Chương 111: [Dịch] Bá Võ

Thẻ nhân vật (2)

Phiên bản dịch 5003 chữ

“Làm sao có thể chưa nghe?” Hồ Khản ở bên bờ tây, thế nhưng lại biết chuyện xảy ra ở bên Cổ Thị tập bờ đông, thần sắc hắn vô cùng bội phục: “Hôm nay, Sở sư đệ liên tục chém ba người ở trên sinh tử lôi của Miếu thị, không chỉ thủ lĩnh của Hành Môn Thập Bát Kỵ chết dưới đao của ngươi, mà ngay cả Hành Úy của Nam viện cũng bị sư đệ dùng hai đào bêu đầu.”

“Tên Hành Úy kia rất mạnh đấy, bình thường thâm tàng bất lộ, nhưng thực lực ít nhất cũng nằm trong ba vị trí đấu của nội môn. Có người nói khi đó Hành Úy còn cầm một thanh kiếm phù văn thất phẩm? Sư huynh thật sự là hận không thể đích thân xem trận chiến đó, nhìn xem phong thái khi đó của Sở sư đệ!”

Sở Hi Thanh nghe hắn nói chiến tích vĩ đại của mình, trong lòng khá là sảng khoái, trên mặt lại nở nụ cười áy náy: “Sư huynh nói quá rồi, ta nào có phong thái gì?” Huống hồ, tuy rằng khi đó ta chỉ dùng hai đao, nhưng đó là may mắn thôi.”

Tiếp đó, hắn lấy ngân phiếu hai mươi lượng ra rồi đưa cho Hồ Khản: “Vẫn quy củ cũ, mời hai vị tuyên dương việc này trong võ quán, giúp ta dương danh.”

Hồ Khản tiếp nhận ngân phiếu, nhất thời lại cảm thấy phấn chấn.

Thật ra thì dù Sở Hi Thanh không cho bạc, thì hắn cũng sẽ tuyên dương chuyện này với đám sư huynh đệ đồng môn, kiểu gì cũng phải nói về trận chiến bên Cổ Thị tập này.

Mặc kệ là Sở Hi Thanh ở trên sinh tử lôi, hay là cuộc tranh đấu của Long gia và Thiết Kỳ Bang, tất cả đều là đề tài rất tuyệt vời.

Hiện giờ, Sở Hi Thanh lại cho tiền, hắn lại càng tích cực hơn.

Lúc này, Sở Hi Thanh hơi do dự một chút, lại bỏ thêm một câu: “Tuy nhiên, khi hai vị tuyên dương thì tốt nhất là miêu tả chân thực một chút. Tuyệt đối đừng như lần trước, càng truyền càng khoa trường, càng truyền càng hoang đường, sẽ có nhiều hậu hoạn.”

Hắn cũng bị chuyện lần trước làm sợ, không cẩn thận chém gió đến bò cái bay lên trời, kết quả suýt nữa hại bản thân mình.

Nếu như chỉ xấu mặt trước mặt mọi người thì đã đành, mấu chốt là điểm võ đạo trừ xuống số âm thì sẽ là chuyện mất mạng đấy.

Lúc này, Hồ Khản và Hồ Lai hơi cau mày, nhìn qua hắn một chút.

Chờ Sở Hi Thanh rời đi, thì Hồ Lai mới mở miệng: “Vị Sở sư đệ này cũng thật là, vừa muốn chúng ta tuyên dương cho hắn, lại còn muốn kiềm chế, không thể tuyên dương quá đáng. Hai người chúng ta có thể miêu tả chân thật, nhưng mà người khác thì chưa chắc sẽ làm như vậy. Hai mươi lượng này cũng không dễ kiếm mà!”

“Ngươi không hiểu rồi!” Hồ Khản cười một tiếng, cặp lông mày hình chữ bát của hắn hơi bay lên, vẻ mặt như nhìn thấu hồng trần: “Vị Sở sư đệ này, rõ ràng là một người rất thích được chú ý, điển hình cho cái gọi là ‘háo danh’. Ngươi nói xem, người bình thường mà trải qua những chuyện như vậy, có thể sẽ cầm bạc để đi mời chúng ta tuyên dương danh tiếng không?”

Hồ Lai không khỏi sững sờ, rơi vào suy ngẫm: “Ý của huynh trưởng là, thật ra thì tên kia cũng muốn như vậy?”

“Vậy thì chưa chắc!” Hồ Khản cười đắc ý, chia mười lạng bạc cho đệ đệ Hồ Lai: “Tên kia quá nửa là thấy sợ, nhưng mà ta đảm bảo, tên kia càng nổi danh thì sẽ càng vui vẻ. Những câu vừa rồi của hắn, ngươi nghe một chút là được, không cần để ở trong lòng.”

Hồ Lai tỏ vẻ bừng tỉnh, sắc mặt sung sướng mà nhét ngân phiếu vào trong tay áo.

Nghe huynh trưởng nói như vậy, tiền này có thể kiếm rồi.

Lát nữa có thể thêm chút mắm muối cho các huynh đệ đồng môn nghe rồi. . .

Sau khi Sở Hi Thanh trở về Tạp Vật viện, chưa đến nửa canh giờ sau thì hắn đã cảm nhận được thành quả công tác của hai huynh đệ Hồ Khản.

Điểm võ đạo của hắn bắt đầu ‘tăng tăng tăng’.

Khi Sở Hi Thanh trở về võ quán, thì hắn có 12 điểm võ đạo, nhưng đến tầm giờ tý, thì đã vọt đến 20 điểm võ đạo.

Chỉ nửa canh giờ mà đã tăng lên 8 điểm.

Hắn cực kỳ hài lòng với năng lực của hai người Hồ Khản và Hồ Lai, còn cho rằng hai mươi lượng bạc này rất giá trị, cũng vui vẻ chờ mong chuyện này lên men.

Tuy rằng không thể bạo phát một lần giống như khi ở trên sinh tử lôi, nhưng có thể chầm chậm tăng lên, mấu chốt là hắn không cần phải cầm mạng đi đánh nhau.

Lúc này, Sở Hi Thanh đang luyện tập Truy Phong đao pháp và Khinh Vân Tung dưới sự chỉ dạy của Sở Vân Vân.

Hôm nay, hắn đã ‘thức tỉnh’ Thuần Dương Phong Thể khi ở trên lôi đài, sau khi kết hợp với Thuần Dương Lôi Thể thì đã thành Thuần Dương. Sở Vân Vân rất là hưng phấn, nàng dùng cả đêm để điều chỉnh tư thế xuất đao và phương pháp vận chuyển chân nguyên cho Sở Hi Thanh, còn có vài loại phát lực và bước tiến khi triển khai Khinh Vân Tung.

Nàng vẫn chỉ dạy tận tay, cẩn thận giảng giải từng chi tiết nhỏ cho hắn.

Chờ đến khi giảng giải kết thúc, Sở Vân Vân không khỏi nhìn hắn với vẻ nghi ngờ.

“Đao pháp của ngươi lại có tiến bộ rất lớn so với lúc ở trên lôi đài, dường như đã tiến vào tầng thứ ba. Nhưng mà rất kỳ lạ, ngươi chưa quen dùng kỹ xảo của Truy Phong đao pháp tầng thứ ba, không giống như là luyện tập ra.”

Sở Hi Thanh lòng thầm nói, cô muội muội này quả nhiên là một vị đại tông sư võ đạo, chỉ nhìn một chút là đã nhận ra rồi.

Sau khi hắn chém giết Hành Úy, thì đã dùng 12 điểm võ đạo để tăng Truy Phong đao pháp lên tầng thứ ba.

Bạn đang đọc [Dịch] Bá Võ của Khai Hoang

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    102

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!