Chương 76: [Dịch] Đế Quốc Đại Phản Tặc

Tiền chuộc (1)

Phiên bản dịch 5099 chữ

Bây giờ việc cấp bách là mau chóng chuộc con gái về, sau đó thông gia với Lưu gia.

Về phần tổn thất mười hai vạn lượng bạc, chỉ cần làm tri phủ, hắn tùy tiện từ trong bạc thuế muối giữ lại một ít đã đủ Tô gia bọn họ nửa đời sau ăn uống không lo.

Tô Ngang ra lệnh một tiếng, Tô gia liền bắt đầu bán tháo một ít đồ cổ tranh chữ đáng giá, để gom bạc chuẩn bị chuộc người.

Tuy bọn họ tất cả đều âm thầm làm, nhưng lại không thể giấu được ánh mắt của người hữu tâm.

Giang Châu Lưu gia ở các nơi cũng có rất nhiều cơ sở ngầm.

Sau khi trải qua bọn họ tinh tế nghe ngóng, lúc này mới phát hiện, thì ra Tô Ngọc Ninh con gái Tô Ngang thế mà bị sơn tặc bắt đi rồi.

Cơ sở ngầm biết đây là một việc lớn, không dám giấu diếm, lập tức báo lên cho Lưu gia.

“Tô gia này quả thực là tìm chết!”

Lưu nhị công tử sau khi nghe vậy, cũng giận tím mặt.

Hắn vẫn luôn ái mộ Tô Ngọc Ninh con gái Tô Ngang.

Cho nên lúc này mới bảo trong nhà đi cầu hôn, muốn nạp đối phương làm thiếp.

Nhưng bây giờ Tô Ngọc Ninh thế mà rơi vào trong tay sơn tặc.

Không cần nghĩ cũng biết, Tô Ngọc Ninh đã bị chà đạp.

Tô gia thế mà còn giấu hắn, muốn chuộc người về lại gả cho hắn, thế này không phải coi hắn là kẻ ngốc sao!

“Phái người đi nói cho Tô gia!”

“Chuyện đám cưới này dừng lại ở đây!”

Lưu nhị công tử ở ngoài sự phẫn nộ, tự nhiên không muốn bị người ta coi là kẻ ngốc.

“Chuyện một lần này lừa Lưu gia chúng ta, còn chưa xong đâu!”

“Hắn đừng hòng thay thế vị trí tri phủ Đông Sơn phủ, bảo hắn từ bỏ cái hy vọng này đi!”

Cảm nhận được bị lừa gạt, Lưu nhị công tử thực sự bị chọc giận rồi.

“Đám cưới vẫn cần.”

Lưu Văn Uyên sau khi biết được việc này, cũng vội vàng chạy tới ngăn cản.

“Lục gia, Tô gia bọn họ khinh người quá đáng!”

“Bọn họ thế mà muốn mang một hoa tàn liễu héo bị sơn tặc chà đạp gả vào Lưu gia chúng ta!” Lưu nhị công tử cảm thấy mình bị vũ nhục.

“Mặc kệ Tô Ngọc Ninh kia có phải hoa tàn liễu héo hay không, ngươi đều phải nạp nàng ấy làm thiếp.” Lưu Văn Uyên trầm giọng nói.

Lưu nhị công tử không tình nguyện trực tiếp lắc đầu: “Lục gia, ta không cần!”

“Ta nếu là thật sự cưới nữ nhân như vậy vào cửa, vậy ta về sau ở Giang Châu còn nào có mặt mũi gặp người?”

“Ta biết thế này có chút khó xử.” Lưu Văn Uyên thở dài nói: “Nhưng cái này không chỉ vì ngươi, cũng là vì tương lai Lưu gia chúng ta.”

“Bây giờ tiết độ phủ bên kia đã có chút bất mãn đối với Lưu gia chúng ta, ở rất nhiều nơi chèn ép suy yếu thực quyền của chúng ta.”

“Chúng ta bây giờ bức thiết cần lôi kéo một ít trợ lực bên ngoài Giang Châu cho Lưu gia ta, để tiết độ phủ bên kia không dám hành động thiếu suy nghĩ.”

Lưu Văn Uyên nói: “Tô gia ở Đông Sơn phủ vẫn có một chút sức ảnh hưởng.”

“Chỉ cần thông gia với Tô gia, Tô gia đứng về trận doanh chúng ta, vậy chúng ta có thể tăng mạnh cường độ nắm giữ đối với Đông Sơn phủ bên kia.”

Lưu nhị công tử sau khi nghe xong Lưu Văn Uyên nói một phen, cũng không thể không thỏa hiệp.

Tuy hắn biết Tô Ngọc Ninh có thể đã bị sơn tặc chà đạp.

Nhưng hắn vì gia tộc, vẫn làm bộ không có chuyện này, nạp Tô Ngọc Ninh làm thiếp thất.

Loại cảm giác mở một mắt nhắm một mắt này, trong lòng hắn nghẹn khuất không thôi.

“Tiện nhân!”

Hắn nghĩ đến Tô Ngọc Ninh, liền nhịn không được trong lòng mắng.

Mình có thể sắp bởi vì ả mà hổ thẹn!

Trở thành trò cười của đám đông con cháu quyền quý!

Cảnh nội huyện Tam Hà, Đường Dương trấn.

Hơn mười gia đinh Tô gia cưỡi ngựa, ghìm lại ở trước cửa một khách sạn.

“Quản sự, hình như chính là nơi này.”

Một gia đinh ngẩng đầu nhìn thoáng qua cờ phướn treo ở cửa khách sạn, sắc mặt nghiêm túc.

“Vào.”

Quản sự trèo xuống ngựa, sải bước đi về phía khách sạn.

Điếm tiểu nhị đứng ở cửa thấy đám người Tô gia quần áo bất phàm, cũng vẻ mặt tràn đầy nụ cười đi lên đón.

“Các vị khách quý đây là ở trọ hay ăn cơm?” Điếm tiểu nhị vội tiếp nhận dây cương.

Tô gia quản sự nói: “Mười gian phòng khách tốt.”

“Vâng ạ!”

Điếm tiểu nhị hướng bên trong khách sạn rống lên: “Mười lăm vị khách quý, mười gian phòng chữ Thiên!”

Quản sự Tô gia dẫn đầu vào khách sạn.

Mấy chiếc xe ngựa theo bọn họ ở dưới gia đinh hộ vệ đeo đao, cũng chuyển vào hậu viện khách sạn.

Ở trên trà lâu phía đối diện hơi chếch đi của khách sạn, Trương Vân Xuyên đang ngồi uống trà với Lâm Hiền.

“Xem cờ hiệu của xe ngựa, hẳn là người của Đông Sơn phủ Tô gia.”

Lâm Hiền từ trên người Tô gia khách sạn tiến vào thu hồi ánh mắt, mang theo chút hưng phấn.

Bọn họ bắt cóc Tô Ngọc Ninh tiểu thư Đông Sơn phủ Tô gia, mở miệng đòi mười hai vạn lượng bạc tiền chuộc.

Hôm nay người Đông Sơn phủ Tô gia đã vận chuyển bạc đến địa điểm bọn họ chỉ định.

Mười hai vạn lượng bạc này lập tức sẽ thuộc về bọn họ, nghĩ thôi đã khiến người ta kích động.

Nếu có mười hai vạn lượng bạc, vậy bọn họ liền có thể chiêu binh mãi mã, mua binh khí, khiến Lang tự doanh rất nhanh trở thành doanh mạnh nhất Cửu Phong sơn.

“Nói cho các huynh đệ các nơi, hàng đã đến, chuẩn bị làm việc.”

Trương Vân Xuyên cũng buông chén trà xuống, phân phó đối với đội quan Giáp đội Lâm Hiền.

“Vâng!”

Lâm Hiền đứng dậy, đi về phía dưới lầu quán trà.

Một lần này Lang tự doanh bọn họ hầu như là xuất động mọi thành viên.

Bạn đang đọc [Dịch] Đế Quốc Đại Phản Tặc của Bạch Sắc Cô Đảo

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    4mth ago

  • Lượt đọc

    15

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!