Ma Môn khác với Tiên Môn.
Người bình thường nếu được chọn sẽ không tới nơi này, chỉ có một ít người không được chọn thì mới tới Ma Môn thử một chút.
Dù sao Ma Môn cũng là tu chân, cũng có thể phi thiên độn địa, sống lâu dài.
Ngoài ra còn có các thành trấn và gia tộc xung quanh, bọn hắn cũng chỉ có thể sống dưới bóng mờ của Thiên Âm Tông.
Chính Giang Hạo bị bán vào Thiên Âm Tông như vậy.
Đúng là an toàn hơn rất nhiều so với Ma Quật.
Sau khi Liễu Tinh Thần rời đi, Giang Hạo mới tiếp tục đi lên phía trước.
Muốn đến Linh Dược Viên xem thử Bách Cốt Lâm định làm những gì.
Nếu Liễu Tinh Thần tới nhắc nhở, liền mang ý nghĩa sẽ tồn tại nguy hiểm nhất định.
Nếu như người nằm vùng nào cũng giống như Liễu Tinh Thần thì tốt, Giang Hạo nghĩ thầm.
Nhưng nghĩ lại, cách lần gặp mặt nữ ma đầu kia đã rất lâu rồi.
Hắn nhìn thoáng qua bảng.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Hai mươi hai 】
【 Tu vi: Kim Đan hậu kỳ 】
【 Công pháp: Thiên Âm Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện 】
【 Khí huyết: 77/100 (có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 71/100 (có thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 0/ 3 (không thể thu được) 】
"Hai mươi hai tuổi."
Hắn còn nhớ rõ năm hai mươi tuổi còn tự chúc mừng cho mình.
Tựa như mới hôm qua.
Nhưng đã nửa năm Hồng Vũ Diệp không xuất hiện, tâm tình nửa năm này của hắn cũng khá bình tĩnh.
Muốn gặp nàng một chút.
Như vậy sẽ có thể biết bản thân đã bình tĩnh đến mức độ nào.
Không có Hồng Vũ Diệp, hắn thật sự vẫn luôn rơi vào trạng thái "Hiền giả".
Rất khó phát giác ra được nhược điểm của tâm cảnh.
"Có chút chờ mong nàng tới."
Linh Dược Viên.
Có không ít người tụ tập tại Linh Dược Viên, bận bịu tứ phía.
Trong những người này có một vị tiên tử với vẻ mặt lạnh lùng.
Trên người nàng mặc quần áo màu trắng và đeo trang sức, trên đầu búi tóc đơn giản, ngũ quan xinh đẹp.
Ninh Tuyên tiên tử.
Một trong những đệ tử chân truyền của Đoạn Tình Nhai, Giang Hạo cũng chỉ gặp qua vị sư tỷ này một lần.
Lúc trước không biết tu vi của đối phương, bây giờ xem ra thực lực rất không bình thường.
Hẳn là đã vượt khỏi Kim Đan.
Hắn chỉ liếc mắt một cái liền thu hồi, cho nên không xác định.
Đối mặt với dạng người này, hắn không dám quan sát quá nhiều, như vậy sẽ rất dễ gây tai tai vạ cho mình.
"Gặp qua sư tỷ."
Giang Hạo đến trước mặt đối phương, cúi đầu khách khí nói.
"Ừm." Ninh Tuyên tiên tử lãnh đạm gật đầu, chợt chậm rãi nói:
"Bách Cốt Lâm muốn gieo trồng một chút linh dược tại chỗ của chúng ta, nghe nói ngươi và bọn hắn có một ít hiểu lầm. Lần này nếu như linh dược xảy ra vấn đề thì nhớ tên của ta. Ngươi hỗ trợ dẫn đường và phân chia khu vực thích hợp là được."
Đối với Giang Hạo, Ninh Tuyên không để vào mắt, nhưng cũng không xem thường, chẳng qua là đối đãi hết sức bình thường.
Đương nhiên nàng có suy đoán đối với mười vị trí đầu về công trạng lần trước.
Con người Man Long nhìn như thô cuồng phóng khoáng, thực ra tâm cơ không cạn, hắn sao có thể cho không công trạng được?
Chính là vì bảo vệ mình.
Cộng với một ít đánh giá của các Trưởng lão tông môn, nàng tự nhiên hiểu rõ, vị sư đệ trước mắt này tạm thời sẽ không gặp nguy hiểm gì.
Cho nên không cần nàng để ý.
"Được." Giang Hạo gật đầu đồng ý.
Cũng không bởi vì giọng điệu bình thản của đối phương, hay là đôi mắt khinh mạn kia mà mang theo cảm xúc gì khác.
Nếu như đối phương mang theo vẻ mặt ôn hoà, sẽ khiến cho người ta cảm thấy không ổn.
Sau đó, Ninh Tuyên tiên tử quay người rời đi, cũng không phân phó quá nhiều.
"Giang sư đệ." Một nữ tử thành thục đi tới trước mặt Giang Hạo, khách khí nói:
"Lần này là ta phụ trách giao tiếp linh dược của Bách Cốt Lâm, sư đệ cứ gọi ta Liên Cầm là được."
"Liên sư tỷ." Giang Hạo chắp tay hành lễ.
Nhưng chỉ liếc mắt, hắn đã biết nữ tử trước mắt không phải là người Lịch Khai có thể so sánh, đây là cường giả Kim đan sơ kỳ.
Khó có thể tin nổi, giao tiếp linh dược thôi, thế mà lại xuất động cường giả cấp bậc Kim Đan.
"Linh dược lần này tương đối trân quý, cho nên ta cần phải tự thân đi làm, có thể sẽ quấy rầy đến sư đệ nhiều." Liên Cầm tiên tử nói khẽ:
"Đến lúc đó nếu như sư đệ cảm thấy chỗ nào không thích hợp trồng thì có thể để người đến tìm ta, ta có thể cấy ghép. Đúng rồi, chúng ta không chỉ muốn trồng ở trong Linh Dược Viên, mà còn có một số cần trồng ở trong rừng cây. Chúng ta sẽ tự mình bố trí trận pháp phòng ngự."
Nhìn dáng vẻ thì vị sư tỷ này đã sắp ba mươi, vẻ mặt có chút tái nhợt, hẳn là có quan hệ với công phép.
Tướng mạo đương nhiên cũng không kém, giọng nói thì càng là tốt.
Nếu như lần này thật sự Bách Cốt Lâm tới vì mình thì đúng là có chút khó đối phó.
Khác với Lịch Khai, đối phương muốn gì sẽ trực tiếp nói ra, mục đích rõ ràng.
Mà đối với người trước mắt, hắn căn bản không biết mục đích thật sự của nàng.
"Liên sư tỷ khách khí rồi, ta đương nhiên sẽ dốc sức hỗ trợ." Giang Hạo nói.
Sau đó, người của Bách Cốt Lâm trồng một ít linh dược tại Linh Dược Viên, Giang Hạo thấy qua một số, còn có một số thì chưa thấy qua.
Hắn quyết định, sau khi xong việc phải đi tra tư liệu một chút.
Sau đó lại gieo trồng một loại linh dược và cây cối kỳ quái ở bên dưới Đoạn Tình Nhai.
Bận rộn cả ngày.
Giang Hạo theo toàn bộ quá trình, cũng không nhìn ra bất cứ khác thường nào.
Chạng vạng tối.
Người của Bách Cốt Lâm kết thúc công việc và rời đi.
Chuyện này khiến cho Giang Hạo cảm thấy kinh ngạc.
"Cứ như vậy sao?"
Linh dược không có vấn đề, xảy ra vấn đề cũng là do Ninh Tuyên sư tỷ gánh vác, chuyện này khiến cho hắn cảm giác không quá chân thực.
"Nghĩ nhiều rồi sao?"
Giang Hạo chỉ có thể yên lặng theo dõi diễn biến tiếp theo của chuyện này.
Bảy ngày sau, hắn đều quan sát linh dược của Bách Cốt Lâm, đồng thời chế phù và tu luyện.
Bây giờ tu vi hậu kỳ của hắn đã được củng cố, cách viên mãn cũng không xa.
Đại khái cần đợi thêm ba tháng.
Đến lúc đó có thể đi lĩnh hội thức thứ ba của Thiên Đao.
Mà mấy ngày nay hắn đã nhìn qua linh dược, cũng không có vấn đề gì.
Bách Cốt Lâm cũng không có bất kỳ động tác gì.
Một ngày này, Giang Hạo dự định tu luyện, ngày mai muốn đến phiên chợ một chuyến, mua sắm tài liệu chế phù.
Hắn hiện tại chỉ có hơn hai trăm linh thạch.
Vẫn luôn không giàu nổi.
Nhưng vừa mới ngồi xuống tu luyện, hắn liền cảm giác được kinh mạch có chút nhói nhói.
Hắn bị dọa lập tức mở mắt ra.
"Xảy ra chuyện gì?"
Trước đây lúc vận chuyển Hồng Mông Tâm Kinh, sẽ không xuất hiện vấn đề nào.
Hắn lập tức kiểm tra thân thể, cũng không hề có khác thường.
Hắn vận chuyển Hồng Mông Tâm Kinh lần nữa, nhưng vẫn có một loại cảm giác nhói nhói và tắc nghẽn.
"Giám định."
Giang Hạo dừng việc tu luyện lại, tiến hành giám định đối với chính mình trước.
Nhưng trạng thái biểu hiện như thường.
Ngoại trừ có thiên tuyệt cổ độc ra, cũng không có thứ gì khác.
"Không phải thân thể ta xảy ra vấn đề, vậy vấn đề ở đâu?"
Nếu như nói xung quanh có thay đổi gì đó, vậy cũng chỉ có linh dược mà Bách Cốt Lâm gieo trồng.
Mà Liễu Tinh Thần cũng đã nói, bất tri bất giác sẽ có thể rơi vào trong cạm bẫy của Bạch Dạ.
Ngày kế tiếp.
Giang Hạo lập tức tìm được linh dược mà Bách Cốt Lâm gieo trồng trong rừng cây.
"Giám định."
【 Thiên Vũ Hoa: Lá của Thiên Vũ Hoa có thể kéo dài linh khí, có thể dùng để giảm bớt xung đột linh dược lúc luyện đan, trồng ở chỗ này chính là tác phẩm đắc ý của Bạch Dạ. Dùng thủ đoạn vô hình, phong tiến độ tu luyện của ngươi. 】
Bạch Dạ…
Giang Hạo chưa từng nghe thấy loại thủ đoạn này, khó trách người ta luôn nói người này nguy hiểm.
"Cần đi thăm dò hắn ở đâu rồi điều tra tu vi của hắn một chút."
Lúc đến Linh Dược Viên, hắn thuận tiện để cho Trình Sầu đi tìm Liên Cầm tiên tử, nhân lúc đó xáo trộn vị trí linh dược.
Nhìn một chút xem có thể có hiệu quả hay không.
Liên Cầm tiên tử tới rất nhanh, sau khi nghe Giang Hạo nói thì nàng không chần chờ, cũng không có từ chối.
Trực tiếp hỏi chỗ nào thích hợp, để nàng cấy ghép qua đó.
------
Dịch: MBMH Translate