công lao liền hướng Hổ gia tiến cử ta làm thủ lãnh thứ chín trại chúng ta, nếu không đợi lát nữa ngài nói một chút với Hổ gia?”

La nhị gia sau khi nghe xong lời này, sắc mặt cũng có chút cứng ngắc.

Hắn quả thật từng nói như vậy.

Nhưng đó đều là lừa dối Trương Vân Xuyên, giả ý mượn sức hắn, chính là vì để gã thả lỏng cảnh giác giết chết gã mà thôi.

Không ngờ Trương Vân Xuyên thế mà coi là thật.

“Vân Xuyên huynh đệ.” La nhị gia đánh giá cao thấp Trương Vân Xuyên một phen, nói lấy lệ: “Chuyện này về sau nói sau.”

Đừng nói tiến cử Trương Vân Xuyên ngồi chiếc ghế thứ chín trong trại.

Hắn bây giờ thậm chí hoài nghi tên khốn kiếp này giết tài tướng đắc lực Bạch Hào dưới trướng mình.

Nếu thực là như vậy, hắn phải băm vằm gã!

“Nhị gia.”

Trương Vân Xuyên thấy La nhị gia trả lời lấy lệ, cũng nóng lên.

“Ngươi sẽ không nói không giữ lời chứ?”

“Ngươi đã luôn mồm nói muốn tiến cử ta làm Cửu đương gia trong trại!”

Trương Vân Xuyên cố ý đề cao âm lượng nói: “Ta một lần này xuống núi đã bỏ bao công sức, không chỉ đánh lui lưu tặc đột kích, còn bắt mấy chục tên xa phu thanh niên chạy tứ tán, huynh đệ của ta cũng đã chết mất mấy người.”

“Ngươi không thể lật lọng nha!”

“Các huynh đệ, các ngươi đến phân xử một chút đi...” Trương Vân Xuyên nói xong muốn tìm mọi người phân xử.

La nhị gia cũng không ngờ Trương Vân Xuyên lại khó chơi như thế.

Thế mà muốn ở trước công chúng chọc chuyện này ra.

“Vân Xuyên huynh đệ, ngươi đừng ồn ào trước đã.”

La nhị gia nhìn thấy chỗ gần có người ném đến đây ánh mắt khác thường, cũng vội vàng kéo hắn đến một bên.

“Vân Xuyên huynh đệ, ta tự nhiên là nói chuyện giữ lời.” La nhị gia ý đồ ổn định Trương Vân Xuyên đang tức giận.

Nếu Trương Vân Xuyên thật sự đi ồn ào khắp nơi, nói hắn âm thầm hứa hẹn Trương Vân Xuyên, sau đó lại không thực hiện.

Vậy Đại đương gia sẽ nghĩ như thế nào?

Huynh đệ khác lại sẽ nghĩ như thế nào?

Đây chính là phá hỏng thanh danh hắn thật không dễ gì tích góp lên nha.

La nhị gia hít sâu một hơi, nói: “Một lần này ngươi cũng biết, ngươi tuy bỏ nhiều công sức, nhưng huynh đệ khác cũng bỏ nhiều công sức.”

“Huynh đệ dưới trướng ta liều chết với người Trường Phong tiêu cục cũng thương vong mấy chục người đó.”

“Ngươi nói ta nếu là tiến cử ngươi làm Cửu đương gia trong trại, huynh đệ khác cũng không phục đúng không?”

La nhị gia vỗ vỗ bả vai Trương Vân Xuyên nói: “Ta thấy thế này, chuyện này không thể vội vàng được.”

“Sau này ngươi lại lập thêm chút công lao.”

“Ta cam đoan hướng Hổ gia tiến cử ngươi làm Cửu đương gia trong trại, tuyệt không nuốt lời, thế nào?”

Trương Vân Xuyên lại không chịu chiêu này của La nhị gia.

“Nhị gia, ta một lần này lập công lao cũng không nhỏ.”

“Nếu không có ta đánh lui lưu tặc, vậy hàng hóa của chúng ta nói không chừng đã bị cướp đi rồi.”

“Hơn nữa, ta còn bắt cong ái của đồng tri* Đông Sơn phủ đó...”

một chức quan của triều đại phong kiến thời Minh-Thanh, chịu trách nhiệm phụ trách muối, ngũ cốc, săn trộm, phòng thủ sông, biên giới biển, công trình sông, thủy lợi, cũng như giải quyết tình trạng quân sự, xoa dịu người dân và man di...

Trương Vân Xuyên lại không thuận theo không buông tha.

“Chuyện ngươi đáp ứng ta, cũng không thể nói mà không tính nha.”

La nhị gia sau khi nghe nói lời này, cũng tức giận đến mức khóe miệng giật giật.

Sớm biết họ Trương khó chơi như vậy, mình ngày đó không nên lấy chuyện này lừa dối gã.

Bây giờ đối mặt Trương Vân Xuyên yêu cầu thực hiện, hắn cũng cảm giác được phẫn nộ lại bất đắc dĩ.

“Vân Xuyên huynh đệ, trong trại này muốn tăng thêm một đương gia, một mình ta nói cũng không tính nha.”

La nhị gia nói: “Dựa theo quy củ trong trại, cái này cần Đại đương gia cùng đương gia khác đồng ý toàn bộ mới được.”

“Cho nên, không phải ta nói mà không giữ lời.”

Bạn đang đọc [Dịch] Đế Quốc Đại Phản Tặc của Bạch Sắc Cô Đảo

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    4mth ago

  • Lượt đọc

    26

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!