900 điểm võ đạo, nghĩa là tố chất thân thể của đối phương ít nhất cũng là cấp 10 và điểm môn văn hóa cũng khá cao.
Trường cấp ba trực thuộc trường sư phạm là trường cấp ba xuất sắc nhất thành phố Giang, nổi tiếng khắp cả nước, xuất hiện thiên tài võ đạo là một chuyện rất bình thường.
Trên thực tế, Lý Nguyên không hề cảm thấy bất ngờ khi có người giỏi hơn mình.
Phải biết rằng, võ điện kí hợp đồng trước thời gian, hợp đồng cao nhất là hợp đồng cấp S, nghĩa là từng có người ký hợp đồng cấp S rồi.
Còn Lý Nguyên, dù cậu có thức tỉnh linh tính võ đạo đi nữa, thì cậu cũng chỉ có tư cách kí hợp đồng cấp A thôi.
Trên thế giới không thiếu thiên tài. Đây là đạo lý mà Lý Nguyên hiểu được ngay từ lúc còn nhỏ.
“Không nói đến người khác…”
“Thật ra thì em đã rất tốt rồi.” Thầy Trần nói: “Sau kì thi tháng Giêng, đầu tháng Ba, đại học võ đạo Giang Bắc có hoạt động tham quan, trường chúng ta có mười vé đi, top 10 tổng điểm võ đạo trong kì thi tháng Giêng đều có thể đi.”
“Em có muốn đi hay không?” Thầy Trần nhìn về phía Lý Nguyên.
“Đại học võ đạo Giang Bắc mời ạ?” Lý Nguyên sửng sốt.
“Đúng vậy, bọn họ mời tất cả học sinh võ đạo xuất sắc của thành phố, thậm chí là tỉnh, có khoảng một nghìn người, thời gian là năm ngày.” Thầy Trần mỉm cười: “Nếu được giảng viên trường học coi trọng, cảm thấy em đáng để bồi dưỡng, sau khi em thi đại học xong, bọn họ sẽ mời em đến đại học võ đạo huấn luyện ngay trong kì nghỉ hè.”
“Nói đến cùng, tu hành võ đạo vẫn khác với môn văn hóa, ba tháng sắp tới là một cột mốc cực kì quan trọng với các em, nếu sử dụng thời gian đúng cách thì có thể làm cho thực lực võ đạo của các em tăng lên rất nhiều.”
“Vâng.” Lý Nguyên gật đầu.
Đúng vậy, bắt đầu từ năm cậu mười sáu tuổi, thân thể trổ mã, tràn đầy khí huyết, tu vi võ đạo tiến bộ vượt bậc.
“Thưa thầy, mục tiêu đại học của em là đại học võ đạo Côn Lôn.” Lý Nguyên nói.
Top năm trường đại học võ đạo nước Hạ có tên là Hạ Kinh, Nam Hải, Côn Lôn, Đông Hải, Cực Tinh.
Mỗi năm, đại học võ đạo Côn Lôn có chỉ tiêu tuyển sinh nhiều nhất ở tỉnh Giang Bắc, là lựa chọn hàng đầu của đám học sinh đứng đầu tỉnh Giang Bắc.
“Tôi biết.”
“Nếu có thể thì đại học võ đạo Côn Lôn chắc chắn là lựa chọn hàng đầu của em rồi. Với thành tích hiện nay của em, em có hi vọng thi đỗ. Nhưng nếu em không thức tỉnh linh tính võ đạo, em có còn nắm chắc trăm phần trăm nữa hay không?” Thầy Trần hỏi Lý Nguyên.
Lý Nguyên im lặng.
“Thầy biết mục tiêu của em là đại học võ đạo Côn Lôn, nhưng em cũng phải có đại học võ đạo Giang Bắc làm đảm bảo. Em đi tham quan, đi cảm nhận, đi làm quen với các giảng viên trường đại học, chẳng có gì xấu với em cả.” Thầy Trần đặt cốc nước xuống: “Đúng không?”
Lý Nguyên gật đầu, thầy Trần nói rất có lý.
“Vậy được rồi, thầy đã gửi cho em đơn xin tham gia và lịch trình cụ thể, em điền xong thì gửi lại cho thầy.” Thầy Trần nói: “À phải rồi, sau đại hội cổ vũ chiều nay, học bổng top 10 khối của em sẽ được gửi cho em, nhớ để ý xem.”
“Vâng, cảm ơn thầy.” Lý Nguyên gật đầu.
Với các kì thi lớn, tổng điểm võ đạo thuộc top 10 sẽ được thưởng 5.000 Lam Tinh tệ và vài chai khí huyết dược dịch, đồng thời có thêm một phòng võ đạo độc lập, nhưng Lý Nguyên đã có rồi.
…
Người cuối cùng trong ba người đi vào văn phòng chính là Lê Thiên Hựu. Cậu ta căng thẳng hơn Lý Nguyên rất nhiều.
“Em chào thầy.” Lê Thiên Hựu đi đến bên cạnh bàn làm việc.
“Tôi gọi em không phải là vì phê bình em. Lần này em thi khá tốt.” Thầy Trần mỉm cười nói: “Còn nhớ lần trước tôi nói với em chuyện xin học bổng cấp ba không?”
Đôi mắt Lê Thiên Hựu sáng bừng lên.
“Với kì thi lần này, kết hợp giữa thành tích và hoàn cảnh gia đình của em… xin học bổng thành công.” Thầy Trần cười cười: “Tôi biết em rất cố gắng, nhưng em cũng phải kết hợp giữa học tập và nghỉ ngơi, đừng liều mạng quá sức, 20.000 Lam Tinh tệ học bổng sẽ được chuyển đến tài khoản của em trong hôm nay.”
“Cảm ơn thầy.” Lê Thiên Hựu kích động đến mức hốc mắt ửng đỏ.
“Được rồi, đi đi, đừng nói lung tung, một mình em biết là được rồi.” Thầy Trần đứng dậy vỗ vai Lê Thiên Hựu, nhìn đối phương ra khỏi văn phòng, sau đó ngồi xuống ghế lần nữa.
Nụ cười trên mặt thầy Trần biến mất. Thầy Trần mở đồng hồ thông minh lên, có chút sững sờ nhìn văn kiện trên màn hình… “Kết quả xét duyệt học bổng cấp ba: không duyệt.”
“Haizz…” Thầy Trần thở dài, nghĩ nghĩ rồi gửi văn kiện cho Hứa Bác.
Phần học bổng này là tấm lòng của thầy Trần và Hứa Bác dành cho Lê Thiên Hựu.
…
Sau khi ăn trưa xong, Lý Nguyên về phòng võ đạo 4011, lên khoang internet giả thuyết.
Kết nối ý thức.
“Không gian cá nhân.” Lý Nguyên đứng trong không gian cá nhân trống rỗng, xem thư mời của đại học võ đạo Giang Bắc.
Xin chào bạn Lý Nguyên…
“Toàn nói linh tinh!” Lý Nguyên nhíu mày, nhanh chóng lật sang tờ khác.
Lý Nguyên chợt dừng lại, nhìn chằm chằm lịch trình cụ thể.
Lịch trình ngày thứ tư: Kiểm tra thực chiến: Săn giết sinh vật Tinh Giới.
…
Lý Nguyên suy nghĩ rồi nhanh chóng điền xong tư liệu của mình.
Ký tên điện tử.
Ấn nhận thư mời.
“Chỉ mong là không làm mình thất vọng.” Lý Nguyên lẩm bẩm, rời khỏi internet giả thuyết.