Thiên phú của đứa trẻ này rất mạnh, sau khi cha mẹ qua đời, hắn bắt đầu luyện tập và tiến bộ vượt bậc, trong một thời gian ngắn mà đã có thể chống lại Rắn Hổ Mang.
Nếu như hắn yên lặng tu luyện một năm, nói không chừng hắn đã rất mạnh rồi.
Tuy nhiên việc giết Nghị viên, lão gia Ba Tư vẫn cảm thấy quá khoa trương.
Hẳn là không đến mức đó chứ….
-Ba, con định đi đấu trường xem một chút.
Mia nói.
-Hắn không phải là cấp Hoàng Kim sao, để quản gia giúp con đi thăm dò trước xem khi nào cuộc thi cấp Hoàng Kim diễn ra thì lúc đó con hãy đi.
Lão gia Ba Tư nói:
-Dạo gần đây con không nên để tâm tình kích động.
-Con biết rồi ạ.
Mỹ Á gật gật đầu.
Gần đây cơ thể cô đã xảy ra một vài thay đổi. Cô cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.
Cô có thể cảm nhận được cảm xúc của người khác rõ ràng hơn , một khi cô nảy sinh ra cảm xúc thì cô có thể lây nhiễm cảm xúc đó cho người khác.
Mỹ Á cảm thấy rằng có vẻ như ba đang giấu cô điều gì đó.
Khi Tinh Vân nhận được thông tin thì cũng đã trễ rồi, cô đã bị giám sát và không được phép ra ngoài.
Mãi cho đến khi có người đến điều tra, cô mới biết rằng Nghị viên Thái Luân thực sự đã chết.
Những kẻ theo dõi không còn chủ nữa, vì vậy chúng cũng tự nhiên mà rút lui thôi.
Tinh Vân chạy một mạch về phía quán rượu.
Lúc đến bên ngoài quán rượu, cô liên tục thở hổn hển, hai chân bủn rủn, không chỉ mệt mà còn sợ hãi, sợ rằng Hứa Mạt đã xảy ra chuyện.
Hai mắt cô cũng đã đỏ hoe, đêm qua cô cả đêm không ngủ, khóc đến nửa đêm, không ai có thể hiểu được nỗi lo lắng đó, cô thực sự rất sợ hãi.
Thấy cửa quán đóng chặt, tim cô cũng đập thình thịch, vừa đi tới vừa khóc vừa gõ cửa.
Gõ cửa một hồi lâu vẫn không thấy cửa mở, Tinh Vân càng khóc to hơn nữa.
Tiếng gõ cửa ngày càng nhỏ lại, Tinh Vân ngồi xổm trên mặt đất, toàn thân vô lực, hai tay ôm đầu gối.
Tại sao lại thành ra như thế này.
Cô nghi ngờ bản thân chính là sao chổi, ba cô đã vì cô mà làm rất nhiều chuyện xấu, sau đó ông cũng đã chết rồi, mẹ cô cũng vì bảo vệ cô mà trở thành nhân tình của Nghị viên Thái Luân, bây giờ cô đã hại chết Hứa Mạt nữa sao.
Ngay lúc này, một tiếng kẽo kẹt vang lên, cửa quán rượu mở ra.
Tinh Vân sửng sốt, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một bóng người tuấn mỹ đứng ở đó, cúi đầu nhìn cô cười nói:
-Chào buổi tối Tinh Vân tiểu thư, đã xảy ra chuyện gì sao?
Tinh Vân sững người một lúc, rồi dường như càng khóc to hơn, nhưng là cô vừa khóc vừa cười thành tiếng.
Trên phố quán bar, một bóng người đứng từ xa nhìn chằm chằm vào người mở cửa, nụ cười tự mãn trên gương mặt đã biến mất, trở nên rất khó coi, Tô Phi tiến đến xem kết quả.
Bọn chúng vậy mà vẫn còn sống.
Bọn chúng làm sao có thể còn sống được chứ?
…
Người bên đội thực thi pháp luật của thành bang DC bận rộn cả ngày, bắt tạm giữ không ít nghi phạm.
Trong quá trình truy lùng, nhiều loại vũ khí bị cấm đã được tìm thấy. Bình thường mọi người sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua, nhưng đen cho những người này, lần này lại trúng vào thời điểm Nghị sĩ Thái Luân chết.
Tuy nhiên nhóm gây án thực sự vẫn chưa được tim ra.
-Đội trưởng, không còn đủ phòng tạm giam nữa rồi. Một thành viên đội chấp pháp thông báo.
Tống Tư gác chân lên bàn, tự mình đốt một điếu thuốc, phì phò nói :
- Không có “vấn đề” thì thả người, “có vấn đề” thì ngày mai bàn giao cho trại giam thành phố.
-Hiểu rồi. Cấp dưới của hắn nở một nụ cười đầy ẩn ý.
Có vấn đề hay không thì còn tùy vào biểu hiện của những người đó rồi.
Tống Tư nhắm mắt hưởng thụ, nghĩ đến mỹ nhân động lòng người trong quán rượu ban sáng, liền nở một nụ cười tà ác.
Bà chủ quán cũng đủ ngon rồi, có dịp nhất định phải chơi bời chút.
Là một trong những đội trưởng đội thực thi pháp luật của một trong năm bộ phận lớn nhất thành phố, muốn một phụ nữ, Tống Tư chẳng thiếu gì cách.
-Đội trưởng, tiểu thư Tô Phi nói có manh mối muốn cung cấp.
Một người đi tới nói với Tống Tư.
Hắn đặt chân xuống, dập điếu thuốc, có người cùng Tô Phi bước vào.
-Đội trưởng Tống.
Tô Phi hô một tiếng.
-Cô Tô Phi có manh mối gì về hung thủ sao?
Tống Tư tò mò hỏi.
-Đúng vậy.
Tống Tư gật đầu cười.
-Đội trưởng Tống biết tình nhân của Ủy viên hội đồng Thái Luân phải không?
Tống Tư gật đầu cười.
Người tình của ngài Nghị sĩ, Tinh Vân, là bạn của tôi. Cô ấy có quan hệ tình cảm với một nhân viên pha chế rượu trong quán rượu trên phố Bar. Nghị sĩ Thái Luân khi biết tin đã rất tức giận. Trước khi ngài Nghị sĩ chết, ông ấy đã cử quản gia và bảo vệ đi một chuyến đến quán rượu.
Tô Phi nói mặc dù cô không nghĩ cái chết của ông Thái Luân có liên quan đến Hứa Mạt, nhưng chỉ cần bị tình nghi đủ khiến Hứa Mạt chịu đủ.
Hơn nữa, cả Tống Tư và các thành viên trong đội chấp pháp của hắn ta đều không phải là thứ tốt đẹp gì.
Nếu Diệp Thanh Điệp bị đưa đến đội thực thi pháp luật để thẩm vấn. Chỉ cần Diệp Thanh Điệp xuất hiện ở đó thì cho dù không có vấn đề cũng trở thành có chút vấn đề rồi.
Nghĩ đến điểm này Tô Phi trong lòng cười lạnh.
-Quán rượu nào?
Tống Tư ánh mắt sáng lên vài phần.
-Có một người pha chế rượu trẻ, một bà chủ xinh đẹp và hai người đàn ông. Tôi có thể đưa đội trưởng Tống đến đó.
Tô Phi cố ý nhấn mạnh bà chủ xinh đẹp, Hiển nhiên cô ấy biết rất rõ những người như Tống Tư .
-Vất vả cho tiểu thư rồi. Tống Tư cười rạng rỡ, xán lạn, một bà chủ xinh đẹp ư?
Cũng thật khéo đấy.
Bởi vì toàn thành phố bị truy quét, phố Bar hôm nay tương đối yên tĩnh, không có mấy người. Thậm chí rất nhiều quán rượu cũng không mở cửa.
Tinh Vân ăn một chút điểm tâm. Hứa Mạt ngồi đối diện cùng nàng tán gẫu một hồi, tâm tình Tinh Vân dần dần ổn định, lau khô nước mắt.