Chương 78: [Dịch] Bá Chủ Mạt Thế

Ngưu Đầu Nhân

Phiên bản dịch 8337 chữ

Tuy rằng đã đổ bộ xuống trái đất số lượng lớn Ngưu Đầu Nhân, nhưng Ngưu Đầu Nhân vẫn không ngừng kéo đến… Vết nứt không gian trên bầu trời đang chậm rãi thu nhỏ lại, đây là quy tắc không gian tự chữa trị vết nứt không gian, đợi đến khi vết nứt không gian hoàn toàn lành lại, Dị tộc cũng không thể xuyên không từ dị giới xuống nhân loại thế giới được nữa.

Tần Vũ nhìn thế giới đen kịt trong khe nứt không gian, không khỏi hiếu kỳ: "Dị giới sẽ là nơi như thế nào?"

Tần Vũ chưa từng đi qua dị tộc thế giới, nhưng anh cũng biết, đó tuyệt đối là một nơi tàn khốc, là nơi thích hợp nhất để sinh tồn cho dị tộc, chủng loài như Ngưu Đầu Nhân vẫn được coi là hiền lành trong dị tộc, động vật ăn cỏ không tồn tại trong dị giới, tâm trí của dị tộc tràn đầy giết chóc, thịt và máu, những suy nghĩ độc ác và hung hăng, và đây là những tri thức về dị tộc mà loài người đã tổng kết được từ việc chiến đấu chống lại các dị tộc trong một thời gian dài.

Dị tộc mạnh hơn con người rất nhiều!

Vết nứt không gian hoàn toàn hồi phục, trong khoảng mười phút đồng hồ cuối cùng không còn Ngưu Đầu Nhân nào rơi xuống nữa, nhưng số lượng Ngưu Đầu Nhân đặt chân lên nơi này vừa rồi ít nhất cũng đã lên tới hai mươi vạn con!

“Xem ra Thịnh Cảnh Thành không cầm cự được lâu rồi.” Tần Vũ âm thầm thở dài, anh hiểu Thịnh Cảnh Thành nội ngoại rối ren, tính đến hiện giờ bên ngoài Thịnh Cảnh Thành có Trùng tộc, bên trong có thây ma, biến dị thú, thi thú nay còn thêm dị tộc, thật sự là không thể cầm cự được bao lâu nữa, cơ hội để sinh tồn trong tận thế đã quá mỏng manh.

“Có… một đám lớn quái vật đầu trâu đang tới!” Có người nào đó kinh hãi kêu lên.

Quả nhiên, sau khi đặt chân lên mặt đất, những Ngưu Đầu Nhân này tản ra khắp Thịnh Cảnh Thành, tìm kiếm con mồi của bọn chúng, một đàn mấy trăm Ngưu Đầu Nhân vừa vặn đi tới đây, bọn chúng nó hếch mũi lên, khịt khịt, hiển nhiên là có mùi người!

"Cái... làm sao bây giờ? Chúng ta... mau chạy đi?" Có người thân thể run rẩy.

Chạy? Chạy đi đâu? Thịnh Cảnh Thành tràn ngập thây ma, nhiều người như vậy dù thoát khỏi nơi đây không có thức ăn, đón chờ bọn họ cũng chỉ có cái chết mà thôi.

"Ài. . . Chuyện quái quỷ gì thế này!" Dương Bách Binh cùng Trương Đồng đều thở dài, bốn bàn tay của hai người đều đang nắm lại thật chặt, tuy rằng sợ hãi, nhưng dường như họ lại dựa gần vào nhau hơn.

Tần Vũ nhìn đám người sợ hãi phía sau, trầm mặc một hồi, lấy ra tổng cộng hai mươi khối năng lượng tiến hóa, sau đó đưa cho Dương Bách Binh và Trương Đồng, trầm giọng nói: “Không muốn chết thì mỗi người dùng một khối."

"Điều này... cảm ơn anh!" Trương Đồng sửng sốt một lúc, cô nhận ra rằng đây là thứ mà Tần Vũ đã đưa cô trước đây để cứu sống Dương Bách Binh. Dương Bách Binh không chỉ được cứu sống lại nhờ khối như pha lê lấp lánh này mà còn đạt được năng lực đặc biệt và thể chất tăng cường, Trương Đồng và Dương Bách Binh đã từng được Tần Vũ giải thích qua về nó. Nếu tất cả mọi người ở đây có thể có được một năng lực mạnh mẽ, một thể chất cường đại, lẽ tất nhiên là mọi người sẽ có cơ hội sống sót cao hơn trong tình huống này.

Tần Vũ không nói gì thêm, anh quay đầu lại, anh cũng chỉ có thể làm như vậy, anh không phải người nhân từ thiện lương, cũng không phải đấng cứu thế, anh từ nhỏ đã chứng kiến quá nhiều người đã chết trước mắt: ‘Có thể là nam cũng có thể là nữ, là ông lão hay một đứa trẻ, dù là những người tiến hóa mạnh mẽ và nhiều hơn nữa là những người bình thường không có sức mạnh cũng đều không tránh thoát được số phận bi thảm ấy.’

Tần Vũ trong lòng rất cứng cỏi, rất lạnh lùng, sống lý tính, nhưng anh cũng không phải máu lạnh vô tình, vẫn là không thể ngang nhiên bỏ qua tính mạng của tất cả mọi người, giống như tình huống trước mắt, anh có thể tặng không nhóm người bình thường những khối năng lượng tiến hóa trân quý vô cùng, để bọn họ có được thêm một chút hi vọng sống trong trái tim của họ, để họ tiếp tục tồn tại trong khi bị tấm màn đen kịt, là tận thế tàn khốc này che phủ. Nhưng Tần Vũ cũng chỉ có thể làm được đến vậy, ở kiếp này anh còn người thân cần anh quan tâm săn sóc…

Tần Vũ quay sang nhìn Tần Tiểu Vũ: "Đi thôi, chúng ta đi chỗ khác đi, Anh muốn kiểm tra thử thực lực những Ngưu Đầu Nhân này một chút."

"Vâng." Tần Tiểu Vũ gật đầu, miệng của cô hơi mỉm cười, cô hiểu Tần Vũ, tuy những người khác có thể nghĩ Tần Vũ lạnh lùng vô cảm, nhưng cô biết nếu trong khả năng có thể, Tần Vũ luôn luôn giúp đỡ người khác nếu bọn họ gặp nguy hiểm đến tính mạng. Ở đây có rất nhiều người bình thường, tòa nhà chung cư này không thích hợp để trở thành một chiến trường, Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ có thể chuyển hướng những Ngưu Đầu Nhân đến khu vực khác và chiến đấu với bọn chúng. Sau khi hai người đã chủ động thu hút mọi mối đe dọa gây nguy hiểm cho bọn họ, kết quả cuối cùng nhóm người sống sót này có thể tiếp tục sống sót hay không là tùy thuộc vào chính bản thân của bọn họ.

"Tần Vũ, Tần Tiểu Vũ , cẩn thận nhé!" Dương Bách Binh và Trương Đồng đều đồng thanh, cả hai đều biết hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ không phải người bình thường, đều thầm cầu bình an cho hai người… Bóng người của Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ biến mất ở một góc khuất trên đường.

Chú Trương trầm giọng nói: "Mọi người lên tầng hết đi, khóa cửa lại, tất cả mọi người kể cả già trẻ đều phải cầm lấy vũ khí, đây là chuyện sinh tử của mọi người, mọi người nhất định phải dốc toàn lực, Cố lên!"

"Uỳnh uỳnh!"

Những đầu Ngưu Đầu Nhân đang phi nước đại trên đường khiến mặt đất không ngừng rung chuyển, lỗ mũi của những Ngưu Đầu Nhân này thở ra luồng khí trắng như nồi áp suất, mắt trâu mở to, nhanh chóng quét qua các con phố, lục soát khắp các ngõ ngách.

"Gừ! Gừ!"

Hai con thây ma tìm thấy Ngưu Đầu Nhân, điên cuồng nhảy vồ lên, thân là thây ma, bọn chúng không phân biệt được đối phương là con người, dị thú hay dị tộc, trong mắt bọn chúng đều là sinh vật máu thịt tươi sống, đều là thức ăn của bọn chúng!

Nhưng mà, hai cái này thây ma chính là tự tìm đường xuống địa ngục, mặc dù bọn chúng không sợ chết, nhưng bọn chúng đúng là tìm chết trước mặt Ngưu Đầu của địa ngục chỉ còn thiếu là Mã Diện thôi, Ngưu Đầu này là một đám hung ác Ngưu Đầu Nhân đến từ dị giới!

"Bụp! Bụp!"

Một Ngưu Đầu Nhân vung tay lên, con thây ma xông tới phía trước bị đấm bay ngược như diều đứt dây, mà Ngưu Đầu Nhân khác một quyền đấm vào đầu của thây ma khác, một quyền này đã đập bể đầu của nó!

Không chút do dự, một đám Ngưu Đầu Nhân liền giẫm nát hai con thây ma này, đối với bọn chúng mà nói, loại thây ma đầy virus, bốc mùi thối rữa này thì bọn chúng không hề thích, thậm chí ngay cả tư cách trở thành đồ ăn cũng không có.

Ngưu Đầu Nhân là chủng loài cấp thấp thuộc Ma Nhân Tộc, nhưng bọn họ thực lực rất mạnh, thậm chí thể chất của Ngưu Đầu Nhân bình thường cũng cao hơn người bình thường gấp năm sáu lần, trong đó Chiến sĩ Ngưu Đầu Nhân cùng Tư tế Ngưu Đầu Nhân cường đại thì lại càng mạnh mẽ hơn nhiều!

"Chi…u!... Bùm!"

Một ngọn trường thương hừng hực ngọn lửa màu hoa oải hương đột nhiên từ trên trời rơi xuống, rơi xuống giữa một đám Ngưu Đầu Nhân. Trường thương đột nhiên nổ tung, ngọn lửa màu tím bắn tung ra bốn phía. Chỉ cần Ngưu Đầu Nhân bị nhiễm ngọn lửa tím, bọn chúng sẽ ngay lập tức bị thiêu đốt thành tro bụi, ngay tại chỗ, không có trường hợp ngoại lệ!

“Mu! Mu!” Các Ngưu Đầu Nhân lập tức nổi giận, ánh mắt dán chặt vào một người thanh niên đứng cách đó hơn mười mét, thanh niên mặc một bộ đồ đen tuyền, trong tay cầm một cây trường thương kim loại cũng màu đen như mực.

“Uỳnh uỳnh!” Một đám Ngưu Đầu Nhân điên cuồng chạy tới, trên đường phố rộng lớn chật kín bọn họ.

"Đi thôi!"

Tần Vũ kéo Tần Tiểu Vũ chạy đi, đừng nhìn vừa rồi anh giết vài Ngưu Đầu Nhân thì như thế nào, uy lực của ngọn lửa màu tím cấp ba xác thực rất lớn, nhưng đối với Tần Vũ mà nói tiêu hao năng lượng gien cũng không ít, có mấy trăm của Ngưu Đầu Nhân ở đây, thật phi lý khi chiến đấu đến cùng với bọn chúng.

Một tòa nhà cao hơn mười tầng hiện ra trước mặt Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ, nơi đây từng là khu mua sắm nổi tiếng gần chỗ chung cư, trước cơn mưa máu đầu tiên thì người qua kẻ lại, nhưng bây giờ tận thế đến, khu mua sắm phồn hoa năm xưa giờ nào đã trở nên tang tóc, im lìm, không còn biểu hiện một chút sức sống nào.

"Choang!"

Một cánh cửa kính dày trong suốt đến đạn cũng không bắn thủng được, bị một phát đấm với lực rất nhẹ của Tần Vũ đập vỡ tan tành, hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ nhanh chóng chui vào bên trong khu mua sắm.

Bạn đang đọc [Dịch] Bá Chủ Mạt Thế của Thiên Địa Nhất Huấn

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    199

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!