Lục Trường Sinh nhắm mắt và bắt đầu quá trình thử nghĩ ra vũ kỹ mới.
Lúc này, ngộ tính khủng bố đã đạt hơn 500 điểm của hắn bắt đầu phát huy tác dụng.
Vô số ý nghĩ được sinh ra.
Vô số vũ kỹ bắt đầu tụ họp rồi dung hợp trong đầu hắn.
Dùng công kích bằng khí huyết làm chủ thì tốt nhất nên tiêu hao ít khí huyết, hơn nữa uy lực của khí huyết cũng phải mạnh hơn.
Khí huyết hóa sợi tơ, mỗi một sợi tơ lại giống như một mũi tên nhọn, tốc độ còn nhanh như chớp, vậy thì ai có thể chống lại đây?
Các loại vũ kỹ không ngừng lấp lóe trong đầu Lục Trường Sinh.
Hắn đã luyện đến viên mãn tất cả các môn vũ kỹ.
Cho tới bây giờ, số vũ kỹ mà Lục Trường Sinh đã luyện cũng vượt qua 100 môn từ lâu, hơn nữa, tất cả còn đều lên tới viên mãn.
Đây là khái niệm gì?
Nó có nghĩa là trong đầu Lục Trường Sinh có một kho tàng vũ kỹ.
Ưu điểm, khuyết điểm của vô số vũ kỹ đều có thể thấu suốt trong đầu hắn.
Chỉ cần có một linh cảm nào đó là Lục Trường Sinh có thể tự nghĩ ra vũ kỹ ngay.
Thời gian dần dần trôi qua.
Chỉ trong chớp mắt đã qua một canh giờ.
Trong đầu Lục Trường Sinh đã có một số ý tưởng, giờ chúng đang dần thành hình.
Lục Trường Sinh mở mắt.
Giờ khắc này đây, hắn đã tự nghĩ ra một môn vũ kỹ chuyên về công kích, sử dụng khí huyết phóng ra ngoài là chính.
Môn vũ kỹ này có thể đem khí huyết hóa nhỏ như sợi tơ.
Mỗi sợi tơ khí huyết sẽ giống như một thanh đoản kiếm trong tay Lục Trường Sinh, lấy nhanh làm chủ, nhanh, chính xác và tàn nhẫn!
Một khi khí huyết phóng ra bên ngoài, một sợi tơ khí huyết sẽ xuyên thủng chỗ yếu trên cơ thể đối thủ chỉ trong nháy mắt.
Hơn nữa, sợi tơ khí huyết còn rất bí ẩn.
Trong một phạm vi nhất định, sợi tơ khí huyết còn bí ẩn hơn cả Thuấn Sát thuật, nó thực sự là thứ giết người trong vô hình!
Chẳng qua môn vũ kỹ này vẫn có khuyết điểm, hơn nữa còn là một khuyết điểm nghiêm trọng.
Đó chính là cự ly.
Môn vũ kỹ này có thể đạt được sức mạnh lớn nhất nếu sử dụng trong phạm vi ba trượng.
Nếu như vượt qua ba trượng thì một sợi tơ khí huyết sẽ chẳng có sức mạnh gì. Thậm chí khi đó, sợi tơ khí huyết còn bị tiêu hao hết sạch.
Trừ khi có vô số khí huyết chồng chất thì mới miễn cưỡng có khả năng gây sát thương với kẻ địch ở bên ngoài ba trượng, nhưng tiêu hao cũng rất lớn.
Sợi tơ khí huyết một khi đã được thả ra thì sẽ không thể thu về. Khi đã thả ra rồi, khí huyết sẽ bị tiêu hao, cần có thời gian nhất định để tĩnh dưỡng mới hồi phục được.
Thật ra, Lục Trường Sinh còn học hỏi theo "phi kiếm" trong ký ức.
Hắn cũng dùng từng sợi tơ khí huyết để làm thành phi kiếm.
Có thể giết chết đối thủ từ cự ly xa.
Tuy rằng khí huyết không phải là kiếm thật, thế nhưng một khi nó đạt tốc độ nhanh tới mức đối thủ không thể tránh né được thì khi ấy, thứ mà khí huyết bắn giết cũng sẽ chỉ là thân thể máu thịt mà thôi.
Có hiệu quả khi đối phó với tất cả võ giả dưới cảnh giới Thần Lực.
"Nếu môn vũ kỹ này sử dụng sợi tơ khí huyết làm trụ cột, còn tham khảo phi kiếm thì cứ gọi nó là Tàm Ti Kiếm đi."
Lục Trường Sinh đặt cho môn vũ kỹ này một cái tên khá chính xác.
Sau đó, hắn mở bảng thuộc tính ra để kiểm tra tình trạng của vũ kỹ.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 546 (Tiềm long tại uyên)
Tàm Ti Kiếm: Nhập môn
Thiên Thủy Luyện Tạng công: Tầng thứ ba
Bí pháp Cửu Tự Lôi Âm: Viên mãn (Tàn)
Trong thời gian này, ngộ tính của hắn cũng gia tăng thêm nhưng không nhiều.
Dù sao đến giờ Lục Trường Sinh đã không còn vũ kỹ nào để luyện nữa.
Mà Thiên Thủy Luyện Tạng công là môn võ công Luyện Tạng thứ hai mà Lục Trường Sinh tu luyện, hiệu quả của nó chỉ là rèn luyện phủ tạng bình thường thôi, tác dụng lớn nhất vẫn là bí pháp Cửu Tự Lôi Âm.
Cho tới khi Lục Trường Sinh nghĩ ra vũ kỹ Tàm Ti Kiếm thì bí pháp Cửu Tự Lôi Âm của hắn cũng không có tiến triển gì mới.
Dù Tàm Ti Kiếm là môn vũ kỹ do Lục Trường Sinh sáng chế ra, thế nhưng hắn cũng cần tiêu tốn thời gian và tinh lực để luyện nó tới viên mãn.
Dù cho ngộ tính của Lục Trường Sinh cao tới 546 điểm, nhưng vũ kỹ Tàm Ti Kiếm mà hắn vừa sáng chế ra lại lấy khí huyết phóng ra ngoài làm chủ đạo, hơn nữa vẫn có khuyết điểm.
Ví dụ như tiêu hao rất nhiều khí huyết.
Lại như việc khí huyết như kiếm, nói thì dễ nhưng để bắt tay vào làm mới thấy khó.
Bản thân khí huyết là thứ rất mềm mại, dù sao nó cũng không phải kim loại, vậy thì làm sao có thể so sánh với lợi kiếm thực sự được?
Đủ loại khuyết điểm như vậy nên việc Lục Trường Sinh có thể làm là cố gắng hết sức dương trường tị đoản thôi.
Khí huyết mềm mại thì dùng sở trường là tốc độ.
Khi tốc độ đạt được tới một mức nào đó, dù cho có là một giọt nước cũng có thể xuyên thủng vật chất cứng rắn nhất.
Tàm Ti Kiếm cũng vậy.
Mới chỉ là cảnh giới nhập môn nên uy lực của Tàm Ti Kiếm cũng không mạnh mẽ lắm.
Chỉ khi nào đạt tới viên mãn thì tốc độ của Tàm Ti Kiếm mới đạt mức khủng bố, khi đó uy lực tất sẽ theo đó mà gia tăng.
Ngộ tính của Lục Trường Sinh cao như vậy, lại thêm nền tảng của hơn một trăm môn vũ kỹ, vậy thì môn vũ kỹ mà hắn sáng chế ra có thể sẽ không phải loại vũ kỹ bình thường.
Ít nhất cũng phải cấp năm trở lên, không hề thua kém Thuấn Sát thuật.
Hơn nữa, Tàm Ti Kiếm còn có khả năng tấn công trong phạm vi lớn, cực kỳ bí mật, giết người trong vô hình.
Do đó, Tàm Ti Kiếm có khả năng cao là vũ kỹ cấp sáu!
Sau khi sáng chế ra Tàm Ti Kiếm, có vẻ như Lục Trường Sinh cũng mệt mỏi rồi.
Dù sao đi nữa, khi trước hắn cũng vừa trải qua một trận chém giết đầy khó khăn ở Từ gia trang, đã vậy còn hao tổn không ít khí huyết.
Bởi vậy, Lục Trường Sinh không luyện công nữa mà dùng một ít thuốc bổ để tăng cường khí huyết rồi mau chóng nằm xuống giường, ngủ thiếp đi.