Lịch Khai chết rồi.
Lại chết ở trước mặt Minh Tả Quyền, hắn thậm chí không thể ngăn cản đối phương chết đi.
Máu cứ bắn lên trên mặt hắn như vậy.
Trong lòng hắn lan tràn ra cảm giác lạnh lẽo lại bất lực này.
Nhưng hắn là cường giả Kim Đan kỳ, lập tức làm ra phản ứng.
Chỉ là trước khi hắn phản ứng, một thanh đao đã từ phía sau hắn đâm tới.
Keng!
Pháp y trên người tự động bảo vệ chủ.
Điều này làm cho Minh Tả Quyền thầm thở phào nhẹ nhõm, không dám lãng phí thời gian.
Chẳng qua pháp y không thể kiên trì được bao lâu, một giây trước khi hắn vận chuyển lực lượng, ánh sáng màu tím đã hiện lên.
Phòng ngự vỡ nát, pháp y tan rã.
Phụt!
Đao màu trắng bạc mang theo tử khí xuyên qua cơ thể Minh Tả Quyền.
Từ khi Lịch Khai bị giết đến một đao này đâm rách pháp y, xuyên qua Minh Tả Quyền chỉ trong thời gian không đến một lần hít thở.
"Các hạ, ta bằng lòng thuần phục, giao ra mệnh hồn làm việc cho các hạ." Minh Tả Quyền không dám hành động thiếu suy nghĩ, cố gắng thuyết phục người phía sau.
Hắn cảm giác thanh đao này có thể áp chế linh khí của hắn.
"Đời này thì thôi, chờ kiếp sau đi." Một thanh đao màu đen khác cũng mang theo tử khí xẹt qua cổ của đối phương.
Trong giọng điệu lạnh lùng kèm theo sự kiên định.
Minh Tả Quyền muốn giãy giụa nhưng thanh đao này còn nhanh hơn.
Máu tươi từ trong cổ Minh Tả Quyền lập tức bắn ra.
"Ngươi, ta là chân truyền..."
Vù!
Đao lại vung lên, Thiên Đao thức thứ hai Trấn Sơn.
Một đao qua, đối phương bị cắt nát.
Giang Hạo nhìn đối phương rất lâu, mới lặng lẽ nói: "Chân truyền cũng chỉ có một mạng."
Sau đó, hắn cầm theo pháp bảo chứa đồ rời khỏi đó.
...
Trong gian phòng, Giang Hạo nhìn pháp bảo chứa đồ, cảm giác đáng tiếc.
Bởi vì đây là thứ lấy được từ Lịch Khai, không phải của Minh Tả Quyền.
Lúc kiểm tra pháp bảo không còn lại bao nhiêu, không biết là không mang theo hay bị Trấn Sơn phá hỏng luôn.
Ngoại trừ cái này, cái không có phát hiện kẻ đứng phía sau.
"Bạch Dạ, không biết hắn rốt cuộc là ai?
Minh Tả Quyền có tu vi Kim Đan trung kỳ, nếu hắn cũng nhận lệnh của người khác, vậy tu vi của Bạch Dạ hẳn không thấp.
Bây giờ có lẽ ta không có cách nào đối phó được."
Đây cũng là nguyên nhân hắn phải ra tay, không có lý do gì để chờ đợi thêm nữa.
Hắn không muốn chờ nữa.
Trước khi ra tay, hắn đã từng giám định qua Minh Tả Quyền, không hề xuất hiện tin tức về Bạch Dạ.
Tuy nhiên, có thể thấy được đối phương kiếm lời chắc là phụ, hoặc linh thạch là phụ, thứ hắn thật sự cần là chất dinh dưỡng.
"Trong túi đựng đồ tổng cộng có một nghìn sáu trăm linh thạch, nhưng lại có không ít hạt châu màu đen."
Đây là dùng để khôi phục chất dinh dưỡng của đất.
"Một nghìn sáu trăm, một mình ta đã năm trăm, người khác cộng lại mới được một nghìn một trăm?"
Giang Hạo nghe qua, có ít nhất bốn người gặp phải tình cảnh giống như hắn.
Bốn người cộng lại một nghìn một trăm cũng không ít.
Chia đều ra, mỗi người gần ba trăm.
Phần lớn những người còn trông coi Linh Dược viên đều nhận tài nguyên của tông môn.
"Lại nói tiếp, ta đã lâu không nhận được tài nguyên, bị dừng mất mấy năm."
Hắn thu linh thạch và gần ba nghìn viên hạt châu đen, hắn lại phá hủy pháp bảo chứa đồ của Lịch Khai.
Sau này phải đối mặt với sự điều tra của Chấp Pháp đường.
Chết một chân truyền, không biết sẽ mang đến phiền toái gì.
Theo lý thuyết kéo dài bảy ngày cũng không điều tra ra được hắn.
Chỉ có thể xem thử Liễu Tinh Thần có tới không.
Sau đó, hắn lại bắt đầu nghiên cứu thần thông Tàng Linh Trọng Hiện.
Sáng sớm.
Giang Hạo mở mắt ra, lập tức phát ra lực lượng mạnh hơn trước rất nhiều.
Dồi dào vừa dày vừa nặng.
Tuy nhiên, Giang Hạo thử lực lượng này không bao lâu, đã nhanh chóng tản đi.
"Đúng là lợi hại."
Hắn siết chặt nắm tay, xúc động nói.
Vừa rồi hắn sử dụng Trọng Hiện, để lực lượng tích trữ được tăng thêm trên lực lượng sẵn có.
Bởi vì mỗi lần thăng cấp đều có huyết khí củng cố cơ thể, cho dù là lực lượng gấp đôi, hắn vẫn có thể chịu được.
Cho nên trong nháy mắt đó, lực lượng của hắn mạnh chưa từng thấy.
Hắn dường như có thể ung ung đối mặt với hậu kỳ.
Trong giây lát, hắn cũng muốn có một Kim Đan hậu kỳ tới trêu chọc mình để thử xem uy lực.
Nhưng hắn lập tức bóp tắt suy nghĩ nguy hiểm này. Quá nguy hiểm, không ngờ đầu óc có thể bành trướng đến mức này.
Tuy nhiên, hắn có thể sử dụng Tàng Linh Trọng Hiện làm con át chủ bài quan trọng.
Dùng để bay liên tục hoặc phát ra đều rất thích hợp.
"Thần thông quả nhiên là đồ tốt. Không biết lần sau mình phải mất bao lâu mới gom đủ ba cái nữa."
Không nhắc tới thần thông, qua một thời gian nữa là hắn có thể gom đủ tu vi và khí huyết.
Giang Hạo khôi phục lại Tàng Linh, đi ra khỏi phòng.
Hắn vừa đến sân, đã nhìn thấy con thỏ đứng ở cửa chính.
"Ngươi đậy sớm vậy à?" Giang Hạo ngạc nhiên nói.
Bình thường, lúc này con thỏ đều nằm sấp ở bên cạnh Thiên Hương Đạo Hoa.
"Chủ nhân, xảy ra chuyện lớn rồi." Con thỏ cầm cái vòng của mình lo lắng nói:
"Ngươi xem nứt rồi. Ngươi phải đổi một cái mới cho ta, nếu không sẽ hỏng mất."
"Vậy ngươi đừng đeo nữa." Giang Hạo không để ý.
"Không được, ta không đeo thì người khác làm sao biết được ta là thỏ do chủ nhân nuôi chứ?
Chủ nhân ngươi mua cho ta một cái đi. Ngươi mua một cái, ta sẽ nói cho ngươi biết một chuyện rất tốt." Con thỏ ra sức cầu xin.
Con thỏ này có chuyện tốt gì chứ?
Một cái vòng phải hơn một nghìn, cướp tiền may ra mới miễn cưỡng mua được.
Trong lòng Giang Hạo thầm thở dài, cho dù cộng thêm tối hôm qua, mình cũng chỉ mới có một nghìn chín trăm linh thạch.
Thập Vạn Kiếm Phù cũng bán gần hết.
Tốn một nghìn sẽ chỉ còn lại chín trăm.
Cũng không biết có thể mua được lá trà không, càng chưa nói phải nhanh chân đến xem có hạt giống linh dược quý giá nào không.
Tuy nhiên, không cho con thỏ đeo vòng, quả thật sẽ dễ bị người khác để mắt tới, cũng dễ có phiền phức.
Chỉ có thể chờ lần sau đi chợ xem thử vậy.
Sau khi thu bọt khí, hắn lấy ra một viên hạt châu đen để giám định.
【 Hạt châu chất dinh dưỡng: Kiệt tác của Bạch Dạ, là kết quả khi hắn nghiên cứu để tấn thăng, có thể mang lại chất dinh dưỡng cho đất đai, cũng có thể làm cho linh vật tăng cao một cách không bình thường . 】
Vẫn là Bạch Dạ, hơn nữa còn là kết quả hắn nghiên cứu để tấn thăng.
Giang Hạo hơi tò mò, đối phương muốn thăng cấp cảnh giới gì.
Thoạt nhìn người này có vẻ không dễ chọc, mình lấy nhiều hạt châu dinh dưỡng như vậy, không biết có thể rước lấy phiền phức không.
Cẩn thận suy nghĩ, phiền phức tới thì tới, sau đó hắn không để ý nữa.
Vẫn nên mau chóng thăng cấp trước đã.
Nhìn mặt trời chiếu sáng, Giang Hạo đi ra khỏi sân, muốn đi tới Linh Dược viên để thu bọt khí.
Chỉ là hắn mới đi không được bao xa, đã thấy Liễu Tinh Thần đi tới phía trước.
Đi theo phía sau hắn còn có hai đệ tử Chấp Pháp Đường, vẻ mặt ba người rất nghiêm túc.
Điều này làm cho Giang Hạo cảm giác không ổn. Bọn họ tới nhanh như vậy à?
Hắn còn tưởng phải chờ hai ba ngày đấy.
"Giang sư đệ, lại gặp mặt rồi. Lần này, chúng ta nhận lệnh tới làm việc." Vẻ mặt Liễu Tinh Thần nghiêm nghị.
Vừa nhìn đã biết là chuyện công, không được phép thả lỏng.
"Không biết sư huynh tới có chuyện gì?" Giang Hạo khách sáo hỏi.
"Có một đệ tử chân truyền xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tạm thời không tìm được hung thủ, cho nên cần phải dẫn nhóm người liên quan tới hắn đi giam giữ điều tra." Liễu Tinh Thần nói.
Trong chớp mắt này, Giang Hạo mới phát hiện ra chân truyền bị giết nghiêm trọng tới mức nào.
Mới sáng sớm đã điều tra bảy tám người, sau đó trực tiếp dẫn người đi.
Không hỏi nguyên nhân.
"Ta có liên quan sao?" Giang Hạo biết rõ còn hỏi.
"Ừ." Liễu Tinh Thần khẽ gật đầu:
"Có quan hệ nhất định, cho nên sư đệ phải đi cùng chúng ta một chuyến, đồng thời trước khi rời đi cần phải xem chỗ ở của sư đệ.
Không biết sư đệ có để ý không?"
Giang Hạo lắc đầu biểu thị tùy bọn họ.
Liễu Tinh Thần nói chuyện vẫn khá lịch sự, nếu là nơi khác, chắc hẳn sẽ không hỏi để ý hay không, trực tiếp lục soát.
Tuy Giang Hạo không biết bọn họ muốn lục soát gì.
"Sư đệ đi theo đi, đề phòng làm hỏng đồ của sư đệ." Liễu Tinh Thần dẫn người đi vào trong sân.
Sau khi vào, Liễu Tinh Thần không hề ra tay, chỉ đứng cùng một chỗ với Giang Hạo, không biết vô tình hay cố ý nói:
"Trong túi trữ vật của sư đệ có thứ gì quan trọng không?"
Giang Hạo nghe vậy, trong lòng căng thẳng, không dám lộ ra điểm nào khác thường:
"Chỉ là một ít linh phù, đan dược."
"Vậy là tốt rồi." Liễu Tinh Thần nói với vẻ không nghiêm túc lắm:
"Đi tới nơi giam giữ, sư huynh hoặc trưởng lão trực tiếp quản lý chuyện này có thể sẽ kiểm tra pháp bảo chứa đồ của sư đệ."
Giang Hạo nghe vậy, trong lòng vô cùng khiếp sợ.
Chuyện lớn không ổn.
------
Dịch: MBMH Translate