Chương 105: Môn phái đầu tiên nhảy cấp
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Thấy vẻ mặt mọi người đều rất nghi hoặc, Chu chấp sự nói: "Phiêu Miểu Phái có được Địa Nguyên Sát Trận cỡ nhỏ, tuy nó chỉ là bán thành phẩm, nhưng giá trị sớm đã vượt qua ba món linh khí hạ phẩm, không cần phải lãng phí thời gian giám định."
Dừng một chút, Chu chấp sự cao giọng tuyên bố: "Trải qua lần giám định này, Phiêu Miểu Phái trực tiếp nhảy cấp, từ môn phái hạ đẳng thăng cấp lên môn phái cao đẳng, sẽ có hiệu lực từ ngày mai, chúc mừng Phiêu Miểu Phái trở thành môn phái cao đẳng thứ tư của thành Bạch Phù."
Giọng nói vừa dứt, mọi người đều yên tĩnh.
"Chúng ta cứ thăng cấp lên môn phái cao đẳng như vậy sao?" Các đệ tử Phiêu Miểu Phái vẫn cảm thấy khó có thể tin được, như mộng như ảo.
Điều kiện thăng cấp lên môn phái cao đẳng thực ra cũng không đơn giản.
Tụ Nguyên cảnh, mười một loại pháp thuật, ba món linh khí hạ phẩm, hai hạng mục phía sau còn dễ nói, phần lớn môn phái trung đẳng đều có thể làm được.
Thậm chí, ngay cả một ít môn phái hạ đẳng truyền thừa từ xưa cũng có thể tích lũy ra những vật cần thiết này.
Duy chỉ có mục có người ở Tụ Nguyên cảnh trấn giữ này đã ngăn cản 99% môn phái, cũng là một trong những cửa ải khó khăn nhất.
Mà Phiêu Miểu Phái bởi vì có sự tồn tại của Diệp Phong bật hack này, cho nên mới có thể hoàn thành thăng cấp nhanh như vậy.
Các đệ tử Phiêu Miểu Phái ý thức được điểm này, rất nhanh thu hồi nụ cười trên mặt, không dám kiêu ngạo.
Giờ phút này, cả người Diệp Phong đều ngây ngốc tại chỗ.
Bởi vì, sau khi Chu chấp sự tuyên bố Phiêu Miểu Phái thông qua khảo hạch, hệ thống chó má cũng truyền ra âm thanh nhắc nhở.
[Đinh, chúc mừng chưởng môn hoàn thành nhiệm vụ giai đoạn thứ nhất, ban thưởng cải tạo thiên địa cỡ nhỏ x1, đại trận tông cỡ nhỏ x1, "Đệ nhị Khí Hải - quyển trung", Ngưng Nguyên Đan x10, gói quà nhỏ đặc biệt x1, mời chưởng môn tiếp tục cố gắng, cố gắng trở thành chưởng môn mạnh nhất trong lịch sử!]
Nói xong, hệ thống liền yên lặng.
Về phần phần thưởng, đã mặc định là sẽ bỏ vào không gian hệ thống, đợi Diệp Phong rút ra bất cứ lúc nào.
Đám người Liễu Ngọc Chi và Lâm Ngọc Yến đứng ở gần đó, tận mắt chứng kiến Phiêu Miểu Phái hoàn thành nhảy cấp, trở thành môn phái cao đẳng hoàn toàn mới.
"Sư tôn, Phiêu Miểu Phái dường như là môn phái đầu tiên trong lưu vực Nam Giang hoàn thành nhảy cấp đúng không?" Lâm Ngọc Yến thấp giọng hỏi.
Liễu Ngọc Chi hơi gật đầu: "Ngươi nói không sai, ở vùng lưu vực Nam Giang, thăng cấp môn phái thường là từng bước từng bước, chỉ có Phiêu Miểu Phái trực tiếp từ hạ đẳng thăng lên cao đẳng... Nhưng mà, nói là môn phái cao đẳng, kỳ thật cũng chỉ là bắt đầu của một tông môn."
Đối với việc này, Lâm Ngọc Yến và hai đệ tử Vân Hoa Tông khác đều vô cùng đồng ý.
Sau khi đến môn phái cao đẳng, hệ thống tiêu chuẩn của môn phái lại có chênh lệch rất lớn, lấy Phiêu Miểu Phái hiện tại so sánh với Vân Hoa Tông, cho dù là số lượng đệ tử, số lượng Tụ Nguyên cảnh, cơ sở kiến thiết của tông môn... Vân Hoa Tông đều bỏ xa Phiêu Miểu Phái.
Cùng là môn phái cao đẳng, nhưng chênh lệch là rất lớn.
Sau khi tuyên bố Phiêu Miểu Phái thăng cấp thành môn phái cao đẳng, Chu chấp sự phát hiện Diệp Phong dường như ngây ngẩn cả người, liền hắng giọng, hỏi: "Diệp chưởng môn, biển ở cửa Phiêu Miểu Phái chúng ta sẽ cầm đi, ngày mai lại đưa một cái hoàn toàn mới tới đây cho các ngươi, hơn nữa cũng thông báo việc này cho toàn thành, ý ngài thế nào?"
Diệp Phong phục hồi lại tinh thần, nói: "Được, làm phiền rồi."
“Vậy chúng ta xin cáo lui trước."
Chu chấp sự lập tức dỡ biển của Phiêu Miểu Phái xuống, lại lên tiếng chào hỏi với Liễu Ngọc Chi xong, liền mang theo năm vị chấp sự khác thi triển "Khinh Thân Thuật" rời đi.
Trên đỉnh Phiêu Miểu Phong Phong, chỉ còn lại đệ tử Phiêu Miểu Phái và đoàn người Liễu Ngọc Chi.
"Chúc mừng quý phái thăng cao đẳng, đợi ngày mai khi gia phong, bổn trưởng lão nhất định sẽ sẽ đích thân tới chúc mừng... Bây giờ chúng ta còn có việc quan trọng, xin được cáo lui trước!" Liễu Ngọc Chi nói ra một lời rất đột ngột, ngay cả vẻ mặt của ba vị đệ tử cũng là khó hiểu.
Tuy rằng Diệp Phong cũng cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng không có giữ lại.
Sau đó không lâu.
Liễu Ngọc Chi dẫn theo đệ tử bay về phía thành Bạch Phù.
Trên đường đi, Lâm Ngọc Yến khó hiểu hỏi: "Sư tôn, vì sao không ở lại Phiêu Miểu Phái thêm một lúc nữa?"
Liễu Ngọc Chi lắc đầu: "Chúng ta phải truyền tin tức Nhiếp Hồn Môn xuất thế cho Phó Thành chủ thành Bạch Phù trước đã, hơn nữa, bởi vì ngày mai Phiêu Miểu Phái sẽ phải gia phong môn phái cao đẳng, chúng ta nhất định phải trở về tông trong ngày hôm nay, chuyển cáo việc này cho tông chủ."
"Ngày mai muốn tới chúc mừng sao?" Lâm Ngọc Yến hiểu.
"Đúng vậy, mỗi khi một môn phái cao đẳng sinh ra, xung quanh đều sẽ có môn phái thậm chí tông môn đến chúc mừng. Đây là bởi vì mỗi môn phái cao đẳng đều có ít nhất một vị cường giả Tụ Nguyên cảnh trấn giữ, mục đích của việc chúc mừng chính là kết giao bằng hữu với vị cường giả này. Đồ nhi, các ngươi hiểu được đạo lý trong đó sao?" Liễu Ngọc Chi nói một cách đầy ý vị sâu xa.
"Đa tạ sư tôn dạy bảo."
Lâm Ngọc Yến và hai vị đồng môn khác vội vàng nói.
....
Phủ Thành chủ thành Bạch Phù.
Liễu Ngọc Chi ngồi ở vị trí khách, nói mục đích tới ra.
Phó Thành chủ nghe vậy, cười nói: "Làm phiền Ngọc Chi trưởng lão tự mình tới đây một chuyến, hôm qua, tông chủ Lưu Vân Tông đã sử dụng phi kiếm truyền thư mang tin tức đến, nhắc nhở chúng ta đề phòng nghiêm ngặt."
"Ngay cả tông chủ Lưu Vân Tông cũng bị kinh động?" Trong lòng Liễu Ngọc Chi run lên: "Xem ra, chuyện này còn nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng của ta.”
"Không sai, việc này nghiêm trọng hơn trước kia, đáng tiếc Thành chủ còn đang bế quan, không biết khi nào mới có thể ra, thành Bạch Phù chúng ta cũng chỉ có ngài ấy mới có thể đánh một trận với Nhiếp Hồn chân nhân." Phó Thành chủ trầm giọng nói.
Liễu Ngọc Chi cũng ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.
"Không cần kinh hoảng, sẽ có đối sách thôi." Lúc này, Tam trưởng lão Lục Sơn Nhạc của Lưu Vân Tông từ phía sau bình phong đi ra, vẻ mặt tươi cười.
Liễu Ngọc Chi nhìn thấy ông ta, lập tức đứng dậy, vẻ mặt ngoài ý muốn: "Lục huynh, sao huynh cũng ở đây?"
"Phụng mệnh mà đến, bởi vì có nhiệm vụ trọng yếu trong người, không thể thuận đường đi Vân Hoa Tông gặp muội được." Lục Sơn Nhạc khẽ vuốt râu dài, cười nói.
"Tam biểu ca, các ngươi quen biết nhau?" Phó Thành chủ nghi hoặc nói.
Lục Sơn Nhạc gật gật đầu: "Mấy chục năm trước, khi ta lịch luyện ở bên ngoài có bị thương, là Ngọc Chi cứu ta. "
"Thì ra còn có việc này." Phó Thành chủ giật mình.
....
Đỉnh Phiêu Miểu Phong.
Diệp Phong dùng linh thủy rửa sạch hai tay, nhốt mình vào trong đại điện chưởng môn, bắt đầu kiểm kê phần thưởng nhiệm vụ lần này.