Chương 77: [Dịch] Nhà Thiết Kế Game Quái Đàm

Bà Cốt

Phiên bản dịch 5107 chữ

Cao Mệnh chẳng suy nghĩ nhiều, trực tiếp đi tới cửa nhưng khi tay sắp chạm vào cửa, hắn đột nhiên nhanh chóng thụt lại.

Gần như cùng Cao Mệnh rút tay lại, hai cánh tay vươn ra từ khe cửa định chụp lấy hắn liền hụt mất.

Vẻ mặt của người đàn ông trung niên trên phần mộ lập tức thay đổi, không còn một chút màu sắc thiện lương nào, cơ thể ông ta chìm vào trong ngôi mộ, cánh tay từ khắp nhà thò ra.

"Rầm!"

Cánh cửa bị một cơn gió đen thổi bay, đột nhiên đóng sầm lại, tất cả cánh tay đều bị nhốt trong phòng.

“Hai người đến đây để xem nhà phải không?”

Một âm thanh âm trầm đột nhiên vang lên, Cao Mệnh và Chúc Miểu Miểu quay người lại, phát hiện một bà lão nhăn nheo không biết từ lúc nào đã đến gần và đang đứng ở phía sau bọn họ.

Năm ngón tay gầy gò cầm một lá bùa màu vàng, bà lão dán lá bùa vào giữa cửa, những tiếng động dị thường trong nhà lập tức biến mất.

“Những ngôi nhà tốt trong tòa nhà này đều khóa chặt, nếu tùy tiện mở cửa cho cô cậu thì chắc chắn là có ý đồ xấu.”

Sau khi bà cụ dán bùa màu vàng xong, bà ta ho khan vài tiếng, lắc lắc chùm chìa khóa trong tay rồi ngẩng đầu lên: “Hai đứa có vừa ý nhà nào không?”

Trong mắt bà ta chỉ có tròng trắng, những nếp nhăn trên mặt đan vào nhau như vảy rồng, bà ta không cao nhưng lại khiến Cao Mệnh cảm thấy rất áp lực, như thể trước mặt hắn không phải là một kẻ bà già gầy gò, ốm yếu mà là một con mãnh thú.

"Cháu nên gọi bà thế nào đây?"

"Mọi người đều gọi ta là bà Cốt (bà đồng, thầy phù thủy)." Bà cụ lắc chìa khóa và đi về phía bên kia hành lang, khi bà đi ngang qua lò than trước cửa, bà liếc nhìn đứa bé trên lưng Chu Tế, đứa bé lập tức buông cổ Chu Tế ra, sợ đến mức khóc lớn.

"Nếu ngươi còn khóc nữa, ta sẽ đưa ngươi về từ đường."

Bà Cốt vừa nói một lời, bé trai lập tức ngậm miệng lại, cuộn tròn trên lưng Chu Tế.

Sau khi đi qua hành lang, Bà Cốt lấy chìa khóa ra và mở cửa căn nhà ở cuối tầng một.

Căn nhà này nằm gần nhà vệ sinh công cộng và là một trong những căn nhà u ám nhất tòa nhà.

"Bà ơi, chúng cháu vào nhà bà được không?" Cao Mệnh có chút khẩn trương, hắn phát hiện nơi bà Cốt ở rất đặc biệt, trong nhà có các loại quỷ thần được điêu khắc bằng đất sét, trên tường cũng dán đầy bùa vẽ quỷ.

"Hai đứa đến đây xem nhà thì đợi ta ở bên ngoài, nếu muốn tìm đường đã đưa mình vào đây thì vào nhà. Có một số chuyện không tiện nói ở ngoài." Bà Cốt lục lọi trong đống bùa lớn tìm kiếm thứ gì đó, Cao Mệnh và Chúc Miểu Miểu suy nghĩ một lúc thì bước vào nhà.

Những sự kiện dị thường ở phố Tứ Thủy đã vượt khỏi tầm kiểm soát, những câu chuyện kinh dị dường như là một thế giới khác, vô lý và kỳ lạ cùng đầy rẫy bất an.

"Bà ơi, tại sao người trong tòa nhà này lại kỳ quái như vậy?" Cao Mệnh đã từng nhìn thấy Triệu Hỉ biến thành quỷ, Triệu Hỉ trong kinh dị vẫn là dáng vẻ sau khi ch.ết.

"Hư cấu kết hợp với hiện thực, hiện thực kết hợp với hư cấu." Bà Cốt cúi đầu ba lần lạy một quỷ thần nào đó: "Điều bình thường không nhất thiết là sự thật, thứ bị bóp méo không nhất thiết là hư cấu. Có lẽ những gì cô cậu thấy bây giờ mới chính là dáng vẻ vốn có của bọn họ.”

Sau khi thắp đèn cầy trắng và dâng ba nén nhang, bà Cốt ngồi xuống chiếc ghế duy nhất trong phòng: "Hai đứa cũng sẽ sớm biến đổi, giống như những người bước đã vào khác. Hai đứa cũng sẽ biến thành dáng vẻ thật nhất của mình, nếu muốn rời đi, có lẽ là không thể.”

"Chúng cháu cũng sẽ biến đổi sao? Nhưng chúng cháu chưa hề làm gì cả!" Chúc Miểu Miểu thật không hiểu, nghĩ tới dáng vẻ của chị mập cùng bà Tám, cô liền sợ hãi.

"Trong tòa nhà có 365 quỷ thần nhưng bề ngoài chỉ có thể cung phụng Huyết Nhục Tiên. Tất cả người sống trong tòa nhà sẽ dần dần bị kẻ đó ảnh hưởng." Bà Cốt bưng một chậu đồng lên: "Huyết Nhục Tiên có thể khiến những tạp niệm trong lòng con người thể hiện thông qua máu thịt, khi nhìn vào gương, các cháu có thể thấy được nó trông như thế nào trong tương lai."

Chúc Miểu Miểu bước tới gần chậu đồng và nhìn xuống nước.

Tiền giấy đang cháy rơi xuống chậu, mặt nước gợn sóng, hình ảnh phản chiếu của Chúc Miểu Miểu trong chậu dần dần trở nên mơ hồ. Dần dần, hai cái xác cháy đen xuất hiện trên hai bên vai của cô, như thể chúng đã lớn lên cùng với cô và không thể tách rời.

Nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ này, Chúc Miểu Miểu không những không sợ hãi mà đôi mắt còn có chút đỏ bừng.

"Đó là cha mẹ tôi!"

Một ngọn lửa trong quá khứ đã phá hủy tất cả mọi thứ trong cuộc đời Chúc Miểu Miểu. Nỗi khao khát và nỗi đau đối với cha mẹ là chấp niệm sâu sắc nhất của cô. Sức mạnh của Huyết Nhục Tiên sẽ thể hiện chấp niệm của cô thông qua máu thịt.

"Không cần nghi ngờ gì nữa, suy nghĩ của cháu chính là đáp án." Bà Cốt đồng tình với Chúc Miểu Miểu nhưng cũng không nói gì nhiều, đốt một lá bùa màu vàng ném vào chậu đồng, bà ta ra hiệu cho Cao Mệnh đi qua.

Trên thực tế, Cao Mệnh cũng rất tò mò hắn sẽ trở thành bộ dạng như thế nào, hắn im lặng đứng cạnh chậu nước, nhìn những lá bùa đang bốc cháy bay lượn trên không trung.

Khi tro của lá bùa rơi xuống phản chiếu hình bóng hắn, một vệt máu nổi lên từ đáy chậu đồng, sau đó máu lan ra trong chậu, nhuộm đỏ mọi thứ!

"Bùm!"

Bạn đang đọc [Dịch] Nhà Thiết Kế Game Quái Đàm của Ngã Hội Tu Không Điều

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    22d ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!