Trong nửa năm, Giang Hạo đợi tại Đoạn Tình Nhai, nhưng mà vẫn nhìn chăm chú Liễu Tinh Thần.
Chẳng qua là qua thật lâu vẫn không có tin tức của hắn.
Không chỉ có Liễu Tinh Thần, ngay cả nữ nhân kia đều chưa từng xuất hiện.
Vừa vặn hắn cũng nhờ vào đó mà tu thân dưỡng tính, ma luyện tâm cảnh.
Đương nhiên, bởi vì lần trước giám định, hắn cũng lo lắng Liễu Tinh Thần có việc.
Nhưng hắn vẫn không thể mở miệng nhắc nhở, bây giờ gặp lại, liếc mắt đã phát hiện khác thường.
Thông qua bí tịch Vô Danh, hắn mơ hồ phát giác bên trong khí tức của Liễu Tinh Thần xen lẫn khí tức đặc thù, nhưng cực kỳ bé nhỏ.
Có lẽ là long khí.
Đoạt xá thành công? Hay là sắp thành công?
Hắn chưa từng lưỡng lự, lập tức mở giám định.
【 Liễu Tinh Thần: Đệ tử chân truyền của Hạo Thiên Tông, trời sinh Long Sát Chi Khí, tu vi Kim Đan viên mãn, nằm vùng ở Chấp Pháp phong của Thiên Âm Tông, vì nhàm chán nên đang nhìn tàn hồn Chân Long đoạt xá chính mình. Dáng vẻ cẩn thận của đối phương khiến cho hắn càng thêm nhàm chán. Giao hảo với người là vì tiếp cận Thiên Hương Đạo Hoa, thuận tiện xem kịch vui, có hứng thú không nhỏ đối với ngươi. 】
Giang Hạo: ". . ."
Chuyện gì xảy ra?
Thấy kết quả giám định lần này, Giang Hạo vẫn luôn rất bình tĩnh bỗng có chút kinh ngạc.
Thậm chí hoài nghi bản thân mình xuất hiện ảo giác.
Nhàn tới nhàm chán nên nhìn xem tàn hồn Chân Long đoạt xá chính mình?
Người bình thường sẽ nhàm chán thành như vậy sao?
Giang Hạo không khỏi cảm khái chất lượng đệ tử chân truyền của Hạo Thiên tông thật cao.
Người giống như Liễu Tinh Thần, từ trước đến nay hắn mới chỉ gặp qua một người như thế.
Cũng không biết có phổ biến tại Hạo Thiên tông hay không.
Thân là đệ tử Ma Môn, thấy đệ tử Tiên Môn cao minh như vậy, khiến cho hắn cảm thấy áp lực rất lớn.
May mắn là Liễu Tinh Thần tạm thời không có uy hϊế͙p͙, nếu không thì hắn sẽ đứng ngồi không yên mất.
Lần này giám định, cũng làm cho hắn hiểu được, lo lắng lúc trước có chút dư thừa.
Chính mình vẫn nên lo lắng cho mình đi.
Nửa năm trôi qua, tiếng gió thổi cũng đã không khác mấy, nếu như có người tìm phiền toái, thì đại khái cũng đã tìm tới rồi.
Nhưng mà cho đến nay Thiên Thánh Giáo cũng không có phản ứng gì, không biết là từ bỏ hay là bị Mính Y sư tỷ xử lý.
"Mấy tháng không thấy, dường như sư đệ lại càng thêm trầm ổn." Liễu Tinh Thần vừa cười vừa nói.
"Sư huynh nói đùa." Giang Hạo chắp tay, khách khí đáp lại.
Sau khi lên tiếng chào hỏi, hai người cùng nhau đi về phía Linh Dược viên.
Con thỏ đi ở phía trước, thỉnh thoảng lại bắt cá ở bên dòng suối.
Chơi thì chơi, nhưng mà cũng không bị bỏ lại.
"Linh trí con thỏ này của sư đệ cao lạ thường. Trúc Cơ trung kỳ đã có linh trí như này, đúng là hiếm thấy." Liễu Tinh Thần tán dương.
Linh thú Trúc Cơ trung kỳ bình thường hoặc là có linh trí sơ khai, hoặc là chưa mở ra linh trí.
Nhưng nó lại có linh trí bực này ở ấu niên, hẳn là lúc sinh ra không chỉ là Trúc Cơ bình thường.
Cho nên còn nhỏ yếu như thế mà linh trí đã cao như vậy.
Đúng là hiếm thấy.
Giang Hạo cũng chỉ cảm khái một tiếng:
"Rất dễ gây phiền toái cho ta."
"Cuộc sống của sư đệ gần đây có vẻ như rất nhàn nhã, nửa năm rồi chuyện của Thiên Thanh đã đi qua. Hiện tại cả đám đều đang kết thúc công việc, không bao lâu nữa Huyền Thiên Tông sẽ tới đàm phán. Sư đệ biết không?" Liễu Tinh Thần nhìn Giang Hạo, dò hỏi.
"Cũng không nghe người ta nói đến." Giang Hạo lắc đầu, nói.
Thế nhưng hắn biết chuyện này ảnh hưởng rất lớn đối với mình, không biết sẽ mang đến phiền toái gì nữa.
Mà thân là người có công trạng nằm ở vị trí thứ mười, nhất định sẽ dây dưa không rõ với Hiên Viên Thái.
Đến lúc đó, thật sự có khả năng phải chịu tội như những người kia nói.
"Gần đây sư đệ cần phải lưu ý một chút, có thể Huyền Thiên Tông, Phong Lôi Tông và Lạc Hà Tông cũng sẽ có người tới." Liễu Tinh Thần nhẹ nhàng nói.
Sau khi do dự một chút, Giang Hạo vẫn nghi ngờ hỏi:
"Nếu như bình thường, một Trúc Cơ như ta căn bản không thể ngăn Hiên Viên Thái lại, tại sao bọn hắn lại để mắt tới ta? Người cần so đo thật sự không phải là Man Long sư huynh sao?"
Liễu Tinh Thần bật cười, nói:
"Man Long chính là một trong thập đại đệ tử thủ tịch, nhằm vào hắn sẽ có không ít phiền toái."
Cho nên tìm một người dễ bắt nạt, như thế trên mặt mọi người sẽ không có trở ngại sao? Giang Hạo thở dài trong lòng.
Giống như tất cả mọi người đều chấp nhận như thế.
"Chuyện này thật ra cũng rất phức tạp, đến lúc đó không nhất định sẽ liên luỵ đến sư đệ, nhưng cũng phải chuẩn bị tâm lý thật tốt." Liễu Tinh Thần trấn an xong, liền tiếp tục nói:
"Nhưng sư đệ phải chú ý tới Bách Cốt Lâm một chút, nghe nói bọn hắn lại có không ít linh dược muốn hợp tác với Linh Dược viên các ngươi. Chắc là được một đệ tử chân truyền của Đoạn Tình Nhai nhận."
"Linh dược có vấn đề sao?" Giang Hạo nói.
"Không thể nào! Bởi vì trong chuyện Cốt Hoa, Bách Cốt Lâm có một đệ tử chân truyền chết. Chuyện này đã mang đến đả kích rất lớn đối với mấy người Bách Cốt Lâm, không người nào dám làm ra linh dược có vấn đề trong thời điểm mấu chốt này được. Thế nhưng linh dược không có vấn đề, không có nghĩa là thật sự không có vấn đề." Liễu Tinh Thần nhìn xung quanh một chút, nhỏ giọng nói:
"Sư đệ có thể nghe nói qua về Bạch Dạ?"
"Bạch Dạ?" Giang Hạo giật mình, nhưng mà vẫn là bình tĩnh nói:
"Chưa từng nghe nói qua."
"Chuyện này cũng bình thường, dù sao con người Bạch Dạ này sâu không lường được, ngay cả ta đều có rất ít tin tức về người này. Nhưng mà, người bị hắn nhớ thương đều có kết cục không tốt lắm." Liễu Tinh Thần nói, tim có chút đập nhanh:
"Người này có thiên phú cực cao, tu vi mạnh, đồng thời phương diện khác cũng rất cao minh, nhất là trong lý giải và vận dụng linh dược. Khiến cho người ta bất tri bất giác rơi vào bên trong bẫy rập của hắn."
"Vị sư huynh này để mắt tới ta rồi?" Giang Hạo trầm xuống.
Hắn cũng biết Bạch Dạ này không tầm thường, có thể nhìn ra từ hạt châu dinh dưỡng.
Nửa năm này, hắn gần như sử dụng hết hạt châu dinh dưỡng, đều cho đất đai trong sân nhỏ.
May mà có Thiên Hương Đạo Hoa nên mới có thể đẩy tất cả kỳ dị lên trên người nó.
Hắn cũng không dám mang theo hạt châu dinh dưỡng bên người, quá nguy hiểm.
Chấp Pháp phong không điều tra, nhưng hắn lo lắng có người hoài nghi hắn, sau đó động thủ với trữ vật pháp bảo của hắn.
Không dám giết người, không có nghĩa là bọn hắn không dám trộm đồ.
Thực ra trải qua chuyện này, hắn muốn đi tìm một trữ vật pháp bảo có khả năng ẩn giấu.
Để phòng bị tất cả nguy hiểm.
"Khả năng rất lớn, cho nên sau khi Bách Cốt Lâm hợp tác với các ngươi, sư đệ nhất định phải cẩn thận một chút." Liễu Tinh Thần nhắc nhở.
"Bạch Dạ sư huynh mạnh bao nhiêu?" Giang Hạo hỏi vấn đề mà mình vẫn muốn biết.
"Rất mạnh, mạnh hơn cả ta." Liễu Tinh Thần trầm mặc, dường như đang suy nghĩ, một lát sau mới tiếp tục mở miệng:
"Mặc dù hắn không phải một trong thập đại đệ tử thủ tịch, thế nhưng thiên phú và thành tựu đều không kém bao nhiêu so với thập đại đệ tử thủ tịch."
Giang Hạo yên lặng, mạnh hơn Liễu Tinh Thần, liền mang ý nghĩa không phải Kim Đan kỳ.
Tiếp cận thập đại đệ tử thủ tịch, chẳng khác nào chỉ yếu hơn so với Man Long một chút.
Hiện tại đúng là không thể trêu vào.
Là người từ ngoại môn ra sức tiến vào nhân viên dưới tầng chót, Giang Hạo rất rõ ràng bản thân mình có bao nhiêu phân lượng.
"Sư đệ cũng không cần quá lo lắng, ngươi có liên quan đến mấy phản đồ, cho nên cũng không đến nỗi sẽ nguy hiểm đến tính mạng." Liễu Tinh Thần mỉm cười, nói.
Nghe vậy, Giang Hạo cảm thấy rất hoang đường, bản thân mình có thể bình an hay không lại dựa vào những phản đồ đã chết kia.
"Đúng rồi, qua một thời gian ngắn sẽ có nhiệm vụ tông môn." Thấy Giang Hạo hơi kinh ngạc, Liễu Tinh Thần lại nói:
"Sư đệ không biết lần này đã cách lần trước một năm rưỡi rồi sao? Nhưng mà lần này mặc dù có tên sư đệ, thế nhưng lại khác biệt so với lần trước, chẳng qua là đơn giản hơn một chút. Ví dụ như lựa chọn đệ tử nhập môn."
Lựa chọn đệ tử nhập môn? Giang Hạo cảm khái, nhập ma môn sẽ là những người nào đây?
------
Dịch: MBMH Translate