【VIP】 THIÊN TỬ CÙNG ĐẾ
Đây là lần đầu tiên Lục Khiêm nhìn thấy cao thủ Tạo Hóa cảnh chiến đấu.
Quả nhiên sức mạnh không tầm thường, tinh thần phổ thông căn bản không thể chịu được sức mạnh của hai người.
Chỉ là dư âm giao thủ, đã khiến tinh không trong phạm vi mấy chục triệu dặm biến thành mảnh vỡ.
Hư không vặn vẹo, âm dương điên đảo.
Tốc độ nhanh đến mắt không thể nắm giữ được hình bóng hai người, hầu như tiếp cận tốc độ ánh sáng.
Lục Khiêm không khỏi nghi hoặc, nếu như là Thần Tiên, tốc độ vượt qua tốc độ ánh sáng mà nói, không phải có thể vượt qua thời gian trường hà sao.
Chỉ sợ cũng chỉ có thượng cổ thần tiên mới có thể làm được điểm ấy, đáng tiếc thế giới này đã sớm không có tung tích của thần tiên.
Chỉ trong mười mấy giây ngắn ngủi, hai người giao thủ mấy trăm hiệp, Lục Khiêm không dám tới gần Xích Tùng Tử, sợ bị ảnh hưởng.
"Chúng ta ... có thể đối phó ư?"
Nội tâm Dương Tiêu không nắm chắc.
Tuy rằng thực lực bản thể hắn cũng gần như hai người này, thậm chí còn mạnh hơn bọn họ một ít, nhưng dù sao cũng không phải bản thể, hiện tại cũng không quá Âm Dương cảnh, cho dù hai người này bị thương, cũng không phải là bọn hắn có thể đánh thắng được.
"Không vội."
Lục Khiêm nói xong câu đó, lập tức ngồi xếp bằng ở trong thủy vực vô cùng vô tận.
Câu thông Hoàng Kim Giám trong đầu, bên trên hiện lên một nhóm tin tức.
Đây là tiến độ nắm giữ Hoàng Kim Thái Cực.
Nếu như triệt để dung hợp Phong Đô Sơn và Âm Dương Thái Cực, lĩnh ngộ huyền bí sinh tử, cho dù cảnh giới của Lục Khiêm hơi thấp một chút, cũng có thể ung dung bắt hai người này lại.
Trong đan điền.
Thế giới như Hồng Mông chưa mở, lờ mờ tối tăm, chỉ có một ngọn núi cao đứng vững.
Ngọn núi tổng cộng chia làm mười tầng, mỗi một tầng lại có cảnh sắc không giống nhau, tất cả đều là địa ngục khủng bố, vô số quỷ thần kêu rên thảm thiết ở trong đó.
Vô Gian Địa Ngục là kinh khủng nhất, người rơi vào Vô Gian Địa Ngục, đời đời kiếp kiếp chịu nỗi khổ vĩnh viễn không bao giờ luân hồi.
Dưới đáy ngọn núi hoàn toàn tĩnh mịch, đây là Thái Cực chi tử.
Bởi vì bản thân Phong Đô Sơn là địa ngục, nên rất dễ dàng dung hợp cùng tử vong.
Đám mây trên đỉnh núi có sáu đạo bạch quang hình tròn.
Đây là Thái Cực chi sinh, cũng là một phần khó dung hợp nhất.
Tiến độ dung hợp rất chậm, nếu như nói có thể sơ bộ sử dụng, đối phó những người này sẽ rất thuận lợi.
Thế nhưng, Lục Khiêm có Hoàng Kim Giám tăng lên độ thuần thục, cho dù không được cũng có thể từ từ thôi động, thẳng đến khi thông thạo, quá trình này yêu cầu nước chảy đá mòn.
Lục Khiêm cũng không vội, bởi vì tốc độ thời gian trong Phong Đô Sơn nhanh hơn bên ngoài mấy chục lần, bên ngoài đi qua một ngày, bên trong đã là hơn một tháng.
Hai tên gia hỏa bên ngoài kia phải đánh ít nhất một hai tháng, thời gian này đủ để Lục Khiêm từng bước dung hợp Thái Cực.
Đến lúc đó âm dương đầy đủ, sinh tử luân hồi.
Thực lực Lục Khiêm ép thẳng tới Tạo Hóa cảnh, hai người kia đánh tới cuối cùng nhất định là lưỡng bại câu thương, lại tăng thêm Dương Tiêu trợ giúp, hắn có xác suất rất lớn bắt được Chuyển Luân Vương.
Tiếp sau chính là giá họa cho Xích Tùng Tử, thúc đẩy hai đại thế lực hỗn chiến, Lục Khiêm nhân cơ hội đục nước béo cò, tất cả đã sắp xếp xong, chỉ còn đợi diễn viên diễn như nào.
Nhất định lần này phải thoát vây, thoát khỏi U Minh Hoàng Quyền ràng buộc, chỉ cho phép thành công, không cho phép thất bại, nếu không hậu quả khó mà tưởng tượng.
Nghĩ tới đây, Lục Khiêm nhắm mắt dưỡng thần, giữ chặt linh đài, rơi vào trầm tư sâu.
Dương Tiêu cũng biết Lục Khiêm đang ở giai đoạn quan trọng, nên không có lên tiếng quấy rầy, hắn và thê tử tĩnh dưỡng ở một bên, điều chỉnh trạng thái của mình đến đỉnh phong.
Thời gian dần dần trôi qua, hai người Chuyển Luân Vương và Xích Tùng Tử vẫn đang sốt ruột chiến đấu.
Cao thủ Tạo Hóa cảnh có thể không ngừng rút lấy năng lượng từ hư không xung quanh, không cần lo lắng pháp lực không đủ.
Lại tăng thêm sinh mệnh lực cực kỳ dồi dào, cho dù đánh trúng chỗ hiểm cũng có thể phục sinh trong nháy mắt.
Độ khó giết chết cao thủ cảnh giới này cực cao, yêu cầu triệt để hủy diệt hắn trên phương diện pháp tắc, nếu không sẽ phục sinh một lần nữa.
Vì vậy hai người có thực lực ngang nhau, thì người này cũng không thể làm gì được người kia.
Chuyển Luân Vương càng đánh càng ngạc nhiên, hầu hết Tạo Hóa cảnh đều biết lẫn nhau, người này từ đâu nhô ra, tại sao trước đây chưa từng nghe nói.
"Rốt cuộc ngươi là ai?"
Chuyển Luân Vương hỏi, nếu cứng rắn không được liền mềm:
"Ta là thủ hạ của Hoàng Tuyền Thiên Tử, Chuyển Luân Vương, ngươi biết đắc tội chúng ta sẽ có hậu quả gì không?"
Ai biết Xích Tùng Tử căn bản không để ý, ngược lại cười nhạo:
"Hoàng Tuyền Thiên Tử là cái đồ chơi gì? Thiên tử, lão thiên chi tử? Sao các ngươi cứ thích làm con trai người khác thế nhỉ."
Chủ nhân Xích Tùng Tử là "Đế", tồn tại chí cao vô thượng, lão thiên chi tử ở trước mặt hắn cũng không nhấc nổi đầu lên.
"To gan!"
Chuyển Luân Vương giận tím mặt, trực tiếp dốc hết toàn lực, không trung xuất hiện một cái Chuyển Luân Vương Pháp Tượng cao tới vạn trượng.
A Tị Chi Môn phía sau hoàn toàn mở rộng, vô số ma khí đen kịt phát ra, kèm theo ngàn vạn yêu ma quỷ quái.
Nếu như nói trước kia còn có bảo lưu, như vậy lần này Chuyển Luân Vương đã sử dụng hết toàn lực.
Sử dụng hết toàn cũng có nghĩa là lộ ra sơ hở của mình, hoặc là ngươi chết hoặc là ta mất mạng.
Xích Tùng Tử thấy thế liền ra tay, mái tóc màu đỏ hóa thành vô số loại dị hỏa.
Lục Đinh Thần Hỏa, Nam Minh Ly Hỏa, Tam Muội Chân Hỏa…Vân vân hỏa diễm mạnh mẽ tràn ngập toàn bộ tinh không.
Ầm ầm!
Hai cái pháp tướng to lớn va chạm, ánh sáng trải rộng triệu dặm.