Chương 89: Ban tặng Anh Linh Chi Lực
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Sâu trong Nam Lộc sơn mạch.
Diệp Phong phát hiện viên Ngũ Nguyên Linh Châu tỏa ra ánh sáng sáng bóng mà mượt mà, rơi vào trong lòng bàn tay, truyền cho hắn một luồng khí tức thần bí, khiến hắn có cảm giác kỳ quái thân thể như được kéo dài ra.
"Lực lượng thần kỳ quá vậy!"
Diệp Phong liên tục thán phục, kinh ngạc đưa tay ra, tách trà trên bàn dường như bị một luồng khí tức vô hình nâng lên, vững vàng hạ xuống lòng bàn tay hắn.
Mọi người đều sững sờ khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Trước đó, tuy rằng Diệp Phong thể hiện thực lực cường hãn, nhưng cũng chỉ là thể lực tốt thôi.
Nhưng bây giờ, hắn lại có thể cách không lấy vật.
Đây chính là phạm trù của pháp thuật!
"Chẳng lẽ đây chính là sức mạnh của Thiên Tuyển Chi Tử ư? Ta thực sự rất hâm mộ đó!" Chưởng môn Lạc Sơn Phái hâm mộ ra mặt.
“Chưởng môn sư thúc có thể dùng pháp thuật ư?” Thạch Lỗi ngạc nhiên hỏi.
“Ta nghe những người khác nói rằng đây dường như là sức mạnh của Thiên Tuyển Chi Tử, nhìn giống như phàm nhân, nhưng có thể phát huy được uy lực của pháp thuật.” Hoắc Vân Kiệt trầm ngâm nói.
"Không! Đây được gọi là Anh Linh Chi Lực. Là một loại của Thiên Địa Chi Lực, nó còn huyền diệu hơn cả pháp thuật." Mặc Oanh nói.
...
Diệp Phong nghe mọi người thảo luận thì có chút mờ mịt, liền thầm hỏi: "Hệ thống, chuyện gì đang xảy ra vậy?"
[Đây là sức mạnh của Anh Linh Chi Lực, đều là do Ngũ Nguyên Linh Châu ban tặng, mà chưởng môn ngài là chủ nhân duy nhất của viên Ngũ Nguyên Linh Châu này, cho nên có thể tùy ý khống chế sức mạnh của Anh Linh Chi Lực.] Hệ thống giải thích.
"Như vậy là nói ta thật sự là Thiên Tuyển Chi Tử ư?"
Diệp Phong sững sờ.
Trước kia, Diệp Phong chỉ muốn dùng thân phận "thiên tuyển chi tử" để đánh lừa dư luận, nhưng ai mà biết được, hiện giờ lại làm giả thành thật.
Hắn vội vàng mở bảng điều khiển hệ thống ra.
Trong tầm mắt nhanh chóng xuất hiện hàng chữ màu lam nhạt.
[Chưởng môn Diệp Phong (Luyện Khí tầng chín đỉnh phong +), đạt được Anh Linh Chi Lực có thể so với tu vi trăm năm gia thân, cùng với nắm giữ Thiên Địa Chi Lực đã vô cùng gần Tụ Nguyên tầng một)
[Tông môn: Phiêu Miểu Phái]
[Danh vọng tông môn: 1601]
...
Diệp Phong cũng lười nhìn những dòng chữ tiếp theo, mà chỉ nhìn chằm chằm vào những dòng chữ phía sau tên của mình.
"Chẳng trách ta có thể lấy vật từ xa, thì ra là đạt được Anh Linh Chi Lực có thể so với tu vi trăm năm gia thân, nắm giữ một lượng nhỏ thiên địa chi lực, đạt tới tình trạng vô cùng gần Tụ Nguyên cảnh."
Hô hấp Diệp Phong dần dần dồn dập: "Nếu lại gia tăng lực lượng bản thân, vậy chẳng phải là ta có thể khiêu chiến với người ở Tụ Nguyên cảnh sao?"
Tuy rằng cảm thấy thực lực phi thăng có chút quá nhanh, nhưng Diệp Phong suy nghĩ một hồi lại cảm thấy hình như chuyện này quá bình thường.
Dù sao, hắn chính là thiên tuyển chi tử mà!
Hơn nữa, Anh Linh Chi Lực ký thác vào Ngũ Nguyên Linh Châu, bản thân nó chính là linh khí trung phẩm, uy lực không kém, lúc ấy dưới sự điều khiển của nữ tử áo đỏ nó có thể ngăn cản hơn mười vị đệ tử bày ra đại trận công kích của Nghê Thường Cung.
Nếu không phải cung chủ Nghê Thường Cung tức giận ra tay, nữ tử áo đỏ đã sớm dựa vào Ngũ Nguyên Linh Châu mà chạy mất rồi.
Cho nên, dù cho không có đạt được Anh Linh Chi Lực gia thân thì chỉ cần có thể phát huy được sức mạnh của Ngũ Nguyên Linh Châu, bản thân liền có thể trở thành vô địch dưới Tụ Nguyên cảnh.
"Giai đoạn hiện tại, ta có được rất nhiều lực lượng gia thân, phá vỡ tòa Địa Nguyên Sát Trận loại nhỏ này hẳn là không khó nhỉ?"
Nghĩ tới đây, Diệp Phong thu hồi Ngũ Nguyên Linh Châu, phát hiện Anh Linh Chi Lực còn ở trên người, không có tiêu tán, lúc này mới an tâm.
"Chư vị, không cần đoán mò!"
"Ta không phải là nhi tử của cung chủ Nghê Thường Cung, cũng không phải song tu đạo lữ của nàng, mà là trưởng lão truyền công của Nghê Thường Cung."
"Về phần vì sao lại có Ngũ Nguyên Linh Châu, đó là bí mật giữa ta và cung chủ Nghê Thường Cung."
"Hơn nữa, ta phát hiện lực lượng của mình bỗng nhiên tăng lên không ít, có lẽ là các anh linh truyền tâm nguyện mới xuống, muốn ta trảm yêu trừ ma, trả lại một thành Bạch Phù thanh tịnh an bình!"
Diệp Phong bỗng nhiên đứng lên, nắm chặt nắm tay, tựa như đang diễn giảng, thanh âm vang dội hữu lực, trầm bổng du dương, lại làm cho người ta có một loại cảm giác nổi da gà.
Sau một khắc.
Trong ánh mắt kính ngưỡng của mọi người, Diệp Phong đi ra phạm vi bảo vệ của Linh Quang Phù, một quyền đánh nổ một nhánh của nham thạch cự xà.
"Thực lực của hắn hình như đã tăng lên rất nhiều." Sắc mặt Hắc Văn Xà Yêu trầm xuống.
"Hoảng cái gì, chúng ta có Địa Nguyên Sát Trận loại nhỏ, cho dù chỉ là bán thành phẩm, nhưng làm gì có ai đưới Tụ Nguyên cảnh có thể phá vỡ chứ?" Mặt mũi Tiểu Lang Tướng lạnh lẽo, không ngừng chỉ huy trận kỳ trung tâm.
Tất cả nham thạch cự xà đều nhào về phía Diệp Phong, làm cho mặt đất rung chuyển, bụi dày cuồn cuộn, sóng khí quét ngang, cực kỳ nguy hiểm.
Nhưng mà, Diệp Phong chỉ dùng một đấm liền đánh nổ nham thạch cự xà!
Hắn tựa như một chiến thần vô địch, bước chân vững vàng đi tới trước lá chắn, lấy ra một thanh trường đao đầy sứt mẻ từ không gian hệ thống, nhảy lên một cái, dùng hết sức lực toàn thân và thiên địa chi lực trên người, nhanh chóng chém xuống.
Xoẹt!
Lá chắn của Địa Nguyên Sát Trận bị bổ ra tạo thành một tia sáng chói mắt, tiếp theo liền nứt ra từ giữa, hình thành khe nứt cao ước chừng mười thước, rộng một thước.
Diệp Phong nhảy ra ngoài, cự thạch dưới chân bỗng nhiên vỡ thành bột phấn, tựa như Ma Thần hàng lâm.
"Mau rút lui!"
Tiểu Lang Tướng bị dọa sợ vội chạy đi.
Ngay cả Địa Nguyên Sát Trận cỡ nhỏ bán thành phẩm cũng có thể đánh vỡ, nói rõ Diệp Phong đã có được thực lực Tụ Nguyên cảnh.
Không chạy?
Chờ chết sao!
Hắc Văn Xà Yêu cũng bỏ chạy.
Chỉ là, nó có chút mơ màng tự tin, cầm lưỡi dao sắc bén màu lam, xoay người liền bổ về phía cổ Diệp Phong.
Nhưng chỉ nghe "Bang" một tiếng, Diệp Phong dùng bàn tay kẹp lấy lưỡi dao sắc bén màu lam, dùng sức bẻ cong, dọa Hắc Văn Xà Yêu sợ tới mức mặt tái xanh.