Chương 24: [Dịch] Đừng Gọi Tôi Là Ác Ma

Hỏa oai như thần, lửa tùy tâm sinh.

Phiên bản dịch 4562 chữ

Thế nhưng Nhậm Kiệt đã tiến lên mấy bước, bắt lấy tay gã rồi kéo An Bình ra phía sau mình.

Thấy Đào Yêu Yêu ngã sõng soài trên mặt đất, An Bình thì cả người dính đầy bột giặt, trán bị trầy xước đỏ ửng…Nhậm Kiệt cảm thấy trái tim mình như sắp nổ tung, tròng mắt dần chuyển sang màu đỏ tươi như máu. Cậu nhìn chằm chằm vào gã nhà giàu, ánh mắt lạnh như băng.

“Đệt mẹ, mày chán sống rồi hả!” Vừa dứt lời, bàn tay cậu đã bóp thật mạnh.

Hai mắt gã nhà giàu trợn ngược, hả họng gào thét như heo bị chọc tiết.

“Thả tao ra! Thằng chó này, mau buông tao ra. Thằng khốn nhà mày chui ở đâu ra thế? Lại dám động vào tao?

Chúng mày còn đứng đần ra đấy làm gì? Xông hết lên cho tao!!!”

Hai tên đàn ông vạm vỡ mặc áo ba lỗ đen lập tức nhào về phía Nhậm Kiệt.

Chỉ thấy Nhậm Kiệt vung tay trái lên, đấm một quyền thật mạnh.

Gia tăng sức lực!

“Oành!” Cú tấm khiến không khí quanh nó nổ tung!

“Bang!”

Nắm đấm bọc thép nện mạnh vào ngực gã nhà giàu. Giây tiếp theo, tiếng xương gãy giòn tan lập tức vang lên, truyền vào tai từng người.

Hai mắt gã nhà giàu lồi hẳn ra ngoài, hộc nguyên một búng máu rồi văng ngược ra sau như diều đứt dây.

Gã bay ra thẳng khỏi tiệm, lướt qua đường rồi đập mạnh vào thùng rác ở cuối con hẻm nhỏ đối diện. Đầu cắm vào trong chân chổng lên trời.

Hai tên đô con đang định tung nắm đấm thì đã thấy cả người Nhậm Kiệt bốc cháy hừng hực. Những sợi tóc đen bay tán loạn, quần áo bị thiêu rụi…cậu đã biến thành một ngọn đuốc hình người!

Sức nóng hừng hực khiến da mặt bọn họ đau rát, nhiệt độ trong cửa hàng cũng tăng lên trông thấy.

Lửa cháy đốt người, muốn sống chớ lại gần!

Hai tên đàn ông còn dám đến gần mới là lạ. Trừ khi bọn chúng muốn biến nắm đấm của mình thành móng lợn thui.

Nhậm Kiệt nghiêng đầu, nhìn em gái sexy bị dọa cho ngu người, đứng như trời trồng ở đằng kia.

Cô ả sợ đến mức mặt mũi trắng bệch: “Cậu… Cậu muốn làm gì? Đừng đến đây, cậu…”

Ả chưa kịp nói hết câu thì đã bị Nhậm Kiệt dùng một ngọn lửa to đùng đánh thẳng vào mặt, ngã lăn quay ra đất.

Sau đó cậu túm tóc, chậm rãi kéo lê cô ả về phía trước, mặc cho đối phương la hét đến đến khản giọng.

Sức nóng khủng khiếp tỏa ra từ người Nhậm Kiệt khiến hai tên đàn ông kia liên tục lùi về phía sau, rời khỏi tiệm giặt ủi.

An Bình và Đào Yêu Yêu đều chết khiếp, trợn mắt há mồm nhìn…

Chỉ thấy cháu trai, anh trai nhà mình quay đầu lại, thản nhiên nói: Hai người đừng lo, con sẽ xử lý gọn gàng!”

Vừa nói xong Nhậm Kiệt đã nhanh tay kéo sập cửa cuốn xuống.

Đào Yêu Yêu chứng kiến từ đầu đến cuối, ánh mắt sáng lấp lánh, da gà da vịt trên người nổi hết lên.

“Anh mình ngầu bá cháy luôn~ Mẹ ơi! Mau đỡ con dậy, con còn phải chạy ra hóng chuyện!”

An Bình vô cùng lo lắng. Đối phương là người có quyền có thế, mình đối xử với họ như…vậy liệu có ổn không?

An Bình và Đào Yêu Yêu đến bên cửa sổ, thò đầu ra ngoài hóng chuyện.

Ra khỏi tiệm giặt ủi, Nhậm Kiệt không kìm được sự nóng nảy trong lòng nữa. Nụ cười trên mặt dần trở nên càn quấy, phóng túng.

An Bình cùng Đào Yêu Yêu là những người Nhậm Kiệt quan tâm nhất. Thế nên tận mắt nhìn thấy hai người bị bắt nạt, cậu không giận điên lên mới là lạ.

Lúc còn ở trong tiệm, cậu phải cố hết sức để kiềm chế được bản thân nhưng giờ thì khác rồi.

Bàn tay túm tóc em gái sexy của chợt kéo mạnh, Nhậm Kiệt hất cô ả ra phía trước rồi lại bồi thêm một cú đá vào bụng. Ngọn lửa dưới chân bùng nổ, hóa thành phản lực khiến lực tác động của cú đá này đột ngột tăng vọt.

Em gái sexy bị đá đến mức cong gập người, y như một con tôm bự. Cô ả bị Nhậm Kiệt dùng một cước đá bay vào con hẻm nhỏ.

Gã nhà giàu vừa lóp ngóp bò ra khỏi thùng rác thì lại bị em gai sexy đập trúng.

Gã tức giận đẩy cô ả ra.

“Hai đứa mày đứng đực ra đấy làm gì? Không muốn làm việc nữa hả? Chơi chết nó cho tao!”

Hai tên đô con giận dữ gầm lên, cuối cùng cũng lấy hết can đảm lao về phía Nhậm Kiệt.

Tiếc là ngọn lửa trên người cậu lại bùng lên, sóng nhiệt cuộn trào khiến bọn họ không thể đến gần.

Tròng mắt Nhậm Kiệt đỏ ngầu:

“Thế nào? Muốn biến thành thịt khô hửm? Để tao giúp chúng mày một tay nhé?

Còn không xéo, ông không ngại hỏa táng chúng mày ngay tại chỗ đâu. Con mẹ nó, tro cốt cũng khỏi hốt luôn!”

Hai tên đô con đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt tái nhợt, sau đó dứt khoát quay đầu chạy trốn.

Ai lại muốn đánh nhau với gen võ giả chứ? Có khác nào tự đào hố chôn mình đâu?

Vẻ mặt Nhậm Kiệt càng thêm điên cuồng, từng bước đi vào hẻm nhỏ.

“Khặc khặc khặc~ Mày muốn chơi chứ gì? Ông đây sẽ chơi với mày thật nhiệt tình~”

Gã nhà giàu tức đến hổn hển: “Đồ to xác vô dụng. Vương Miểu, sao mày còn chưa lên? Có tin tao về mách ba tao không hả?”

Bạn đang đọc [Dịch] Đừng Gọi Tôi Là Ác Ma của Dịch Thanh Phong

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!