Q2-Chương 24: [Dịch] Bệnh Viện Số 444

Nghĩa trang

Phiên bản dịch 7157 chữ

Trong Bệnh viện số 444, một bác sĩ đang đi trên hành lang của bệnh viện.

Đúng lúc này, bác sĩ đột nhiên giơ tay, mở lòng bàn tay ra.

Trên lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện một vết thương đẫm máu, trên vết thương bắt đầu hợp thành từng chữ một!

Chỉ cần nhìn thoáng qua, bác sĩ đã ghi nhớ nội dung trên và phủi lòng bàn tay.

Dòng chữ đó có nội dung: "Đã xác nhận ký chủ Đôi Mắt Quỷ và Lâm Sâm sẽ đến Nghĩa trang Hải Sơn ở Thành phố D, lập tức thông tri bên kia."

Sau đó, bác sĩ đi đến nhà vệ sinh nam và bước vào một trong những phòng đơn.

Sau khi khóa cửa phòng đơn, bác sĩ giơ tay lên, móng tay trên ngón trỏ tay phải đột nhiên dài ra, sắc bén vô cùng.

Sau đó, bác sĩ cắt lòng bàn tay của anh ta và bắt đầu viết... tiếng Anh!

Sau khi viết tin nhắn đó, vết thương nhanh chóng biến mất.

Sau đó, bác sĩ viết một câu khác: "Ngươi có thể đảm bảo Lâm Sâm sẽ không tiết lộ sự tồn tại của căn hộ và các ngươi cho Đới Lâm không?"

Không lâu sau, vết thương lại biến mất.

Sau khoảng vài phút, một hàng chữ viết tiếp tục xuất hiện.

"Thông tin đã được nhận. Linh hồn của Lâm Sâm đã bị nguyền rủa. Anh ta không thể nói ra, ký ức của anh ta cũng không thể được đọc bằng bất cứ cách nào."

Bác sĩ gật đầu nhẹ nhõm.

Tuy nhiên, bác sĩ không đẩy cửa ra ngay. Khi bước vào một phòng đơn, bình thường là giải đại hào và việc ra ngoài quá nhanh có vẻ không tự nhiên.

Bác sĩ nhìn đồng hồ, khoảng mười phút nữa nên ra ngoài.

...

Đới Lâm, Mai Khuất Chân, Đường Ly và Lâm Sâm vừa bắt taxi và ngồi xe đến một nghĩa trang tên là Hải Sơn cách đó bảy km!

Trên đường đi, Đới Lâm đã cố gắng kiểm tra trí nhớ của Lâm Sâm.

Nhưng không biết vì sao, hắn luôn cảm thấy trong trí nhớ của Lâm Sâm có cái gì không bình thường. Tuy nhiên, trong lúc nhất thời hắn không thể phát hiện ra điều gì không bình thường.

Xe dừng trước nghĩa trang, mọi người lần lượt xuống xe.

Mai Khuất Chân kiểm tra hoàn cảnh xung quanh, gật đầu và nói: "Ở đây ... không tệ."

Có một số người tảo mộ xung quanh, nhưng không nhiều.

Vừa thấy có người xuống xe, lập tức có người ghé qua bán bó hoa.

Sau khi Đới Lâm từ chối, hắn nói với Mai Khuất Chân: "Mai chủ nhiệm, cô mới vừa nói , cũng không tệ lắm?"

" m khí vẫn đủ."

Nghe những gì Mai Khuất Chân nói, Đới Lâm nhìn xung quanh, và sau đó chú ý đến một nơi nào đó cách đó khoảng trăm mét, có hai bóng ma trong suốt!

Lâm Sâm vội vàng hỏi: " m khí?"

"Đúng, ở bên kia có hai u hồn." Mai Khuất Chân ngay lập tức chỉ về hướng mà Đới Lâm nhìn thấy bóng ma trong suốt.

Lâm Sâm cũng lập tức sửng sốt, còn là ban ngày, vậy mà có u hồn đi ra?

"Yên tâm đi, trong nghĩa trang có u hồn xuất hiện là chuyện bình thường, những u hồn này cũng không có hại người, không cần lo lắng."

Sau đó, ba người họ mua gì đó gần đó để ăn tối.

Sau khi đăng ký, liền tiến vào nghĩa trang.

Môi trường của nghĩa trang này vẫn rất yên tĩnh, phong thủy khá tốt.

Mai Khuất Chân và Đường Ly đi phía trước, trong khi Đới Lâm và Lâm Sâm theo sau.

"Anh Lâm." Đường Ly quay đầu hỏi: "Anh còn có nghe thấy ảo giác không?"

“Kể từ lúc đó không có phát sinh nữa.” Lâm Sâm vội vàng nói: “Đường bác sĩ, chẳng lẽ triệu chứng rất nghiêm trọng sao?”

"Cái này cũng không giải thích được gì." Đường Ly lắc đầu: "Kỳ thực hi vọng ngươi có triệu chứng khác, như thế ngược lại có thể giúp ta tiến hành chẩn đoán."

Nghe những gì Đường Ly nói, trái tim của Lâm Sâm thắt lại.

"Ừm, cái kia..." Lâm Sâm nhìn chung quanh bia mộ, lo lắng nói: "Xung quanh nơi này... Có... Ma sao?"

"Có u hồn sao? Có." Mai Khuất Chân lại chỉ vào xung quanh: "Bên kia có ba bốn tên, đừng lo lắng, trong nghĩa trang có u hồn là chuyện bình thường, u hồn là loại hồn ma ít gây hại nhất cho con người. Chỉ cần không để ý đến nó, nó thường sẽ không để ý đến ngươi, nếu không, những người đến viếng mộ chẳng phải đều bị quỷ ám sao? Trạng thái hiện tại của chúng nó khoảng cách biến thành oán linh còn cách xa cả vạn dặm, số lượng chủ động hại người cũng không nhiều lắm, dù sao trên địa cầu mỗi ngày đều sẽ có rất nhiều người chết, tỉ lệ biến thành u hồn thấp hơn cũng là một con số kinh khủng. Nếu tất cả chúng đều có hại, thì xã hội loài người đã phát hiện ra quỷ hồn từ lâu. Cho nên, ngươi không cần để ý. Lại nói, có ta ở đây, ngươi còn cần phải sợ u hồn sao?”

Tuy nói là như vậy, nhưng con người vẫn có bản năng sợ ma, cho nên Lâm Sâm lúc này chỉ có thể theo sát Mai Khuất Chân, không dám tránh xa.

Đới Lâm chú ý đến những bóng ma gần đó, bắt đầu nhận thấy khi Mai Khuất Chân đến gần, những bóng ma sẽ ngay lập tức phân tán!

Rõ ràng ... những bóng ma này sợ Mai Khuất Chân!

"Mai chủ nhiệm." Đới Lâm hỏi lại: "Chúng ta phải đi bao xa?"

Mai Khuất Chân đang cẩn thận quan sát xung quanh: "Ta phải chọn một vị trí thích hợp nhất. Sau đó đợi đến đêm để xem loại quỷ hồn nào sẽ đến."

Sau đó, cô dừng lại một chút, nói thêm: "Bác sĩ Đới, buổi tối đừng cách quá xa ta, có chút ác linh quá hung mãnh, muốn giết bác sĩ cũng không khó."

Nghe điều này, Đới Lâm đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.

"Mai chủ nhiệm, ma quỷ... đối với bác sĩ linh dị cũng rất đáng sợ đúng không?"

"Ma quỷ?" Lâm Sâm lại càng hoảng sợ: "Đó là cái gì? Quỷ đặc biệt cường đại sao?"

Đới Lâm ngay lập tức giải thích: "Anh Lâm, anh đừng lo lắng, chuyện này không liên quan gì đến anh."

Mai Khuất Chân trả lời: "Trong những trường hợp bình thường, bởi vì có một Chú Vật trong cơ thể của bác sĩ, quỷ nguyền rủa rất khó ảnh hưởng lâu dài đến bác sĩ, thậm chí nó sẽ tự động bị Chú Vật tiêu diệt. Tuy nhiên, ma quỷ thì khác. Ma quỷ giết người bình thường cần rất nhiều thời gian, nhưng tiên lượng đối với bác sĩ còn hung hiểm hơn nhiều so với bệnh nhân bình thường. Tuy nhiên, những lời nguyền của ma quỷ rất hiếm gặp ở bệnh nhân phương Đông."

"Vậy bác sĩ Triệu Xá, sau đó sẽ không có vấn đề gì chứ?"

"Ta đã kiểm tra và anh ấy không sao. Cảm ơn ngươi đã hỗ trợ vào thời điểm đó."

Lâm Sâm không thể hiểu những gì họ nói, nhưng bị ảnh hưởng bởi ảnh hưởng của danh thiếp đối với suy nghĩ của anh ta, anh ta cảm thấy những người này có vẻ thực sự chuyên nghiệp.

“Vậy thì hai vị bác sĩ, dựa theo kinh nghiệm của hai người, loại ma quỷ nào có khả năng nhắm vào tôi nhất?”

Mai chủ nhiệm không chút do dự nói: "Tình hình hiện tại của anh... triệu chứng huyễn thính không có gì cụ thể, u hồn cũng có thể gây ra tình trạng này. Còn tình huống của Khương Hàn tiên sinh, ta không phát hiện ra triệu chứng nào tương tự cả. Cho nên rất xin lỗi, Ta không thể chẩn đoán cho anh. Tất cả những gì ta có thể nói là, ta sẽ cố gắng hết sức để cứu mạng anh."

Sau một thời gian dài…

Đới Lâm bắt đầu phát hiện ra Mai Khuất Chân thực sự đang cố tình hướng tới nơi có nhiều u hồn tụ tập!

Hắn ngay lập tức nhận ra cô ấy muốn tìm một địa điểm có số lượng u hồn đặc biệt lớn để giúp Lâm Sâm sống sót sau qua một kiếp vào ban đêm!

Cuối cùng……

Đã đến một nơi.

Tại nghĩa trang này có hàng chục hồn ma tụ tập.

Hàng chục hồn ma tiếp tục đi lang thang trong vô thức, đồng thời cũng tận lực tránh né Mai Khuất Chân.

"Ở đây không sai."

Nói cách khác, bọn họ phải đợi ở đây đến chín giờ tối!

P/s: Chương này các bạn thấy tôi dùng ba từ khác nhau, bóng ma, hồn ma, u hồn. Ba cách gọi này đều là một nha các bạn, mình dùng nhiều từ khác nhau để câu chuyện thêm sinh động hơn thôi.

Bạn đang đọc [Dịch] Bệnh Viện Số 444 của Hắc Sắc Hỏa Chủng

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    30

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!