- Về rồi nói sau.
Tần Nguyên Hạo về nhà.
Lục Dương trở lại quán đồ nướng hỗ trợ, vừa trở về liền thấy Mạnh Cảnh Chu đang biểu diễn tấu đơn, các thực khách còn nhao nhao khen hay, la hét một lần nữa.
Lục Dương hít sâu một hơi, hai người các ngươi thật muốn làm lớn làm mạnh quán đồ nướng.
Mạnh Cảnh Chu cảm nhận được ánh mắt như dao cắt của Lục Dương, vội vàng ngậm miệng, thành thành thật thật làm tiểu nhị, mặc cho các thực khách thế nào kêu gọi đều lờ đi.
Bận rộn một hồi lâu, các thực khách liên tục ngo ngoe tan cuộc, quán đồ nướng rốt cục thanh tịnh.
Hai con ma hổ dọn dẹp giá nướng cùng bát đũa, kiểm kê nguyên liệu nấu ăn hôm nay tiêu hao, tính ra ngày mai cần mua sắm nguyên liệu nấu ăn gì, ba người ngồi ở lầu hai, nói thu hoạch trong hôm nay.
- Hôm nay kiếm bao nhiêu bạc?
Mạnh Cảnh Chu xoa tay, hưng phấn hỏi, lập nghiệp bằng hai bàn tay trắng với hắn mà nói rất có cảm giác thành tựu.
- Ai nói với ngươi thu hoạch là cái này!
Lục Dương đập cái bàn trừng mắt.
- Có phải quên chúng ta tới làm gì đúng hay không?
- Mở đại lí?
Man Cốt còn muốn lấy làm lớn làm mạnh sự nghiệp của gia tộc.
Lục Dương không thèm phản ứng hai con hàng này, lấy ra ba tấm giấy, kể lại một lần tình huống đêm nay theo dõi.
- Giấy trắng?
Mạnh Cảnh Chu cầm một trang giấy nhìn trái nhìn phải mấy lần, cũng không nhìn ra cái gì.
Lục Dương cũng không biết rõ nên dùng tờ giấy này như thế nào:
- Tần Nguyên Hạo để cho người ta truyền bá những này giấy này đến Hắc thị, trên giấy khẳng định có tin tức, chính là không biết làm sao để đọc.
- Là phương thức trao đổi đặc hữu giữa các băng nhóm ma đạo?
Mạnh Cảnh Chu gật đầu, đồng ý suy đoán của Lục Dương:
- Rất có thể, những gia hỏa lén lút này ưa thích làm ám hiệu gì đó.
- Đây là giấy cho tất cả tu sĩ ma đạo, tất cả tu sĩ ma đạo đều có thể nhìn hiểu, lấy nhãn lực Trúc Cơ kỳ của chúng ta không nhìn thấy chữ viết trên giấy, tu sĩ ma đạo Luyện Khí kỳ càng không có khả năng nhìn thấy.
- Cho nên vấn đề không phải xuất hiện ở bên trên ám hiệu, mà là trên giấy.
Lục Dương nghĩ nghĩ, để tờ giấy lên trên than lửa nướng nướng.
- Làm cái gì vậy?
Man Cốt không hiểu.
Lục Dương chăm chú nướng giấy, thuận miệng nói:
- Ta có đọc một quyển sách có nói, dùng nước chè viết chữ trên giấy, sau khi hong khô trên giấy không có chữ viết, cần nhiệt độ cao hong đen đường vẽ, sẽ hiện ra tông chữ viết màu nâu.
Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt cảm thấy tri thức này rất thú vị.
Nướng ước chừng năm phút, trên giấy cái gì cũng không có, Lục Dương đành phải từ bỏ phương pháp này.
Lục Dương lại triệu hồi ra một chùm nước nhỏ trong lòng bàn tay, bỗng nhiên vỡ ra, hơi nước nhất thời bắn tung tóe rơi vào trên tờ giấy trắng.
- Đây cũng là làm gì?
Lục Dương giải thích nói:
- Chất lỏng đặc thù giống như sữa tắm, đồ giặt quần áo các loại có tính thấm hút rất tốt, dùng những chất lỏng đặc thù này viết chữ, sau khi hong khô thì cái gì cũng không nhìn ra, chỉ có đổ nước lên trên giấy, lợi dụng nguyên lý tốc độ hút nước khác biệt, mới có thể hiện ra chữ viết.
Trung Ương đại lục nhìn như giống cổ đại, trên thực tế cũng không phải là như thế, bởi vì pháp thuật tồn tại, có lẽ cố ý hoặc trùng hợp, tóm lại nơi này xuất hiện rất nhiều sản phẩm không thuộc về cổ đại.
Tỷ như sữa tắm, nước giặt quần áo mà Lục Dương vừa nói.
Đáng tiếc là, trên giấy vẫn là cái gì đều không hiện ra.
Lục Dương cũng không nhụt chí, hắn trầm tư một lát, suy nghĩ biện pháp mới.
- Đã đây là phương thức liên lạc ở giữa ma đạo, có lẽ phải dùng thủ đoạn ma đạo quen dùng mới mở ra?
Lục Dương cắn nát ngón cái, để mấy giọt máu nhỏ lên trên giấy, tiên huyết giống như sống dậy, bắt đầu chảy tới lui ở trên trang giấy du.
- Quả nhiên, đây là phương thức ma đạo tế luyện trang giấy, không thể phán đoán theo lẽ thường.
Lục Dương nhẹ nhàng thở ra, có thể tính thành công.
Nhìn không thấy lỗ gì phia trên giấy trắng, khi máu đi qua lỗ khảm sẽ lấp đầy lỗ khảm, hình thành chữ viết.
- Đầu tháng tư, Diên Giang đà của Bất Hủ giáo chiêu mộ giáo chúng, địa điểm chiêu mộ cụ thể ở đâu sẽ công bố trước một ngày.
Bất Hủ giáo, một trong tứ đại Ma giáo.
- Bất Hủ giáo, ta nhớ bọn hắn tín ngưỡng là Bất Hủ tiên nhân, nói Bất Hủ tiên nhân vĩnh thế trường tồn, bất tử bất diệt, trở thành tín đồ trung thành của Bất Hủ giáo có thể miễn đi tam tai ngũ kiếp trong tu hành, kéo dài tuổi thọ.
Mạnh Cảnh Chu nhớ lại tình báo liên quan tới Bất Hủ giáo.
Đây đều là tin tức cơ sở nhất, hơi chú tâm thì có thể tra được, bất quá trong này có bao nhiêu tin tức là thật lại không dám bảo đảm.
- Bất Hủ giáo muốn tuyển thêm người, cơ hội tốt như thế. Đến lúc đó ngư long hỗn tạp, mức chiêu mộ sẽ thấp đi rất nhiều, kiểm tra thân phận cũng sẽ không quá nghiêm ngặt.
Lục Dương vui mừng, đây thật đúng là một tin tức tốt.
Hắn đang lo ba người cũng không có tu luyện qua công pháp ma đạo chính thống, có thể dùng phương pháp xua đuổi quỷ bộc đễ vượt qua cửa ải hay không.
Tần Nguyên Hạo thế mà mang đến một tin tức tốt như thế, quả nhiên là phúc tinh.
- Thế còn giết Tần Nguyên Hạo không?
Man Cốt hỏi, giống như đã không cần giết người.
- Nói thế nào cũng là tai họa, có thể giết liền giết, bất quá cũng không cần dùng quân bài như hắn.
Lục Dương nói, mặc kệ có thể trà trộn vào Ma giáo hay không, Tần Nguyên Hạo đều phải giết.
Người trong Ma giáo tu luyện tới Trúc Cơ trung hậu kỳ, trong tay không có mấy đầu nhân mạng là không thể nào.
Đừng nhìn Tần Nguyên Hạo không có giết chết tiểu đệ, đó cũng không phải nhân từ nương tay, mà là bởi vì tiểu đệ còn có tác dụng.
Phàm là tiểu đệ thiếu cánh tay thiếu chân, hành động bất tiện, không có tác dụng với Tần Nguyên Hạo, tất nhiên sẽ chết.
- Vì cái gì không thể dùng quân bài này?