Chương 118: [Dịch] Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Kiếm tiên Lý Thái Bạch

Phiên bản dịch 8149 chữ

Đóa sen xanh nở, Vạn Kiếm Quy Tông.

Đạo vận lưu chuyển phía trên đóa sen xanh, hơi thở nhẹ nhàng quanh quẩn trong đó,

Lãnh Thanh Tùng mặc một bộ trang phục màu đen ngồi ngay ngắn trên nhị hoa của đóa sen xanh, giống như vừa được hồi sinh.

Giữa lông mày hiện lên một đóa hoa sen màu xanh mờ mờ, đạo văn lưu chuyển trong đôi mắt.

Đại tu sĩ kỳ Hợp Thể mới có thể tiếp xúc với đạo, Đại Thừa kỳ mới có thể ngưng kết đạo vận.

Lãnh Thanh Tùng đang trong kỳ Nguyên Anh lại chuẩn bị cưỡng ép ngưng kết đạo vận!

Đáng tiếc, chung quy là mới vừa tiến vào kỳ Nguyên Anh, ngay cả thần hồn cũng không thể nhận thức rõ rệt, cho nên tiếp xúc với tầng thứ cao hơn sẽ trở nên rất khó khăn.

Đạo vận trong mắt tiêu tán nhanh chóng, hoa sen giữa lông mày cũng nhàn nhạt biến mất.

Thất bại dễ dàng như vậy cũng không phải là tính cách của Lãnh Thanh Tùng!

Cho dù thất bại hắn cũng phải để lại chút gì đó, nếu không danh xưng Vị Diện chi Tử chẳng phải là vô ích sao?

Trước khi đạo vận lưu chuyển trong đôi mắt sắp biến mất, hai mắt Lãnh Thanh Tùng hơi ngưng tụ, bắt lấy một tia đạo vận hơi thoáng qua kia!

Mặc dù không ngưng kết được đạo vận, nhưng Lãnh Thanh Tùng vẫn hàng phục tia đạo vận kia như cũ.

Lãnh Thanh Tùng mạnh mẽ cưỡng ép tia đạo vận kia vào trong đan điền của mình, Nguyên Anh hắn nâng thanh kiếm gãy trong tay lên rồi ngồi xếp bằng ở đan điền, tia đạo vận kia hư ảo phía trên thanh kiếm gãy biến thành hình dáng của thân kiếm!

Mặc dù so với nửa dưới của thanh kiếm gãy, thân kiếm do đạo vận ngưng tụ trông rất hư ảo, nhưng vô luận là hư ảo như thế nào, điều đó cũng cho thấy thanh kiếm bổn mạng do chính Lãnh Thanh Tùng đánh gãy đang khôi phục!

Bí cảnh tiên nhân vốn là hư ảo trên bầu trời lại giống như đã bị đánh thức, chậm rãi hiện ra toàn cảnh, một cung điện hình tròn to lớn xuất hiện ở phía trên thế giới này.

Thế giới nhỏ được tạo ra bởi những tiên nhân có sức mạnh to lớn tối cao đã thoát ra khỏi phạm vi của thế giới này, cho nên khi nó xuất hiện ở thế giới này, tất cả mọi người trên thế giới này đều có thể nhìn thấy sự xuất hiện của bí cảnh này!

Mà sau lưng Lãnh Thanh Tùng, đóa hoa sen màu xanh to lớn chậm rãi bay lên từ phía sau cơ thể của Lãnh Thành Tùng và bay về phía bí cảnh trên không trung.

Thái A vội vàng xé nát không gian đi ra, kinh hãi nhìn Lãnh Thanh Tùng đang nhắm mắt ngồi trên tảng đá lớn!

"Kiếm tông lão tổ ở trên! Tiểu tử này sẽ không phải là chuyển thế của ngài chứ! Ta mới rời đi có một hồi, tiểu tử này đã hiểu rõ Thanh Liên kiếm ý của lão tổ?!"

Thân là tông chủ Kiếm tông đỉnh cao kỳ Độ Kiếp như hắn cũng không thông hiểu tất cả, bản thân mình năm năm tuổi luyện kiếm, mười tám tuổi tiến vào kỳ Nguyên Anh, đến bốn mươi tám tuổi tiến nhập kỳ Đại Thừa mới lĩnh hội được bút ký tiên nhân của lão tổ để lại.

Tám mươi tám tuổi đột phá đến kỳ Độ Kiếp, khó khăn lắm mới có thể ngưng tụ được Thanh Liên kiếm ý, ở Kiếm tông này đã là người có chiến tích đầy kiêu ngạo mà xưa này chưa từng có!

Lãnh Thanh Tùng trước mặt đã mười tám tuổi chưa? Kỳ Nguyên Anh? Lĩnh ngộ Thanh Liên kiếm ý của Kiếm tông lão tổ?

Bản thân mình được mang danh thiên tài tuyệt thế vạn năm không gặp, vinh dự của Kiếm tông, giờ so sánh với một Lãnh Thanh Tùng trước mặt, cả đời này mình đã sống dưới danh chó rồi hả?

"Không được! Không thể mở bí cảnh ra trong Vấn Kiếm trì!" Thái A nhìn về phía bí cảnh tiên nhân đang hạ xuống thế giới này, trong lòng hạ quyết tâm.

Đây là bí cảnh của Kiếm tông, nếu bí cảnh được mở ra ở đây, chẳng lẽ lại để người tu hành khắp nơi trên thiên hạ đều đến Vấn Kiếm trì ta dạo chơi một lần?

Bí cảnh của Kiếm tông ta là danh lam thắng cảnh cho thiên hạ tham quan sao?

Thái A hét lớn với ba người Âu Dương: "Ta dẫn tiểu tử này đi Chú Kiếm thành trước! Lát nữa sẽ có người đưa các ngươi đi!"

Không đợi ba người Âu Dương mở lời, Thái A ngay lập tức đi đến trước mặt Lãnh Thanh Tùng, Lãnh Thanh Tùng vừa định mở miệng nói từ chối, nhưng Thái A đã ấn xuống bả vai hắn rồi trực tiếp biến mất tại chỗ!

Mặc dù Lãnh Thành Tùng đã bị Thái A mang đi, nhưng bí cảnh tiên nhân trên bầu trời vẫn không có ý định dừng lại, càng ngày càng đến gần ba người Âu Dương.

Nó giống như một thế giới đang nghiêng nghiêng về phía họ.

Đột nhiên có một bàn tay nhẹ nhàng ấn trên toàn bộ bí cảnh, bí cảnh liền dừng lại.

Sau đó có một bóng người to lớn xuất hiện ở bí cảnh.

Không biết cái bóng này cao bao nhiêu trượng, giống như một người khổng lồ trên trời, bí cảnh giống như một quả cầu thủy tinh ở trong tay bóng người này.

Thân hình của bóng người này càng trở nên rõ rệt hơn.

Áo trắng như tuyết, tóc xanh như gió.

Đạo âm lượn lờ, Huyền Hoàng nổi lên!

Không thể nhìn thấy rõ gương mặt, nhưng ấn dấu đóa sen xanh ở giữa lông mày lại có thể thấy được rõ ràng.

Mà thứ làm cho người ta chú ý nhất chính là phía sau người này có một thanh trường kiếm hoa sen được ngưng tụ thành từ một tia ánh sáng xanh cắm hơi nghiêng ở trên lưng.

Bạch Phi Vũ liếc mắt liền nhận ra bóng người này chính là mình của kiếp trước, Kiếm tiên Lý Thái Bạch, nhìn thấy kiếp trước của mình nên hắn có chút cảm thán, bỗng quay sang hỏi Trần Trường Sinh ở bên cạnh: "Trần sư huynh, nếu ngươi có thể làm lại một lần thì ngươi sẽ làm gì?"

Trần Trường Sinh còn đang đắm chìm trong sự kinh sợ khi thấy tiên nhân giáng thế, nghe thấy câu hỏi này của Bạch Phi Vũ mà tim hắn đập thình thịch, Bạch sư đệ biết thân phận người trùng sinh của mình rồi?

Trần Trường Sinh nuốt nước miếng, quay đầu nhìn lại, lại phát hiện Bạch Phi Vũ còn đang nhìn thân ảnh Kiếm tiên trên bầu trời thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm, vừa định đáp lời.

Âu Dương đã tranh trả lời trước mà hát ra: "Nếu có thể làm lại lần nữa, ta sẽ làm Lý Thái Bạch."

Giai điệu kỳ lạ khiến Trần Trường Sinh và Bạch Phi Vũ bất giác quay đầu lại nhìn về phía Âu Dương đang ôm chó trong lòng mà ngâm nga hát.

Mặc dù giai điệu hơi kỳ lạ nhưng cũng xem như là dễ nghe, với lại ở thời điểm hiện tại này lại đặc biệt bắt kịp khung cảnh!

"Nếu có thể làm lại một lần nữa, ta nên làm Lý Thái Bạch sao?" Bạch Phi Vũ cười nói: "Ở thời kỳ thượng cổ kia hắn thật sự rất xấu xa, sẽ không có nhiều người chọn như vậy!"

Nghe thấy những lời nói này của Bạch Phi Vũ, Âu Dương vẫn còn đang ngâm nga hát bị làm cho kinh ngạc.

Nếu không phải biết Bạch Phi Vũ là chuyển thế của Kiếm tiên Lý Thái Bạch thời thượng cổ thì mình đã không phải túm lấy cổ Bạch Phi Vũ hỏi lẻ biến chẵn rồi!

Bóng người khẽ mở miệng, giọng nói uy nghiêm mà trang trọng giống như sấm sét vang lên bên tai đám người Âu Dương.

"Ta là ai? Ta chính là! Tồn tại! Vô địch! Muôn người! Chú ý! Anh tuấn nhất! Mạnh nhất! Thế giới này! Kiếm tiên! Lý! Thái Bạch!!"

Dùng giọng nói vô cùng trang nghiêm mà lại nói ra những lời hết sức ảo tưởng sức mạnh, làm ba người đang đứng đó lập tức hóa đá ngay tại chỗ.

Chắc hẳn biểu cảm của các tu sĩ có thể nghe thấy giọng nói của bóng người này cũng gần giống như ba người họ bây giờ.

Bạch Phi Vũ vẫn đang vô cùng cảm khái mà đắm chìm vào việc ngắm nhìn phong thái Kiếm tiên của Lý Thái Bạch kiếp trước, thì trong nháy mắt sắc mặt đỏ lên!

Con mẹ nó ai lại đi tự xây cái mồ này cho mình!!!

Lần này coi như đã trực tiếp công khai làm nhục mình với cả giới tu hành!

Kiếp trước khi tuổi còn trẻ mình thường treo trên miệng những lời nói giả ngầu, vì sao bây giờ lại bị lộ ra!

Chính mình đứng từ góc độ của những người đứng ngoài quan sát để nghe mà cũng thực sự cảm thấy cay lỗ tai!

Bạch Phi Vũ điên cuồng gào thét trong lòng: "Đến! Cùng! Là! Ai! Làm! Lão! Tử! Phải! Chém! Hắn!"

Âu Dương phì cười một tiếng, dùng ngữ điệu cười nhạo nói với Trần Trường Sinh: "Oa, mặc dù lão tiểu tử này là Kiếm tiên, cách thức ra sân cũng rất lóa mắt, nhưng hiển nhiên là trình độ văn hóa không cao! Cách thức ra sân như vậy, lại phối hợp với phần mở đầu lệch nhịp như thế, Trường Sinh, sắp cười chết ta rồi! "

Trần Trường Sinh có chút hóa đá mà khẽ gật đầu, hiếm khi hắn cũng bày tỏ sự tán đồng: "Đại sư huynh nói đúng, nếu như ta là bằng hữu của hắn, hiện tại ta lập tức đâm đầu vào đậu phụ chết luôn cho rồi! Tiểu Bạch, ngươi nói xem có đúng không?"

Thân thể vẫn luôn ổn trọng của Bạch Phi Vũ hơi lung lay, cảm thấy trong ngực có chút buồn bực, hắn kéo khóe miệng, cắn răng nói: "Đúng, ta cũng cảm thấy như vậy!"

Bạn đang đọc [Dịch] Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack của Thành Nam Hữu Vũ Lạc Thành Tây

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    116

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!