"Đạo huynh à, trong bí cảnh này có hơn mười vạn kiếm tu xông vào, trong đó không thiếu đại tu sĩ kỳ Xuất Khiếu, kỳ Phân Thần, nhiều tu sĩ như vậy, không phải sức người có thể sánh bằng, chúng ta nhất định phải hành sự cẩn thận!" Triệu Tiền Tôn nói ra những lời thấp thỏm trong lòng.
Ý tứ của Triệu Tiền Tôn rất rõ ràng, tùy tiện chắc chắn đi thẳng tới cái chết, không thể mang tâm lí đi ra ngoài dạo chơi mà làm người ở nơi này!
Hơn nữa trong quy tắc nói rõ, tu sĩ kỳ Hợp Thể có thể trực tiếp tiến vào cửa tiếp theo, đó chính là nói, có khả năng trong các tán tu tiến đến lần này thậm chí còn có tu sĩ cao hơn kỳ Hợp Thể!
Âu Dương nhìn Triệu Tiền Tôn trước mặt, méo miệng cười nói: "Sư huynh nói rất đúng, cho nên ta quyết định không làm người!"
Lại rút Tịnh Tử ra lần nữa, Âu Dương bưng con chó, một tay nắm chân sau, một tay nâng bụng con chó, hướng về phía cung điện xa xa mở miệng nói: "Sư huynh có nghe nói qua một câu nói này hay không?"
Triệu Tiền Tôn nhìn tư thế quái dị tay nâng con chó của Âu Dương, trong lòng nhất thời dâng lên một tia cảm giác không ổn, vừa định mở miệng hỏi thăm.
Âu Dương vừa ngắm vào giữa hai lỗ tai của Tịnh Tử, vừa mở miệng nói: "Một pháo tiên nhân quỳ!"
Một lượng lớn chân khí truyền vào trong cơ thể Tịnh Tử, biểu cảm thống khổ ban đầu của chó lạp xưởng chậm rãi trở nên có chút hưởng thụ, thoải mái kêu một tiếng, bản thân bắt đầu có chút thích loại cảm giác tràn đầy trong cơ thể này.
Khi giá trị chân khí đạt tới một điểm giới hạn, Tịnh Tử lập tức mở miệng chó ra.
Một đạo chân khí thật lớn phun ra từ trong miệng chó, trong nháy mắt phóng về phía phần mộ của Tiểu Bạch ở xa xa!
Sóng xung kích thật lớn giống như thiên tai giáng thế, đến chỗ nào toàn bộ chỗ đó đều bị tro bụi chôn vùi, bất kể là cây cối hay là đá tảng, giống như mọi thứ trên thế giới này bị một cục tẩy xóa đi!
Uy năng này giống như là bom nhiệt hạch trong Trái Đất ở kiếp trước, làm tiêu tan hết thảy mọi thứ có thể đụng tới!
Sóng xung kích chân khí hung hãn đụng vào phần mộ của Tiểu Bạch, một cỗ sức mạnh to lớn cuồn cuộn hóa thành bình phong màu trắng đứng vững ngăn cản sóng chân khí.
Giống như khi một tảng đá lớn đập vào cây trúc, bình phong màu trắng bị lõm sâu vào.
Chuyển động trượt trên bề mặt bình phong màu trắng xuất hiện rất nhanh, sóng chân khí của Âu Dương phát ra chậm rãi bị dời phương hướng đi, cuối cùng trượt lên bầu trời, hung hăng vọt vào sâu trong bầu trời.
Khi sóng chân khí đánh vào bầu trời của bí cảnh tiên nhân, uy năng cường hãn trực tiếp đánh nát bầu trời, bầu trời trong bí cảnh tiên nhân giống như chiếc gương vỡ nát bị nổ ra một lỗ hổng.
Vô số mảnh vỡ bắt đầu rơi xuống phía dưới, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, bầu trời lại khôi phục như thường.
Âu Dương cảm giác được rõ ràng dường như tòa bí cảnh tiên nhân này đã nhỏ đi một chút, trong lòng Âu Dương hiểu rõ.
Chính mình ở trong tòa bí cảnh tiên nhân không biết tên này nếu cứ nâng con chó nổ pháo liên tục là có thể nổ mở tòa bí cảnh tiên nhân này. Bí kỹ "Thiên Tường Cẩu Thiểm" của mình là có thể trong nháy mắt đánh vỡ không gian của bí cảnh tiên nhân.
"Oai, vậy ta đây cũng sẽ không khách khí!" Âu Dương méo miệng cười, trực tiếp nâng con chó lên, chuẩn bị cho tòa bí cảnh tiên nhân này đến hơn mấy trăm phát pháo chân khí.
Dù sao chân khí của mình nhiều, tốc độ tiêu hao cũng không nhanh bằng tốc độ khôi phục, mình có thể thì tại sao không đánh nổ tòa bí cảnh tiên nhân này!
Vượt cửa ải? Giống như khi chơi trò chơi vượt ải trên máy tính, mình là người sẽ thành thật vượt từng cửa?
Không tồn tại, mình của kiếp trước chơi bài con nhện đều tìm cách hack chứ nói chi là hiện tại!
Muốn ta thành thật ngồi ở trên bàn đánh bài, nhưng ta thích lật bàn đấy!
Một lượng lớn chân khí lại hội tụ vào trong thân thể Tịnh Tử, bụng Tịnh Tử bắt đầu trướng lên, biểu cảm trên mặt chó bắt đầu trở nên dị thường thoải mái.
Nó đã thích ứng loại chân khí nhập thể này, thậm chí cảm thấy rất sướng, loại cảm giác phình ra này lại trong nháy mắt bị co rút lại, để cho tâm tình nó trở nên dao động, đến mức Tịnh Tử điên cuồng gào thét trong lòng: "Nhiều hơn một chút, nhiều hơn một chút!"
Khi Âu Dương chuẩn bị ban phát mấy trăm quả bom nhiệt hạch cho bí cảnh tiên nhân này, bên tai đột nhiên vang lên một âm thanh dồn dập: "Quy tắc khẩn cấp: Cửa này không được sử dụng chân khí, chân nguyên! Mời các vị dùng kiếm thuật, kiếm chiêu, kiếm pháp tiến hành quyết đấu!"
m thanh hạ xuống, đột nhiên toàn bộ bí cảnh tiên nhân không còn tồn tại nguyên khí, bụng vốn đã trướng lên của Tịnh Tử trong nháy mắt khôi phục nguyên trạng.
Mà vô số kiếm tu đang tỷ đấu, vốn đang vung vẩy chân nguyên đánh nhau say sưa, chân nguyên trong cơ thể đột nhiên biến mất thiếu chút nữa dẫn đến gân mạch của mình bị nghịch chuyển, còn có người lập tức phun ra một ngụm máu sẫm.
Thảm nhất vẫn là kiếm tu đang bay ở trên bầu trời, nhao nhao từ trên trời ngã xuống dưới đất giống như vịt trời bị trúng đạn.
Người nhẹ thì bị chút vết thương nhẹ, tên nào xui xẻo ngã một cú hiểm sẽ trực tiếp bị phán loại.
Bạch Phi Vũ và Trần Trường Sinh đứng ở trên cây nhìn thoáng qua lẫn nhau, làn sóng xung kích vừa rồi nhất định là do đại sư huynh nhà mình chơi ra.
Vừa rồi còn đang lo lắng đại sư huynh nhà mình có thể phá quy tắc hay không không nghĩ tới vừa nói xong, Âu Dương đã bắt đầu như vậy.
Âu Dương vẫn còn cảm thụ được lượng lớn chân khí trong đan điền của mình, nhưng chúng chỉ lẳng lặng nằm ở trong đan điền, không thấy chút động tĩnh nào, cho dù là chân khí của mình có một lượng lớn như vậy, nhưng mình cũng chỉ có thể điều động một vài tia.
Rốt cuộc tiên nhân là tồn tại như thế nào mà lại có thể làm đến tình trạng này?
Một trận gió thổi tới bên tai Âu Dương, âm thanh trên bầu trời đột nhiên vang lên bên tai Âu Dương: "Đậu ngươi, đừng đậu ta nữa!"
Thanh âm đến tức thì trôi đi cũng trong chớp mắt, Âu Dương thậm chí còn cho rằng mình nghe nhầm: "Thanh âm này là của tiên nhân? Hoặc nói là thần hồn của Lý Thái Bạch? Không đúng, Tiểu Bạch đã chuyển thế rồi, không thể là thần hồn của Lý Thái Bạch được mới đúng!"
Bí cảnh tiên nhân là tiên nhân tự lấy sức mạnh to lớn của mình sáng lập ra, không thuộc về thế giới này, nên là quy tắc bên trong bí cảnh tiên nhân cũng có thể do bản thân tiên nhân tự chế định sao?
Âu Dương ghi nhớ điểm này vào trong lòng, dường như có thêm một chút nhận thức về thế giới con do tiên nhân sáng lập ra.
Thế giới con mà tiên nhân cấu tạo không vững chắc như thế giới chủ, nhưng tiên nhân gần như lại là sáng thế chủ của thế giới con, có thể tùy ý thay đổi quy tắc trong thế giới con của mình.
Nói cách khác, tiên nhân ở trong thế giới con của mình chính là tồn tại vô địch!
Trong đầu Âu Dương chỉ có khái niệm mơ hồ về tiên nhân thời thượng cổ.
Mặc kệ thời kỳ thượng cổ mạnh bao nhiêu, nhưng cuối cùng còn không phải bị Tiểu Bạch xách lên như heo làm thịt sao?
Vậy nếu tiên nhân thay đổi quy tắc của thế giới con, không thể sử dụng nguyên khí thiên địa, vậy bản thân tiên nhân có thể sử dụng sao?
Nếu đã biến thành như vậy, chờ đến khi người tham gia bị loại sạch, Âu Dương lại thử cầm con chó thăm dò tiên nhân nông sâu thế nào!
Bởi vì gậy quấy phân Âu Dương này, các kiếm tu vốn kiếm khí bay tứ phía, kiếm ý hoành hành tiêu sái tấn công lẫn nhau, trong nháy mắt biến thành một đám du côn đầu đường xó chợ đánh nhau.
Ngươi đâm ta một kiếm, ta cho ngươi một cước, kiểm kỹ kiếm chiêu huyễn khốc không có chân khí biến thành những động tác võ thuật tuy đẹp mắt nhưng cũng không xách dép lại độ thực dụng của một viên gạch.
Tiếng mắng chửi, thanh âm khóc cha gọi mẹ không dứt bên tai.
Trong lòng mọi người xác định có tên hỗn đản nào đó làm chuyện gì đó, dẫn đến quy tắc cửa ải này bị cưỡng ép chỉnh sửa!
Mà cơn sóng chân khí vừa rồi giống như núi kêu biển gầm trực tiếp ném Triệu Tiền Tôn đang ở bên cạnh bay ra ngoài, Triệu Tiền Tôn kinh hãi nhìn Âu Dương vẫn đang tay nâng con chó, vẻ mặt bình tĩnh, còn thổi làn khói không tồn tại trên miệng chó rồi cười vẫy tay với mình.