Chương 52: [Dịch] Nhà Thiết Kế Game Quái Đàm

Tưởng Tượng Xâm Lấn

Phiên bản dịch 5021 chữ

Ngay cả một người trưởng thành như Chúc Miểu Miểu cũng không thể chịu nổi khi nghe đủ loại từ ngữ tục tĩu như vậy, thật khó để tưởng tượng phản ứng nội tâm của đứa nhỏ mỗi khi nghe những lời này.

Giày giẫm lên mảnh kính vỡ, móng tay của người phụ nữ cào trên tường, mọi âm thanh kỳ lạ đột nhiên biến mất khi họ đi ngang qua cửa phòng mà Chúc Miểu Miểu đang trốn.

Lòng bàn tay cô đầy mồ hôi, Chúc Miểu Miểu cảm giác được quái vật đang ở ngoài cửa, cô ngẩng đầu lên.

Cửa nhỏ trang trí phía trên khung cửa bị thứ gì đó tách mở, những sợi tóc rơi vào phòng, sắc mặt Chúc Miểu Miểu tái nhợt vì sợ hãi, lúc cô gần như không thể đứng vững thì đột nhiên có tiếng khóa cửa vang lên bên ngoài.

Mái tóc đen đang định vào phòng từ từ rút ra, con quái vật dường như đã rời đi.

Chúc Miểu Miểu không dám mở cửa, cô cẩn thận đặt rìu cứu hỏa nằm ngang chắn ở cửa, lấy điện thoại di động từ trong túi ra, cắm vào góc cửa sổ nhỏ trên khung cửa, vừa vặn lộ một mắt camera.

Đứng nhón chân, Chúc Miểu Miểu nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động, liếc mắt một cái, tim cô đã bắt đầu đập loạn xạ không thể khống chế.

Hình ảnh trên màn hình không rõ lắm nhưng có thể mơ hồ nhìn thấy một người đàn ông dị dạng cao ba mét đang dựa vào tường, đứng cạnh cánh cửa phòng đối diện.

Cánh tay của hắn dày gấp mấy lần so với người bình thường, trên người hắn có một người phụ nữ dính chặt, hai người sinh trưởng cùng nhau, bốn mắt của thứ kia nhìn chằm chằm vào ổ khóa vừa phát ra tiếng động lạ, ánh mắt nham hiểm và hung ác, khiến người ta cảm thấy vô cùng đáng sợ!

"Quái vật!" Con quái vật đáng sợ này gần giống như con quỷ mà Chúc Miểu Miểu tưởng tượng, thậm chí có thể nói rằng con quái vật này chính là từ trí tưởng tượng của cô biến ra.

Cắn chặt môi, Chúc Miểu Miểu không lên tiếng, mồ hôi lạnh từ trán chảy xuống cằm, cô biết trước rằng khi gia nhập cục điều tra có thể sẽ gặp quái vật nhưng không ngờ ngày đó lại đến nhanh như vậy!

Gân xanh trên cổ nổi lên, Chúc Miểu Miểu không dám phát ra âm thanh, hai tay đông cứng, không dám cử động dù chỉ một chút.

Bên ngoài im lặng như vậy một lúc lâu, người trốn ở phòng đối diện có lẽ cho rằng quái vật đã rời đi, liền muốn kiểm tra tình hình.

Tay nắm cửa chậm rãi xoay mở, cánh cửa chung cư kỹ cũ chậm rãi mở ra một khe hở.

Những người trong phòng không biết rằng con quái vật đang ẩn náu gần đó, trái tim của Chúc Miểu Miểu đã nhảy lên tận cổ họng.

"Có vẻ an toàn."

Một giọng nói quen thuộc vang lên từ trong phòng, đó là giọng của một tân binh như Chúc Miểu Miểu.

Cánh cửa chậm rãi bị đẩy ra, khuôn mặt của đồng nghiệp hiện ra trong khe hở, con quái vật đáng sợ cũng cử động cơ thể, người đàn ông dị dạng nắm chặt nắm đấm, còn người phụ nữ dị dạng cầm một con dao sắc bén.

Khí lạnh tràn ngập, mũi đao sáng chói lơ lửng trên khuôn mặt điều tra viên mới kia.

"Cẩn thận!"

Chúc Miểu Miểu không thể ngồi yên, vào giây phút cuối cùng, cô mở cửa, giơ rìu lên, lớn tiếng nhắc nhở: “Quỷ đang ở ngoài cửa!”

Đôi nam nữ dị dạng đồng thời quay đầu lại, Chúc Miểu Miểu sợ tới mức hai chân nhũn ra, căn bản không dám phản kháng, trong đầu không còn ý nghĩ nào khác, nỗi sợ hãi khiến cô theo bản năng bỏ chạy.

Điều tra viên trốn ở phòng đối diện cũng kịp phản ứng nhưng khi anh ta muốn đóng cửa lại thì đã muộn.

Người đàn ông dị dạng mở cửa ra, hắn loạng choạng, thô bạo lao vào phòng.

Lúc còn nhỏ, người đàn ông dường như thường xuyên đối diện với mấy chuyện như vậy nên vẫn còn giữ một số thói quen cũ.

"Tôi ở đây ngăn nó! Mọi người đi trước đi!" Giọng nói của nam tài xế lực lưỡng vang lên trong căn nhà cho thuê, sau đó là tiếng kính vỡ và vật nặng rơi xuống đất. Điều tra viên lực lưỡng đáng tin cậy dường như bị đẩy xuống lầu.

Nhưng khi anh ta thu hút được sự chú ý của con quái vật, các điều tra viên tân binh khác và Bạch Kiều đã chạy ra ngoài.

"Phân tán và tìm phòng để ẩn náu! Tìm manh mối và quy tắc! Cách thoát khỏi sự kiện dị thường thường được giấu ở nơi xảy ra sự kiện!" Bạch Kiều muốn trấn tĩnh mọi người nhưng những người mới đều bị ngợp trong nỗi sợ hãi, không thể nhớ được những gì cố nói. Thậm chí cả những gì được đào tạo ở Cục Điều tra cũng đã quên sạch không còn một mống, họ chen nhau chạy xuống tầng dưới.

"Đừng rời khỏi nơi xảy ra sự kiện dị thường! Nếu đi vào sương mù bên ngoài nơi sự kiện phát sinh, sẽ đánh mất chính mình! Sẽ không bao giờ có thể quay trở lại nữa!"

Bạch Kiều nhắc nhở cũng không có tác dụng gì, những điều tra viên mới đó chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây, nỗi sợ hãi đã ăn sâu vào đầu óc họ, phá hủy lý trí của họ.

Hành lang tràn ngập tiếng khóc thảm và tiếng bước chân, mọi người đều chạy ra khỏi tòa nhà, đứa trẻ vốn trốn trong tủ cũng lẫn vào trong số đó, những điều tra viên tân binh đang chỉ chăm chăm trốn thoát không nhận thấy xung quanh mình đã xuất hiện thêm một người.

"Quay lại đi! Đừng để nỗi sợ hãi thống trị mọi người!"

Bạch Kiều đuổi theo ra ngoài tòa nhà, Chúc Miểu Miểu dường như là người duy nhất còn lại trong tòa nhà.

"Phải làm gì bây giờ?"

Bạn đang đọc [Dịch] Nhà Thiết Kế Game Quái Đàm của Ngã Hội Tu Không Điều

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    22d ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!