Người đàn ông đột nhiên lắc đầu như điên, đôi mắt như chảy ra máu: "Bọn họ còn ở đó! Họ ở xung quanh các người, tôi biết! Tôi biết họ ở đó!"
“Vì không dám ngủ nên anh cắt mí mắt sao?” Tuyên Văn đưa tay ấn vào đầu người đàn ông: “Anh đã không ngủ bao lâu rồi?”
"Từ lúc vào bệnh viện rất lâu về trước, tôi rất sợ hãi, tôi sắp ch.ết sao?"
"Không sao đâu, anh thấy đó, bây giờ chúng tôi đều ở trong phòng, chúng tôi canh giúp anh. Hãy nằm lên giường, anh có thể ngủ yên một lát." Tuyên Văn đưa cho người đàn ông một chiếc bịt mắt: "Nằm xuống đi, che mắt lại để tôi xem thế giới trông như thế nào sau khi anh chìm vào giấc ngủ?"