Chương 86: [Dịch] Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Cái Gì Nữa A?

Hội Sinh viên chiêp nạp người mới (2)

Phiên bản dịch 4457 chữ

Nhất là khi nhìn thấy Giang Cần bị hai cô gái cấp hoa khôi tranh đoạt, lại mập mờ với thiếu nữ thiên tiên ở lớp bên cạnh, không hiểu sao, cô lại tò mò về Giang Cần, muốn biết rốt cuộc hắn có chỗ nào hơn người.

Những nam sinh trong lớp vừa đến tối liền tìm nữ sinh trong nhóm trò chuyện, gọi mỹ nữ này, gọi em gái kia.

Nhưng từ đầu chí cuối, Giang Cần một câu cũng không nói, luôn lặn dưới nước, cả ngày thần thần bí bí không biết đang làm cái gì.

Cho nên gần đây Tưởng Điềm chủ động nhắn tin, muốn tìm hiểu một chút, nhưng nào ngờ Giang Cần không cho cô cơ hội này.

Đương nhiên, cũng không phải chỉ có cô nhận ra Giang Cần không tầm thường.

Không phải sao, khai giảng chỉ mới một tuần, ngay cả huấn luyện quân sự cũng chưa kết thúc, có người thậm chí còn chưa biết tên người trong lớp, nhưng ký túc xá nữ thường xuyên coi Giang Cần là chủ đề của buổi nói chuyện hằng đêm.

Người này, trên người luôn có một loại kiệt ngạo coi thường tất cả, nhưng lại không khiến người ta phản cảm, thật sự là thần kỳ.

- Thế nào Điềm Điềm, Giang Cần muốn tham gia Hội Sinh viên không?

Tưởng Điềm lắc đầu:

- Cậu ta nói không đi, sợ có người chọn cậu ta làm chủ tịch Hội Sinh viên.

Tống Tình Tình thiếu chút nữa cười ra tiếng:

- Chủ tịch Hội Sinh viên? Cậu ta mơ rất đẹp, cười chết người.

- Người ta nói đùa, cậu không nghe ra à?

- Vậy thì sao, dù sao tôi cũng cảm thấy như vậy!

Tưởng Điềm bĩu môi:

- Sao hôm có mặt cô gái lớp 4, cậu không nói vậy đi?

Mặt Tống Tình Tình lập tức đen lại, không khỏi nhớ tới cảm giác bóng bị xì hơi:

- Lừa gạt gái nhà lành thì có bản lĩnh gì, chỉ có thể nói người này tương đối giỏi lời ngon tiếng ngọt. Tôi lén xem hồ sơ của cậu ta rồi, chỉ là một gia đình bình thường, không có gì đặc biệt.

Phan Tú thoáng suy nghĩ một chút:

- Nhưng tôi luôn cảm thấy Giang Cần không giống như nam sinh ra từ gia đình bình thường.

Tưởng Điềm cũng không nhịn được gật đầu:

- Tôi cũng cảm thấy trên người Giang Cần có loại thong dong và khí thế không tầm thường, không giống với nam sinh trước kia từng gặp.

- Này này này, đừng nói là các cậu nghĩ thật đấy chứ? Tên kia rõ ràng đang cố làm ra vẻ, các cậu cũng tin?

- Tình Tình, có phải cậu bị Giang Cần mài giũa nhuệ khí mấy lần, cho nên lần nào nhắc tới cậu ta thì cậu đều xù lông, phải không? - Tưởng Điềm một câu nói toạc ra chân tướng.

Tống Tình Tình bị nghẹn họng, lập tức quay đầu không nói gì nữa.

Sáng sớm hôm sau, đồng hồ báo thức điện thoại di động của Giang Cần vang lên dưới gối Chu Siêu, ầm ĩ đến mức Chu Siêu trực tiếp chửi má nó, hỏi là điện thoại di động của ai, thế là Giang Cần bị đánh thức, thầm nghĩ đồng hồ báo thức này thật là tốt.

Sau khi rời giường, hắn cầm khăn mặt đi vào nhà vệ sinh rửa mặt, kết quả nhìn thấy Nhâm Tự Cường đang mân mê tóc, toàn bộ nhà vệ sinh đều là mùi gôm xịt tóc.

- Lão Nhâm, cậu hồi sinh rồi?

Nhâm Tự Cường vẻ mặt hưng phấn gật đầu:

- Sáng nay tôi tìm Lưu Hiểu Quyên hỏi, cô ấy nói bộ trưởng Từ chó má kia thật ra là muốn theo đuổi Tống Tình Tình, tìm Phan Tú chỉ là do thám quân tình!

Giang Cần hơi sửng sốt:

- Ai là Lưu Hiểu Quyên?

- Chính là người đứng bên cạnh lão Tào lúc lĩnh quân phục, cao bằng lão Tào, nhưng lão Tào còn liếm mặt hỏi người ta có phải cũng cao 1m8 không.

- À, có chút ấn tượng. - Giang Cần nặn kem đánh răng lên bàn chải:

- Vậy là cậu vẫn còn cơ hội?

- Đương nhiên là còn cơ hội, hôm nay tôi định hẹn Phan Tú cùng đi tham gia phỏng vấn Hội Sinh viên, mượn cơ hội này kéo gần tình cảm!

Chu Siêu sau khi bị đánh thức cũng không ngủ được, vươn đầu ra khỏi giường:

- Không phải mấy ngày hôm trước Phan Tú đã nói rồi sao, không quen cậu, sao cậu còn mặt nóng dán mông lạnh vậy?

Nhâm Tự Cường bĩu môi:

- Con gái bây giờ đều như vậy, tính cách cao lãnh, nhưng nội tâm nóng bỏng, nói có là không, nói không là có.

- Danh ngôn này ai nói? - Chu Siêu không hiểu sao cảm thấy rất có đạo lý, có vài cô gái quả thật miệng không đúng tâm.

- Chính là trang web mà lão Giang cho, một người dùng nữ trả lời tôi, con gái hiểu con gái nhất, người anh em đêm nay khẳng định thoát khỏi cảnh đơn độc! Lão Giang, cậu nghĩ sao?

Giang Cần thần sắc quái dị nhìn y một cái:

- Tôi cảm thấy không có vấn đề gì, Phan Tú khẳng định yêu cậu muốn chết, hận không thể sinh con cho cậu ngay tại chỗ.

- Hắc hắc hắc…

- Đã nghĩ ra tên đứa bé chưa?

Nhâm Tự Cường lau nước miếng:

- Gọi là Nhâm Ái Phan đi.

Giang Cần gật gật đầu, thầm nghĩ lão Nhâm cậu thật trâu bò, cậu thật sự là nhân tài nhất đẳng trong đại học Lâm Xuyên này.

Bạn đang đọc [Dịch] Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Cái Gì Nữa A? của thác na nhi

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    119

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!