Chương 104: Khảo hạch môn phái cao đẳng (2)
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Rất nhanh, Chu Gia Tiền đi tới đỉnh núi, ở bên cạnh hắn ta, còn có năm vị chấp sự Luyện Khí tầng bảy đi theo.
"Diệp chưởng môn, chúng ta phụng mệnh Phó Thành chủ, đến tiến hành giám định khảo hạch môn phái cao đẳng cho Phiêu Miểu Phái, không biết quý phái hôm nay có rảnh hay không?" Chu Gia Tiền mặt đỏ lừ lừ hỏi.
Nói xong, hắn chú ý tới Liễu Ngọc Chi ở một bên, chắp tay nói: "Thì ra là Tứ trưởng lão của Vân Hoa Tông, hạnh ngộ hạnh ngộ!"
"Chu chấp sự, đã lâu không gặp." Liễu Ngọc Chi gật đầu ra hiệu.
Tận mắt chứng kiến ngay cả người trong phủ Thành chủ ở thành Bạch Phù cũng phải khách khí với Diệp Phong như thế, mấy vị đệ tử Vân Hoa Tông lại kinh ngạc một lần nữa.
Lúc này, Diệp Phong nói: "Không có gì đáng ngại, hôm nay có thể tiến hành giám định môn phái và chứng nhận."
Chỉ cần trở thành môn phái cao đẳng, trước không nói đến những thứ khác, chỉ riêng một đại trận hộ tông cỡ nhỏ, cũng chắc chắn có thể trở thành lợi khí phòng thân của Phiêu Miểu Phái.
Cho nên, Diệp Phong mới mặc kệ có người ngoài ở chỗ này nhìn hay không.
Nói một câu làm là được rồi!
"Vậy được rồi, chúng ta chuẩn bị tiến hành giám định cho Phiêu Miểu Phái." Vẻ mặt Chu chấp sự tươi cười.
Diệp Phong thấy Liễu Ngọc Chi muốn nói lại thôi, liền nói: "Kính xin khách nhân Vân Hoa Tông chờ một chút. "
"Diệp chưởng môn yên tâm, chúng ta chỉ là nhìn một chút, tuyệt đối sẽ không quấy rầy." Liễu Ngọc Chi vung tay lên, dẫn theo đệ tử Vân Hoa Tông lui về phía sau một đoạn.
Chỉ thấy Chu chấp sự lôi ra một phần văn thư, đọc lên: "Hôm nay nơi muốn giám định chính là môn phái hạ đẳng Phiêu Miểu Phái, thành lập đã ba mươi năm, chưởng môn đời đầu đã qua đời, chưởng môn hiện tại là sư đệ Diệp Phong của lão chưởng môn, trước mắt có mười đệ tử, linh thú trấn núi có tám con."
Những tư liệu này, là ngày hôm qua Diệp Phong sai Hoắc Vân Kiệt đưa tới, xem như tư liệu kiểm tra trước khi giám định.
Chu chấp sự tiếp tục nói: "Giám định môn phái chia làm ba mục, thực lực chưởng môn, phẩm giai và số lượng pháp thuật, linh khí. Sáng sớm hôm nay, Phó Thành chủ chính miệng nói, Diệp chưởng môn của Phiêu Miểu Phái chính là thiên tuyển chi tử, mục thực lực chưởng môn trực tiếp thông qua!"
Lời này vừa nói ra, đệ tử Phiêu Miểu Phái đầu tiên là sửng sốt, sau đó đều hưng phấn nhảy dựng lên.
"Thiên tuyển chi tử!"
Tất cả đệ tử Vân Hoa Tông đều mở to hai mắt, kinh hãi nói.
"Chẳng trách nhìn không ra tu vi của Diệp Phong, thì ra hắn còn là thiên tuyển chi tử hiếm thấy hơn cả Tụ Nguyên cảnh!" Trong lòng Liễu Ngọc Chi như dời sông lấp biển.
Nàng ta nhớ rõ, đã mấy ngàn năm lưu vực Nam Giang không xuất hiện thiên tuyển chi tử.
Nếu như Diệp Phong thật sự là thiên tuyển chi tử, tầm quan trọng của việc này cũng không kém Nhiếp Hồn Môn tái xuất.
Lại nghe Chu chấp sự tiếp tục nói: "Mục thứ hai, kiểm tra pháp thuật, chỉ cần Phiêu Miểu Phái có được mười bản pháp thuật cấp một và một bản pháp thuật cấp hai hoàn chỉnh, hoặc là nắm giữ số lượng pháp thuật cùng phẩm giai tương đương, đều xem như thông qua khảo hạch."
Diệp Phong lập tức mở rộng hai tay, nói: "Đệ tử Phiêu Miểu Phái nghe lệnh, bộc lộ tài năng!"
"Vâng!"
Mười đại đệ tử tách ra đứng thẳng.
Ngay sau đó, bọn họ bắt đầu thi triển pháp thuật.
"Hỏa Vân Chưởng", "Thiết thuẫn thuật", "Phong Linh Bộ", "Bối Thứ", "Lưu Quang Kiếm Khí", "Linh Bàn Phi Nhận", "Phược Linh Sách", "Huyền Giáp Thuẫn", "Thổ Độn", "Nguyên Khí Đạn".
Ngoại trừ "Toàn Phương Vị Linh Thức", những pháp thuật cấp một khác đều đã được lôi ra, hơn nữa ít nhất đều phát huy ra tiêu chuẩn đại thành!
"Trình độ thuần thục thật cao, đây thật sự là môn phái hạ đẳng sao?" Liễu Ngọc Chi và ba đệ tử Vân Hoa Tông lại lần nữa thán phục.
Bọn họ tận mắt chứng kiến đệ tử của tông môn cấp tinh, trong đó mặc dù có thiên tài, nhưng cũng có người tầm thường.
Bình quân tính ra, tiêu chuẩn của Phiêu Miểu Phái ít nhất có thể bỏ xa các tông môn khác một con phố.
"Diệp chưởng môn không hổ là pháp thuật đại sư, số lượng pháp thuật đệ tử trong môn nắm giữ rất nhiều, hơn nữa tất cả đều đại thành, quá lợi hại." Chu chấp sự khen ngợi.
Năm vị chấp sự khác cũng đều gật đầu, tỏ vẻ chưa từng thấy qua môn phái hạ đẳng nào lợi hại như vậy.
"Đệ tử của Phiêu Miểu Phái quá lợi hại, việc thăng cấp môn phái cao đẳng khẳng định không có vấn đề gì." Một vị chấp sự phủ Thành chủ nói.
"Đúng vậy, thực ra lần này chúng ta tới đây chỉ là đi ngang qua mà thôi, dù sao môn phái có thiên tuyển chi tử trấn giữ, ai dám không thăng cấp lên cao đẳng cho nó chứ?" Một vị chấp sự khác thì thầm.
Lúc này, Chu chấp sự gật gật đầu, nói: "Phiêu Miểu Phái đã nắm giữ mười môn pháp thuật cấp một, như vậy, kế tiếp là khảo hạch pháp thuật cấp hai, xin hãy bắt đầu đi!"
"Để con làm."
Giả Vũ Lam tiến lên một bước, bấm niệm pháp quyết, trên người có linh quang nở rộ, hóa thành vô số cánh hoa màu hồng nhạt.
Trong ánh mắt kinh diễm của mọi người, cánh hoa đan xen thành một con chim bay, chở Giả Vũ Lam bay lên trời, lượn vòng trên cao, vô cùng linh hoạt, đôi cánh bằng hoa vỗ, làm cho người ta có một loại cảm giác có thể bổ núi non ra.
"Đây không phải là pháp thuật cấp hai "Lạc Anh Tân Phân" sao?" Liễu Ngọc Chi dụi dụi mắt, sau khi liên tục xác nhận, phát hiện thứ Giả Vũ Lam thi triển đúng là pháp thuật cấp hai viên mãn "Lạc Anh Tân Phân", trong lòng chấn động.
Nàng ta đã nghe nói về pháp thuật này.
Trong truyền thuyết, đây là tàn quyển do một vị tiên tử sáng tạo ra, cũng để lại lời nhắn, chỉ có người có duyên mới có thể luyện tập "Lạc Anh Tân Phân" đến viên mãn.
"Chẳng lẽ, nữ đệ tử này chính là người hữu duyên của vị tiên tử kia?" Liễu Ngọc Chi suy đoán, nhưng cũng không nói ra.
Vèo!
Giả Vũ Lam từ trên trời hạ xuống, vô số cánh hoa rơi xuống, làm nổi bật nàng như một tiên tử, nàng hỏi: "Chu chấp sự, như thế nào?"
"Mục khảo hạch thứ hai, thông qua!"
Chu chấp sự lập tức đưa ra kết quả giám định: "Kế tiếp là mục thứ ba khảo hạch số lượng linh khí, mà hạng mục này, Phiêu Miểu Phái miễn thi."
Vừa dứt lời, không chỉ có Diệp Phong và đệ tử Phiêu Miểu Phái cảm thấy ngoài ý muốn, mà đám người Vân Hoa Tông cũng kinh ngạc há to miệng.
Miễn thi... Tại sao?