CHƯƠNG 30: CHÚC PHÚC CỦA THẦN
Một lát sau, tất cả mọi người đã đến đủ, trên giáo trường đã có hơn trăm người đứng chỉnh tề.
Tobel nói với tám người trưởng thành có cử chỉ bất phàm kia một tiếng “Các vị chờ một lát” Rồi đi tới phía trước đám người, trên gương mặt lạnh lùng nghiêm khắc cũng lộ ra một nụ cười khó có được.
- Đầu tiên, chúc mừng các ngươi đã từ trong rác rưởi trổ hết tài năng trở thành một chiến sĩ hợp cách ! Bất quá khảo nghiệm chân chính mới bắt đầu từ đây, từ nay về sau thì các ngươi sẽ phải rời khỏi cái nôi ấm áp này, đối mặt với sinh tử chân chính !
Cả đám sững sờ không hiểu ý của Tobel.
Ánh mắt của Đỗ Địch An có chút lóe lên, hắn đoán rằng lúc này thì thân phận Thập Hoang giả sẽ được công bố.
Đúng như vậy, Tobel nhìn qua biểu lộ nghi ngờ của tất cả mọi người, cao giọng nói.
- Từ thời khắc tốt nghiệp này, các ngươi đã đạt được thân phận mới, bất quá không phải “thủ vệ binh” như các ngươi nghĩ, mà là “thập hoang giả” !
- Thập hoang giả !
Tất cả mọi người đều hai mặt nhìn nhau.
- Ta biết rất nhiều người còn là lần đầu nghe đến chức vị này.
Tobel chậm rãi nói.
- Để ta nói thẳng luôn, chức vị thập hoang giả có đẳng cấp cao hơn thủ vệ binh, có cùng cấp bậc với kỵ sĩ. Bất quá kỵ sĩ trung thành với quân đoàn và quý tộc, trong mắt của ta thì chẳng khác nào một đám tiểu bạch kiểm, mà thập hoang giả mới thật sự là chiến sĩ bảo vệ nhân loại, vì nhân loại mà tạo ra tài nguyên !
Tất cả mọi người trừng to mắt.
Cùng cấp bậc với kỵ sĩ ?
Đây là thân phận cỡ nào a !
Nhất thời, tất cả mọi người đều có cảm giác như nằm mơ, không nghĩ rằng ba năm vất vả và kiên trì này lại có thể đạt được hồi báo phong phú như thế !
Tobel nhìn qua vẻ kích động và hưng phấn của tất cả mọi người, bình tĩnh nói.
- Nhưng thập hoang giả khác biệt với kỵ sĩ, một cái ở trong tối, một cái ở ngoài sáng, đơn giản mà nói thì thập hoang giả chính là anh hùng đứng phía sau bức màn ! Từ nay trở đi, thân phận thập hoang giả của các ngươi không thể để lộ dù là cho cha mẹ hay là người yêu, đây là cơ mật quân sự !
- Ở bên ngoài, chúng ta sẽ cho các ngươi thân phận thủ vệ binh để che giấu.
- Đợi khi mà các ngươi tích lũy đủ quân công thì có thể thu được tư cách vĩnh viễn ở lại khu buôn bán.
Nghe được lời nói của Tobel, ánh mắt của tất cả đều nóng bỏng lên, có thể ở tại khu buôn bán chính là nguyện vọng của gần như tất cả người dân sống trong khu bình dân !
- Huấn luyện viên, xin hỏi công việc thập hoang giả là gì ?
Lúc này, có một thiếu niên da ngăm đen trong đám người giơ tay hỏi.
Tobel đạm mạc nói.
- Công việc của các ngươi chính là đi về phía ngoài khu vực an toàn của Cự Bích, sưu tầm hết thảy tin tức và tài nguyên ở phía ngoài, sau đó mang về đây !
Đám hài tử xôn xao một trận, lúc này mới ý thức được thiên hạ không có cơm trưa miễn phí, mặc dù không ai được chứng kiến thế giới bên ngoài của Cự Bích, nhưng từ nhỏ đã bị nhồi nhét tư tưởng đã ăn sâu vào trong lòng rằng bên ngoài Cự Bích tràn ngập nguy hiểm vô cùng.
Bây giờ lại muốn bọn hắn bước ra khỏi Cực Bích, tiến về phiến cấm địa kia.
- Huấn luyện viên, ta có thể rời đi không ạ ?
Có người giơ tay lên hỏi một cách yếu ớt.
Tobel hờ hững đáp lại.
- Có thể, ta sẽ lấy danh nghĩa ‘hi sinh vì nhiệm vụ’ và ban cho người nhà ngươi tiền an ủi.
Tất cả lúc này đều phát lạnh trong lòng, đây là chức vị không có quyền lựa chọn !
- Các ngươi không cần lo lắng, mặc dù bên ngoài Cự Bích vô cùng nguy hiểm nhưng chúng ta sẽ không lãng phí ba năm tài nguyên đi vun trồng pháo hôi làm gì, chỗ các ngươi làm việc đều là khu vực an toàn đã được quét sạch qua, chỉ cần cẩn thận một chút thì sẽ không có bất cứ nguy hiểm gì, tỉ lệ thập hoang giả tử vong cũng không cao.
Tobel đảo mắt qua đám hài tử.
- Mà khi các ngươi đi ra khỏi Cự Bích đều sẽ có được chúc phúc của Thần.
- Chúc phúc của Thần ?
Tất cả mọi người đều ngơ ngẩn.
Đỗ Địch An cũng không nhịn được, nhướng mày một cái.
Tobel chỉ về phía tám người bên cạnh, nói.
- Tám vị này theo thứ tự là đại biểu của bảy tập đoàn lớn và quân đội, các ngươi có thể lựa chọn gia nhập bất kỳ ai, từ nay về sau thì các ngươi sẽ hiệu lực với tập đoàn hoặc là quân đội mà mình lựa chọn, chỗ tài nguyên mà các ngươi đào được phía ngoài Cự Bích có thể đổi thành tài phú kếch xù, ta nhớ có một thập hoang giả ở bên ngoài nhặt về được một vật kì lạ thu được mười vạn kim tệ, trở thành cự phú trong nháy mắt !
Tất cả mọi người đều bị chấn động tỏng lòng, mười vạn kim tệ ? Đây quả thực là món tài phú mà bọn hắn nghĩ cũng không dám nghĩ !
Ánh mắt Đỗ Địch An chớp động, không nghĩ tới đồ vật mà thập hoang giả nhặt được còn có thể kiếm được phần trăm từ đó, xem ra đây cũng là chức nghiệp làm giàu không tệ, chỉ là càng dễ làm giàu thì độ nguy hiểm càng cao.
Lúc này, tám vị nam nữ kia đi tới chỗ bọn hắn.
Thanh niên giáp da màu đen bên trái cười nói.
- Ta đại biểu cho quân đội, đây là hiệp ước ban thưởng của chúng ta, tất cả người gia nhập vào quân đội thì mười năm sau đều sẽ thu được tư cách vào ở khu buôn bán.
- Chúng ta là tập đoàn Sterling, chúng ta có thể cung cấp tư cách vào ở khu buôn bán với phòng ốc khu vực phồn hoa, mà chúng ta còn trích 10% cho các ngươi.....
Một nữ nhân có cách ăn mặc thoải mái mỉm cười, nói.
Những người khác cũng lần lượt mở miệng giới thiệu đãi ngộ của tập đoàn mình.
Đỗ Địch An hiểu được trong lòng rằng chỗ này chỉ là một nơi huấn luyện của Tobel, sau khi lựa chọn hài tử ở tất cả các khu dân cư thì đều sẽ đưa đến đây để huấn luyện tập thể, mà cỗ lực lượng sau lưng trại huấn luyện này chính là bảy tập đoàn lớn và quân bộ !
Nếu chỉ đơn độc dựa vào quân bộ thì không cách nào từ từng cái học viện ở các khu dân cư cưỡng chế tuyển nhận học sinh, nơi đặc huấn thập hoang giả do một số học viện là quý tộc sáng lập ra, hoặc là một tập đoàn nào đó.
Điều khiến hắn kỳ quái là trong này lại không có Quang Minh giáo đình nhúng tay vào.
Lúc này, những hài từ khác đã đi tới phía trước những người đại biểu của tập đoàn và quân bộ chọn lựa con đường tương lai của mình, điều kiện của những tập đoàn này cơ bản đều giống nhau, bởi vì cạnh tranh cho nên phúc lợi không hơn kém là bao.
- Địch An, chúng ta cùng vào một tập đoàn đi.
Đỗ Địch An khẽ gật.
Sam hỏi.
- Chúng ta chọn quân bộ hay là tập đoàn ?
- Các ngươi trước xem kĩ điều kiện của bọn hắn đi.
Đỗ Địch An nói xong đi tới trước mặt Tobel, nói.
- Huấn luyện viên, có thể không chọn bất cứ tập đoàn hay quân bộ không ?
Tobel cúi đầu nhìn hắn, đối với đứa bé này thì lão có ấn tượng cực kỳ khắc sâu, bất luận là sức chịu đựng ngoan cường khi mới tới hay là về sau đột nhiên tăng mạnh thì mỗi một lần khảo nghiệm lớn trong ba năm nay, biểu hiện của đứa nhỏ này đều khiến lão lau mắt mà nhìn, cho nên lúc này mỉm cười nói.
- Không chọn chỗ này chẳng khác gì ‘rời khỏi’ hết, tư chất của ngươi không tệ, ta tin tưởng ngươi có thể lăn lộn trong tất cả thập hoang giả, hảo hảo nắm chắc cơ hội đi.
Nói đến đây, lão hơi dừng một chút.
- Cá nhân ta có thể cho ngươi một cái đề nghị, tập đoàn Melon có tiềm lực lớn.
Đỗ Địch An hơi kinh ngạc, không ngờ lão lại đề cử một tập đoàn chứ không phải quân bộ.
Tobel quay người rời đi, hắn cũng không tiếp tục đuổi theo hỏi nữa, lúc này Migcan, Sam và Rage đã quay trở lại, Sam nói.
- Ta đã xem, điều kiện đều không khác nhau là mấy, trong đó các phương diện đãi ngộ của quân bộ là tốt nhất, nhưng phần trăm các vật liệu nhặt được cũng không cao, mà những tập đoàn kia điều kiện đãi ngộ đều có chút khác nhau, nãy ta thấy La Lý An gia nhập tập đoàn Sterling, bọn họ cho đến 15% phí, mà còn nói cái gì mà mỗi tháng sẽ được chúc phúc của Thần một lần !
- A !!!
Đúng lúc này, một tiếng gầm nhẹ vang lên.
Tất cả mọi người không khỏi nhìn lại, chỉ thấy một thiếu niên ở trước mặt nữ nhân ung dung đại biểu cho tập đoàn Sterling kia đang ôm đầu gầm nhẹ, mặt mũi tràn đầy thống khổ, trên mặt và hai vai có gân xanh nhô lên cực kì dữ tợn.
.