【VIP】 TẠO HÓA CẢNH CHI CHIẾN
Chuyện này khiến cho Chuyển Luân Vương và Xích Tùng Tử không biết làm sao.
Lục Khiêm lấy phương thức song phương không thể tưởng tượng được chạy trốn, khiến cho hai người có phần không kìm được, cảm giác mình bị chơi xỏ.
Xích Tùng Tử cảm thấy Lục Khiêm sẽ giúp đỡ đối phương, Chuyển Luân Vương cũng cảm thấy Lục Khiêm sẽ giúp mình.
Không nghĩ tới còn chưa đánh đã chạy.
"Dừng lại cho lão tử!"
Chuyển Luân Vương tức đến nổ phổi, chửi ầm lên.
Trước hết nghĩ chờ trở về nhất định phải lột da Lục Khiêm, để hắn hồn phi phách tán.
Không trở về, hiện tại trực tiếp đuổi tới!
Chuyển Luân Vương quyết định, khí tức Lục Khiêm vẫn ở trong lòng bàn tay hắn, chỉ cần hắn nguyện ý là có thể lập tức đuổi tới, lấy đầu Lục Khiêm.
Nghĩ tới đây, thân hình Chuyển Luân Vương lóe lên, muốn thừa dịp dòng sông vẫn chưa hoàn toàn biến mất đuổi tới.
"Muốn chạy trốn thì để bảo vật lại!"
Xích Tùng Tử ra tay, trong thiên địa xuất hiện một ánh lửa, ánh lửa tứ tán ra hình thành biển lửa, chặn bước chân của Chuyển Luân Vương lại.
Tuy rằng Lục Khiêm đã rời khỏi, thế nhưng Xích Tùng Tử có thể nhìn ra được, Chuyển Luân Vương và Lục Khiêm có quan hệ rất lớn, trước tiên giết chết người này lấy được đồ vật lại nói.
"Ngươi dám!"
Chuyển Luân Vương cũng không phải dễ bắt nạt, lại nhiều lần bị người coi thường, nội tâm chất chứa một đám lửa giận, người này không thức thời, vậy cũng chỉ có thể động thủ.
Hai người đánh nhau ở dưới đất.
Từ mặt hồ đánh tới thế giới hiện thực, nước hồ bốc lên, đại sơn đổ nát.
Đánh đến trời đất tối tăm, mà đám người Lục Khiêm gây ra chuyện này, từ lâu đã rời khỏi thế nơi đây.
Nhưng bọn hắn cũng không hề rời xa, mà thông qua nước sông ở bốn phương tám hướng, quan sát hành động của đối phương.
Không sai, Lục Khiêm muốn bắt những người này, trước tiên lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai, giết chết Chuyển Luân Vương.
Đồng thời Lục Khiêm đã tìm được đường lui, sau này có thể mang cái chết của Chuyển Luân Vương giá họa đến trên người Xích Tùng Tử.
Dụ dỗ Hoàng Tuyền Địa Phủ trả thù người Ân Khư giới, để hai thế lực cổ lão đánh nhau.
Như thế mới phù hợp mong muốn của Lục Khiêm.
Ba người trốn ở trong dòng nước, lấy tư cách hóa thân của Tương Quân Tương phu nhân, đám người Dương Tiêu có thể thông qua dòng nước, tùy ý đi về bất cứ chỗ nào trong Thái Nhất Thần Giới.
Bọn hắn chỉ cần yên tĩnh chờ đợi kết quả chiến đấu.
Đồng thời nghỉ ngơi dưỡng sức, để thực lực của mình khôi phục lại trạng thái đỉnh cao nhất, mặc kệ Xích Tùng Tử hay Chuyển Luân Vương còn sống, bọn hắn đều phải giết chết người còn sống, như vậy mới có năng lực vĩnh viễn trừ hậu hoạn.
Lục Khiêm nhắm hai mắt lại, cảm ngộ Thái Cực trong đầu.
Thái Cực đại diện cho một âm một dương, một sống một chết. Không ngừng xoay tròn đại diện cho sống và chết luân hồi, âm dương chuyển đổi.
Dường như đồ vật Đại Tư Mệnh Tiểu Tư Mệnh lưu lại rất khó lĩnh ngộ, dù sao cũng dính tới sinh tử, hai cái quy tắc khó lý giải nhất.
Một khi lĩnh ngộ, Lục Khiêm có thể tiến vào Tạo Hóa cảnh, trong cơ thể sinh ra tiên khí, hơn nữa lĩnh ngộ của hắn cao hơn so với U Minh Hoàng Tuyền một chút.
U Minh Hoàng Tuyền là "Tử", chuyên gia nghiên cứu hồn phách, thế nhưng một khía cạnh khác là "Sinh", thì bọn hắn lại không có một chút nghiên cứu nào.
Nếu hiểu rõ luân hồi, một mặt quản lý sinh mệnh, một mặt quản lý tử vong, vậy hắn sẽ trở thành Âm Phủ chi chủ cường đại nhất trên đời này.
Đương nhiên, bây giờ không phải là thời điểm nghĩ những chuyện này.
Hắn phải nắm chặt thời gian lĩnh ngộ cái Thái Cực này, đồng thời dung hợp nó vào trong hệ thống của mình, ví dụ như Phong Đô Sơn.
Phong Đô Sơn có tổng cộng mười tầng địa ngục, tất cả quỷ thần ở trong đó đều phải thừa nhận dằn vặt vô cùng vô tận, thẳng đến khi hồn phi phách tán.
Thế nhưng Lục Khiêm cảm thấy như vậy có phần lãng phí, quỷ hồn không chỉ cung cấp cho mình năng lượng khi còn sống, mà khi hồn phi phách tán cũng phải bỏ ra một phần sức mạnh.
Tốt nhất đời đời kiếp kiếp không ngừng luân hồi, lợi dụng đầy đủ tài nguyên, như vậy mới là ổn định và an toàn lâu dài.
Thế giới không có luân hồi, cuối cùng là một cái quá trình không ngừng đi xuống dốc, sinh mệnh càng ngày càng yếu đuối, tư chất càng ngày càng kém, cuối cùng dẫn đến vũ trụ đi tới phần cuối.
Lúc Lục Khiêm đang suy tư, Thái Cực cũng chậm rãi hòa vào Phong Đô Sơn, mặc dù không có hoàn toàn tiêu hóa hắn, nhưng chí ít cũng đã thành lập nên một phần liên hệ.
Phong Đô Sơn cất giữ tử vong uy nghiêm, đồng thời cũng nhiều hơn một phần sinh mạng nồng đậm.
Nền tảng do Thái Cực cấu thành, Hắc Bạch không ngừng biến hóa, một phần phân hoá thành sáu đạo ánh sáng.
Sáu đạo ánh sáng trôi nổi trên đỉnh núi, giống như như là một con đường.
Thông đạo vẫn chưa hoàn toàn thành hình, mà đang cuồn cuộn hấp thu thiên địa tinh khí từ bốn phía.
"Chẳng lẽ là Lục Đạo Luân Hồi"
Nội tâm Lục Khiêm hơi động.
Nếu như đã thành lập nên Lục Đạo Luân Hồi, như vậy Lục Khiêm có lòng tin thoát khỏi U Minh Hoàng Tuyền mà không chịu ảnh hưởng.
Thế nhưng mấu chốt của Lục Đạo Luân Hồi, còn phải nắm được quyền bính cuối cùng từ Thái Nhất Thần Giới, không có cái quyền bính này, chung quy không cách nào lĩnh ngộ Lục Đạo Luân Hồi chân đế.
Ầm ầm!
Thời điểm Lục Khiêm suy tính, tiếng nổ thật to đã cắt đứt suy nghĩ của hắn.
Chỉ thấy hai người chiến đấu, trực tiếp đánh tan tinh cầu khổng lồ thành phấn vụn, các mảnh vỡ tinh thần bắn về phía hư không vô ngần, phạm vi mấy chục triệu dặm trở nên bừa bộn.
Đây là lần đầu tiên Lục Khiêm thấy cường giả Tạo Hóa cảnh dùng toàn lực chiến đấu, quả nhiên sức mạnh không tầm thường.