【 Kinh Như: Đệ tử chân truyền của Phong Lôi tông, tu vi Kim Đan trung kỳ, sử dụng cùng cách với Tư Đồ Kiếm để bước vào quặng mỏ của Thiên Âm tông, thấy ngươi không giống người bụng dạ độc ác, cố ý để ngươi phát hiện ra Động Sơn Phù và Cửu Thiên Lôi Phù. Hai tờ linh bùa đều mang ngòi nổ, bất kể có tiêu hủy hay không, chỉ cần không phải nơi cố định lại có thể hoàn thiện định vị, sau đó dẫn tới cường giả phối hợp trong ngoài phá hủy khu quặng mỏ của Thiên Âm tông, thuận tiện cứu người rời đi. Nàng âm thầm liên kết với linh phù, không tới nửa tháng là có thể hoàn thiện định vị. 】
Thấy ta không giống người xấu nên lợi dụng ta?
Giang Hạo thở dài, đây không phải là lần đầu tiên.
Nhưng còn nửa tháng làm hắn thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần hắn tiếp tục đào quặng, lại có thể mau chóng thăng cấp Kim Đan trung kỳ.
Lấy tu vi Kim Đan trung kỳ cộng thêm Thái Sơ Thiên Đao, hắn có thể tránh thoát được sự theo dõi của Nhan Hoa.
Về phần Huyền Thiên tông công kích...
Hắn không xác định mình có thể tránh được không, nhưng khi đó chỉ cần không chống lại đám người Tư Đồ Kiếm, hắn sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Điều khiến cho hắn để ý là không có cách nào báo tin tức cho người khác biết.
Cho đến bây giờ, hắn không tìm được phù văn trong hầm mỏ, báo lên cũng không thể nói rõ được.
Nếu không sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Nguy hiểm đang tới gần, Giang Hạo không dám do dự.
Hắn bắt đầu ra sức đào quặng.
Giang Hạo chăm chỉ làm cho người khác không có cách nào hiểu được, quản sự mới tới này hình như thật sự không phải chỉ nhiệt tình một hai ngày.
Thấy quản sự chăm chỉ như thế, người khác cũng không tiện nghỉ ngơi, bắt đầu đào quặng theo.
Bởi vì tiến độ càng tăng, bữa cơm của bọn họ lại càng tốt.
Ba ngày sau.
Giang Hạo đào quặng xong.
Hôm nay, bọt khí màu xanh lam gần như đều lãng phí.
Bởi vì ngoại trừ hai cái vào sáng sớm, sau đó hắn không có cách nào tích góp vào bảng điều khiển nữa.
Tuy nhiên vì bọt khí màu trắng và bọt khí màu xanh lục, hắn vẫn không dừng lại.
Quan trọng nhất là không thể để cho người khác nhìn ra điểm gì khác thường.
Dù sao sau đó hắn vẫn phải đào tiếp, nếu như may mắn, có lẽ có cơ hội lên một tầng nữa.
Mấy ngày này, hắn cũng không tỏa ra cấp bách, lúc nghỉ thì nghỉ, lúc đào quặng thì đào quặng.
Còn có thể thỉnh thoảng chú ý tới người trong hầm mỏ.
"Sau khi kết thúc, tối nay có thể trở lại thăng cấp."
Về phần bốn người Tư Đồ Kiếm, hắn đều đã giám định qua.
Thượng Quan Văn quả thật rất nguy hiểm, mặc dù chỉ là Kim Đan sơ kỳ nhưng hắn có thiên phú dị bẩm, có thể khống chế từng tấc da thịt cùng với lực lượng trên cơ thể.
Lực bạo phát đáng sợ, có thể hạ thấp cảm giác tồn tại khiến người ta khó có thể phát hiện ra nội tình.
Không chú ý, hắn đứng ở bên tảng đá cũng có thể phù hợp, khiến người ta cảm nhận được sai lầm gì.
Ngày hôm nay, Giang Hạo vẫn đi sau cùng, cứ đi một bước lại kiểm tra mặt đất.
Hắn vẫn không có thu hoạch gì.
Chỉ có thể than thở người bên ngoài có thủ đoạn kinh người, cho dù hắn học bí tịch vô danh vẫn không có cách nào phát hiện ra.
Có lẽ phải học được hết mới có thể phát hiện ra.
Đáng tiếc thời gian quá ngắn, cho dù có Không Minh Tịnh Tâm vẫn không có cách nào làm một lần là xong.
Bởi vì Giang Hạo là đệ tử nội môn tới giúp, hắn có một sân đơn sơ.
Chỉ là buổi tối phải kiểm tra xung quanh, hắn rất ít khi nghỉ ngơi.
Nhưng ngày hôm nay, hắn không nghỉ ngơi không được.
Trong viện có một ít linh dược phất phơ theo gió. Đó là linh dược do Giang Hạo nhìn thấy ở xung quanh nên đưa về sân trồng.
Hắn quen rồi, cũng hy vọng có thể có ít bọt khí.
Bất kể là lực lượng hay tinh thần đều tốt.
Hắn do dự một lát, đặt cái cuốc pháp ở trong viện.
Hắn không dám xác định cái cuốc này có kèm theo thủ đoạn theo dõi hay không, lúc thăng cấp vẫn không nên đặt ở bên cạnh thì tốt hơn.
Giang Hạo về phòng, kiểm tra bảng điều khiển.
【 Khí huyết: 100/100 (có thể tu luyện)】
【 Tu vi: 100/100 (có thể tu luyện)】
Xác định là một trăm, hắn lại lựa chọn lấy ra tu luyện.
Trong nháy mắt, linh khí và huyết khí khổng lồ tràn vào trong thân thể.
Từ khi Giang Hạo tu luyện tới nay, đây là linh khí khổng lồ nhất mà hắn từng cảm nhận được.
Hồng Mông Tâm Kinh bắt đầu vận chuyển, tử khí bắt đầu dẫn dắt linh khí và khí huyết.
Sau khi vận chuyển chu thiên,
Linh khí hạ xuống trong đan điền, khí huyết giống như cường hóa trăm mạch trong thân thể.
Lúc này Kim Đan đang tiếp nhận linh khí tẩm bổ, dần trở nên lớn hơn, mạnh hơn, dần ngưng thực.
Giống như một tảng đá bình thường to lớn nặng nề. Khi nó trở nên thực chất.
Tất cả linh khí đều lắng xuống.
Kim Đan trung kỳ.
Chuyện này thuận lợi hơn hắn dựa đoán. Hắn vẫn không dừng lại, tiếp tục vận chuyển chu thiên để củng cố tu vi.
Thuận tiện chắt lọc tu vi còn lại, đề phòng chuyện ngoài ý muốn xảy ra quá nhanh, không thể chuẩn bị sẵn sàng.
Sáng sớm.
Giang Hạo mở mắt ra, Thái Sơ Thiên Đao được hắn nắm trong tay. Lúc hắn cầm đao, thức thứ nhất của Thiên Đao như ẩn như hiện.
Trong giây lát, Giang Hạo cảm giác được đao ý mạnh mẽ.
Cảm giác mạnh mẽ này làm cho hắn lại cảm thấy yên tâm.
Vậy hắn có nên chủ động đi tìm Nhan Hoa không?
Hắn do dự một lúc rồi từ bỏ.
Buổi tối, Nhan Hoa không ở trong hầm mỏ, mà giết người ở ngoài hầm mỏ sẽ dẫn tới Chấp Pháp đường chú ý.
Hắn sẽ rất dễ bị Liễu Tinh Thần phát hiện ra.
Chờ một cơ hội tốt vậy.
Sau khi đã quyết định, hắn ra khỏi phòng, định tiếp tục đi đào quặng.
Đào quặng mới thật sự là là con đường tắt để thu được bọt khí, hắn nhất thời muốn lại đây trong thời gian dài.
Chỉ là Thiên Hương Đạo Hoa có liên quan quá lớn, hắn không quay về sẽ luôn cảm thấy quá nguy hiểm.
Vừa nghĩ đến những điều này, Giang Hạo đã nhìn thấy một bóng đỏ trong viện.
Trong lòng hắn bất chợt kinh ngạc, trở nên đề phòng, cẩn thận nhìn lại mới phát hiện người đó là nữ ma đầu kia.
‘Sao nàng tới đây?’
Giang Hạo hơi choáng váng khó hiểu.
Lúc này, Hồng Vũ Diệp đang cầm cái cuốc lên quan sát, không biết định làm gì.
Sau khi phát giác, nàng mới nhìn sang Giang Hạo:
"Ngươi rất kinh ngạc à?"
"Ra mắt tiền bối." Giang Hạo vội vàng cung kính hành lễ nói:
"Ta đúng là có hơi kinh ngạc."
Bởi vì không phải ở nhà, hắn chưa từng nghĩ tới nữ nhân này sẽ đến.
Điều này vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
"Vải len của ta đâu?" Hồng Vũ Diệp hỏi với vẻ mặt không thay đổi.
"Ở, ở chỗ ở." Giang Hạo hơi lo lắng nói.
Hồng Vũ Diệp nhìn chằm chằm vào Giang Hạo rất lâu, sau đó lại mở miệng:
"Trà ta cần đâu?"
Giang Hạo: "..."
------
Dịch: MBMH Translate