Giang Hạo nhìn con thỏ nhưng không nói gì.
Chỉ quan sát cái vòng của nó, không nhìn thấy pháp bảo chứa đồ đâu.
Hắn không mở miệng hỏi thăm.
Hắn bắt đầu tưới nước cho Thiên Hương Đạo Hoa trước. Mới mấy ngày không trở về, Bàn Đào Thụ đã cao hơn trước một ít.
Tốc độ không chậm.
"Một tháng sau, ta sẽ mua cái vòng cho ngươi, những chuyện khác cũng phải chờ một tháng sau lại nói." Trước khi đi tới Linh Dược viên, Giang Hạo dặn dò.
Con thỏ chỉ vào cái vòng nói:
"Nó bị nứt rất nhiều rồi, nếu không chủ nhân sửa lại giúp ta?"
Giang Hạo liếc nhìn cái vòng đã mất đi hiệu lực, bình thản nói:
"Ngươi tự sửa đi."
Sau đó, hắn đi tới Linh Dược viên. Trình Sầu có vẻ rất cao hứng khi thấy Giang Hạo trở về.
Những người khác dường như cũng thở phào nhẹ nhõm.
'Xem ra sau khi ta bị bắt, có người tạm thời tới trông coi.'
Những sư huynh, sư tỷ khác đều không phải là người dễ nói chuyện.
Ngược lại, Hàn Minh dễ nói chuyện hơn, chủ yếu là phải đủ cung kính với hắn, hắn sẽ không tự hạ thấp thân phận so đo với những người bình thường hoặc đệ tử ngoại môn này.
"Đúng rồi, ta hỏi thăm qua một số người, nghe nói mấy năm trước cũng xuất hiện qua chuyện Cốt Hoa như vậy. Lúc trước, một sư huynh nội môn cũng từng bởi vì chuyện này mà bị Bách Cốt Lâm uy hiếp.
Cuối cùng chẳng biết đi đâu." Trình Sầu nhìn xung quanh, sau đó thận trọng nói:
"Còn hơn mười năm trước, cũng từng xảy ra chuyện này."
Giang Hạo nhíu mày, lại có thể mấy năm tới một lần.
Cái chết của Lịch Khai và Minh Tả Quyền cũng không thể ngăn cản chuyện này, kẻ thật sự đứng phía sau chắc là Bạch Dạ.
Trong lòng Giang Hạo thầm than một tiếng nhưng không suy nghĩ nhiều.
Bởi vì đến nay hắn vẫn không biết Bạch Dạ là ai.
Theo Liễu Tinh Thần nói, mình có khả năng bị hắn để mắt tới.
"Mình phải mau chóng trở nên mạnh mẽ."
Trong lòng Giang Hạo cảm thấy cấp bách, lại nhìn về phía Trình Sầu:
"Trình sư đệ là Luyện Khí mấy tầng?"
"Vừa tới tầng tám." Trình Sầu xấu hổ nói:
"Đã ngoài ba mươi tuổi, chắc không có hy vọng đạt tới Trúc Cơ."
Đối phương ngoài ba mươi tuổi, Giang Hạo mới khoảng hai mươi tuổi.
Bởi vì có thân phận nội môn, cho nên hắn mới được gọi là sư huynh.
Cộng thêm lúc trước không quen biết, cho nên chuyện này cũng không có gì đáng nói.
Hàn Minh là đệ tử chân truyền, nếu không phải thua mình, đại khái cũng sẽ gọi mình một tiếng sư đệ.
Chênh lệch trên thân phận quả thật rất lớn.
"Ngươi tu luyện công pháp gì vậy?" Giang Hạo lại hỏi.
"Thiên Âm Bách Chuyển." Trình Sầu nói thật.
Thiên Âm Bách Chuyển là công pháp thượng đẳng mà tất cả mọi người trong Thiên Âm tông đều có thể tu luyện.
Trước đây, Thiên Âm tông còn chưa có mười hai chủ mạch, nghe nói là khi Chưởng giáo tiêu diệt một tông sẽ thành nhất mạch, cuối cùng hình thành mười hai chủ mạch.
Người của Thiên Âm tông lúc đầu đều được phân đến các mạch khác.
Nhóm người quan trọng nhất ở lại Chấp Pháp phong.
Cho nên Thiên Âm Bách Chuyển thành công pháp mà tất cả mọi người đều có thể tu luyện.
Sau đó, Giang Hạo có thời gian rảnh lại chỉ điểm cho Trình Sầu một chút.
Mặc dù mình tìm hiểu về Thiên Âm Bách Chuyển không đủ sâu, nhưng dù sao cũng là tu sĩ Kim Đan.
Thừa sức để chỉ điểm cho một Luyện Khí.
Trình Sầu nhận được chỉ điểm thì mừng như điên, khiêm tốn lắng nghe.
Đây chính là cơ duyên tạo hóa của hắn.
Một tháng trôi qua như vậy, Giang Hạo vẫn chưa bị gọi về Chấp Pháp đường, cũng không thấy có bất kỳ người nào khả nghi.
Bạch Dạ cũng chưa từng xuất hiện.
Chuyện của Bách Cốt Lâm hình như cũng dần dần kết thúc.
Những người khác trong Linh Dược viên đều được thả ra.
Chuyện này không nhỏ, cũng không gây ra sóng gió gì lớn.
Vì lý do an toàn, Giang Hạo lại chờ thêm hơn nửa tháng. Lúc này đã cách thời điểm Lịch Khai và Minh Tả Quyền bị giết được hai tháng.
Sau khi xác định không thành vấn đề, hắn mới bảo con thỏ mang pháp bảo chứa đồ về.
"Chủ nhân, có phải có thể mua vòng không?" Con thỏ giao pháp bảo chứa đồ cho Giang Hạo.
Giang Hạo xác định đồ bên trong vẫn còn, đồng thời chuyển qua, sau đó mới hỏi:
"Ngươi cất ở đâu?"
"Ta nuôi một con rùa đen ở trong sông.
Con rùa già này rồi, nằm trong nước bất động.
Ta lại bỏ đồ vào trong mai rùa." Con thỏ nhận lại pháp bảo chứa đồ của mình và nói.
Không thể không nói, lá gan của con thỏ này không phải lớn bình thường đâu. Giang Hạo khẽ than.
"Ngày mai, ta sẽ mang một cái vòng mới về cho ngươi."
Có lời nói chắc chắn của Giang Hạo, con thỏ trở nên hưng phấn.
Vòng của nó đã hỏng, nói mong chờ cái mới rất lâu rồi.
…
Giang Hạo trở lại gian nhà, liếc nhìn chữ số trên bảng điều khiển.
Khí huyết: 67/100 (có thể tu luyện)
Tu vi: 70/100 (có thể tu luyện)
"Được hơn một nửa rồi. Nếu mình hấp thu bây giờ, có xác suất đại khái có thể đi vào Kim Đan hậu kỳ."
Một trăm và dưới một trăm chuyển đổi khác nhau, cho nên lần trước hấp thu bảy mươi, lần này cũng phải chừng bảy mươi.
Nếu là một trăm, hắn hấp thu khoảng tám mươi là đủ rồi, bây giờ xác suất chuyển đổi không bằng một trăm.
Một trăm ba mươi bốn mươi chắc là có thể.
"Cảm giác hơi lãng phí, nhưng Bách Cốt Lâm có khả năng để mắt tới ta, nếu chẳng may bọn họ cũng đang chờ tin đồn lắng xuống thì sao?"
Giang Hạo chờ tin tức về cái chết của Minh Tả Quyền lắng xuống, người muốn đối phó với hắn chắc cũng đang đợi tin tức về công trạng trước mười của hắn lắng xuống.
"Thôi kệ, hấp thu đi. Hơn một tháng nay, ta đã đánh bóng tu vi, có thể cảm giác được mình sắp thăng cấp."
"Sẽ không đến mức thăng cấp thất bại đâu."
Buổi tối.
Giang Hạo ngồi khoanh chân trên mặt đất, bắt đầu lấy ra khí huyết, tu vi.
Lần này là đánh sâu vào hậu kỳ, cho nên ngay từ đầu lực lượng đã trào vào trong thân thể.
Hồng Mông Tâm Kinh bắt đầu vận chuyển, cả người Giang Hạo đều được tử khí bao trùm.
Tử khí di chuyển qua lại toàn thân giống như một vòng xoáy.
Giang Hạo cảm nhận được lực lượng trong cơ thể dâng trào, những lực lượng này đang cố gắng đánh phá cửa lớn của Kim Đan hậu kỳ.
Nhưng mà.
Ở trước cửa lớn có phần không có sức.
Chữ số trên bảng điều khiển đang không ngừng giảm xuống, Giang Hạo cũng không dám phân tâm.
Sáng sớm hôm sau.
Chân mày của Giang Hạo đang nhíu lại bắt đầu chậm rãi giãn ra, tử khí giống như vòng xoáy tập trung ở trong đan điền.
Khi tất cả lực lượng lắng xuống, lực lượng mới bắt đầu tràn ra.
Khí tức mạnh mẽ khuếch tán ra xung quanh người hắn.
Kim Đan hậu kỳ.
Đến lúc này, Giang Hạo mới mở mắt ra, thở hắt ra một hơi.
"Nguy hiểm thật đấy, suýt nữa thăng cấp thất bại."
Hắn liếc nhìn bảng điều khiển và hơi kinh hãi.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Hai mươi mốt 】
【 Tu vi: Kim Đan hậu kỳ 】
【 Công pháp: Thiên Âm Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện 】
【 Khí huyết: 7/100 (không thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 0/100 (không thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 0/3 (không thể thu được) 】
"Đã tiêu hao hết mới miễn cưỡng thăng cấp, còn không có cách nào củng cố tu vi."
"Xác suất chuyển đổi quá kém dẫn đến lúc đột phá liên tục cảm thấy không có sức."
Lần sau cần phải chờ tới một trăm cho thỏa đáng.
Tuy nhiên Kim Đan hậu kỳ quả thật khiến hắn mừng rỡ.
Cảm nhận lực lượng hoàn toàn mới, hắn cảm giác mình có thể tranh cao thấp với sư huynh Mục Khởi.
Chờ Kim Đan viên mãn, mức độ nguy hiểm của Liễu Tinh Thần cũng sẽ giảm xuống không ít.
Hơn một tháng qua, hắn luôn quan tâm tới Liễu Tinh Thần, cho đến bây giờ vẫn như cũ.
Không biết biến cố sẽ xảy ra vào lúc nào.
hắn cũng không biết Liễu Tinh Thần làm sao lại bị tàn hồn Chân Long để mắt tới.
Hắn đi ra sân, thấy con thỏ đã chờ sẵn.
Chỉ chờ ra cửa.
"Ngươi đi tới Linh Dược viên trước, ta đi một lát sẽ trở lại." Giang Hạo nói.
Con thỏ vui vẻ đáp ứng.
"Chủ nhân ngươi nhớ nhanh hơn, trên đường đừng trì hoãn, mua cái nào phù hợp với thân phận của ta đấy."
Con thỏ vừa nói vừa chạy về phía Linh Dược viên.
Hình như nó cảm thấy mình càng tới Linh Dược viên sớm, cái vòng mới sẽ càng đến trong tay nó sớm.
------
Dịch: MBMH Translate