CHƯƠNG 31: THỨ NHẤT
- Là Loria!
Migcan kinh ngạc nói:
- Hắn đang làm gì?
Ngay khi hắn nghi vấn thì Loria bỗng hét lớn một tiếng, màu da đen nhánh mơ hồ có dấu hiệu đỏ lên, cơ thể run run, tiết ra đại lượng mồ hôi, kèm them đó là mùi hôi thối nhàn nhạt.
Sau khi rống to lên, Loria dần dần khôi phục lại, cơ bắp căng cứng dần buông lỏng, gân xanh trên người cũng biến mất không thấy, hắn thở dài một tiếng nhẹ nhóng cúi đầu nhìn lấy hai bàn tay của mình, trên mặt có chút ngạc nhiên.
Bỗng nhiên hắn nhún mình xuống, ra sức mà nhảy vọt lên.
Hô!
Lại nhảy cao hơn hai mét!
Không phải là đỉnh đầu mà bàn chân của hắn cách mặt đất hai mét!
Toàn trường lập tức yên tĩnh hoàn toàn.
Tất cả mọi người hoảng sợ nhìn Sang hắn, mặt mũi tràn đầy vẻ khó tin, Sau khi được huấn luyện ba năm, mặc dù tố chất thân thể của mọi người đều vượt qua rất nhiều người đồng trang lứa nhưng cuối cùng cũng có cực hạn, muốn nhảy lên cao hai mét quả thực là si mộng.
Thế nhưng mà Loria lại làm được!
Con ngươi Đỗ Địch An cũng co rút lại, chiều cao này cơ hồ đã đạt đến cực hạn của vận động viên trong thời đại trước, tuyệt không phải là người bình thường có thể đạt đến được. Hơn nữa, mặc dù trong ba năm qua Loria biểu hiện hết sức ưu tú nhưng so với thể năng vượt qua bình thường này lại kém quá xa.
- Đây chính là chúc phúc của thần?
Đỗ Địch An tự lẩm bẩm.
Sam nghe thấy hắn nói cũng kinh ngạc hỏi:
- Cái gì?
Lúc này, nữ nhân kia ung dung mỉm cười với Loria đang giật mình, nói:
- Đây chính là thần chúc phúc, từ nay về Sau, mỗi tháng ngươi đều được nhận một lần thần chúc phúc, hi vọng ngươi cố gắng thật tốt và dùng lực lượng mà thần ban cho tìm kiếm được càng nhiều tài phú!
Loria tràn đầy kích động quỳ một chân xuống, cung kính nói:
- Loria thề sống chết hiệu trung với phu nhân!
Nữ nhân ung dung mỉm cười nâng hắn lên, ngẩng đầu nhìn về những người khác nói:
- Phàm là người gia nhập vào Stirling tập đoàn chúng ta đều đạt được thần chúc phúc.
Nghe nàng nói, lúc này những hài tử mới minh bạch hóa ra lý do Loria đạt được lực lượng vượt xa người bình thường là đến từ thần chúc phúc, trong lúc nhất thời, tất cả hài tử đều rục rịch ngóc đầu lên.
- Nori, ngươi lại làm chuyện không tử tế này à?
Một nam sĩ dáng người thon dài khác nhíu mày nói:
- Mang thần chúc phúc đến nơi này còn gì là cạnh tranh công bằng nữa a?
Nữ nhân ung dung cười tủm tỉm nói:
- Trong quy củ cũng không ghi là không được phép mang mà?
Tên nam sĩ này lập tức cứng lại, chỉ có thể hừ lạnh một tiếng, cất cao giọng nói:
- Các vị, tất cả những người gia nhập vào Gerlin tập đoàn chúng ta cũng có thể đạt được một phần thần chúc phúc, Sau khi ký kết hiệp nghị, trở lại tập đoàn thì có thể nhận được nên không cần lo lắng."
Nghe như thế không ít hài tử nhìn trúng tập đoàn này nhẹ nhàng thở ra một hơi, nhưng vẫn còn một số hài tử do dự, đi đến chỗ Nor đại biểu cho Stirling tập đoàn.
Ai!
Lúc này, lại một tiếng gầm nhẹ vang lên.
Chỉ thấy một nam dài dáng lùn đứng trước mặt Nori toàn thân nổi lên gân xanh, bộ dáng tương tự như Loria lúc trước, một lát Sau mới khôi phục lại, hắn cũng bắt chước lấy sức nhảy lên một cái, đồng dạng đạt được đến độ cao hai mét.
Những người khác xung quanh sợ hãi thán phục một trận, bất quá nghĩ đến việc lát nữa mình cũng có thể đạt được lực lượng siêu phàm như vậy thì đều kích động không thôi.
Con ngươi Đỗ Địch An thít chặt, đáy lòng hắn chấn động mãnh liệt hơn trước nhiều, lần này thì hắn thấy rõ ràng, cái mà nữ nhân tên Nori kia dùng câi gọi là "Thần chúc phúc" thực tế là một cái ống chích đời cũ, bên trong đó chảy một loại chất lỏng màu hồng phấn giống như huyết dịch được pha nhạt đi vậy, nàng đã tiêm chất lỏng này vào cánh tay của nam hài kia mới dẫn đến thể năng của hắn được tăng mạnh!
Cái này không phải là thần chúc phúc gì cả, rõ ràng là một loại thuốc biến đổi gen!
Sở dĩ Đỗ Địch An chấn kinh cũng không phải bởi vì bọn họ gọi thuốc biến đổi gen là thần chúc phúc mà với khoa học kỹ thuật thời đại này làm Sao có thể chế tạo ra một loại biến đổi gen có hiệu quả rõ rệt như thế được? Phải biết, rút gen ra là một loại khoa học kỹ thuật mang tính vi mô, không có kính hiển vi, không có điện, không có dụng cụ tinh vi thì Sao có thể làm được?
- Chờ một chút, chẳng lẽ thần chúc phúc mà nàng nói chính là đồ vật của Quang Minh giáo đình?
Trong lòng hắn bỗng run lên.
Hắn vẫn cảm thấy Quang Minh giáo đình này nắm giữ bí mật không muốn người khác biết, mà lại rất có thể liên quan đến việc của ba trăm năm trước, có lẽ loại kỹ thuật rút gen này chính là một trong những bí mật của họ chăng?
- Thật thần kỳ!
- Không hổ là thần chúc phúc!
- Không biết lực lượng này có thể duy trì được bao lâu?
Mặt mũi Mige, Rage, Sam tràn đầy hưng phấn, cho dù ai nghĩ đến việc mình sắp được sở hữu lực lương siêu việt thường nhân đều kích động không thể nào tự kiềm chế được.
Đỗ Địch An nghe thấy bọn hắn nói, đáy lòng có chút sầu lo, hắn chỉ hi vọng cái thuốc biến đổi gen này sẽ không có tác dụng phụ quá lớn, Sau khi chứng kiến vị "Sinh Mệnh" luyện kim thuật sư kia hắn có cảm giác được loại thuốc biến đổi gen này hẳn là cùng một loại với "Sinh mệnh" phái kia. Chỉ là đồ vật giống nhau mà Sau khi xuất hiện trong tay Quang Minh giáo đình thì lại là hợp pháp cùng chính nghĩa.
- Mau nhìn, là BeViVi
- Nàng chọn Malon tập đoàn!
Lúc này, Sage cùng Sam đột nhiên kêu lên chỉ tay về nữ hài đứng trước nam sĩ ưu nhã kia, cô bé này ước chừng mười một mười hai tuổi, màu da tương đối trắng, dáng người cao gầy, bộ ngực hơi nhô lên, mặc dù vẫn là nụ hoa chớm nở nhưng đã lọt vào mắt không ít nam hài, điểm hấp dẫn người chính là dung mạo của nàng tinh xảo, gò má trứng ngống cực kỳ tú mỹ cùng ôn hòa.
Mig đỏ mặt lên, nói:
- Các ngươi cười cái gì?
Sage cười hắc hắc nói:
- Lại còn giả thẹn thùng làm cái gì, không phải ngươi luôn một mực thích nàng sao?
Mig trừng mắt liếc hắn một cái, nói:
- Nói nhỏ chút, có muốn ta bóp chết ngươi không?
- Chậc chậc, còn chưa bắt đầu đã trọng sắc khinh bạn.
Sage làm bộ mặt xem thường nói.
Đỗ Địch An mỉm cười, Bevivi này là một trong những nữ sinh xinh đẹp nhất trong lần đặc huấn này, cũng là đối tượng mà Mig thầm thích, không nghĩ tới lại lựa chọn, Malon tập đoàn. Hắn nghĩ một hồi, mở miệng nói:
- Chúng ta cũng chọn Malon tập đoàn đi.
Sam kinh ngạc nói:
- Không phải chứ?
- Vẫn là Địch An nuông chiều ngươi.
Sage mở miệng nói.
Mige đỏ bừng cả mặt, nhìn Sang Địch An bằng ánh mắt cảm kích.
Đỗ Địch An cười cười mang theo mọi người đến xếp hàng báo danh.
Rất nhanh đã đến phiên bọn hắn.
- Ngươi chính là Đỗ Địch An?
Nam sĩ ưu nhã tựa hồ nhận ra Đỗ Địch An, trên mặt lộ ra một tia thân thiết, nói:
- Ta đã xem qua tư liệu của ngươi, thành tích vô cùng xuất sắc, sức chịu đựng đứng thứ nhất, tri thức sinh tồn tổng hợp đứng thứ nhất, biểu hiện trong mấy lần đại khảo hạch cũng không tầm thường, nhất là lần khảo hạch tìm vật liệu một năm trước kia, tên thứ hai tìm được bốn kiện đã phi thường xuất sắc rồi mà một mình ngươi lại tìm được tới tám cái, gấp đôi số lượng người đứng thứ hai.
Đỗ Địch An mỉm cười nói:
- Qúa khen.
- Không nghĩ tới ngươi lại gia nhập vào tập đoàn của chúng ta.
Nam sĩ ưu nhã cười nói:
- Ở chỗ chúng ta, ngươi là đối tượng hạt giống, tin tưởng nếu đến những tập đoàn khác cũng là như vậy, đây là hiệp ước của ngươi.
Nói xong hắn móc ra một bản hiệp ước khác từ trong bao da tùy thân.
Mige, Sage, Sam ba người đều hiếu kỳ ngó cổ Samng nhìn.
Đỗ Địch An nhìn một chút hiểu rõ đại khái nội dung, đều là những điều khoản mang tính luật pháp, chỉ là mấy cái phúc lợi trong đó còn hơn nhiều, đầu tiên là mỗi tháng được một lần thần chúc phúc, tiếp theo là vật tư khi nhặt được ngoại trừ số lượng hạn định mỗi tháng ra thì bộ phận vật tư dư thừa hắn có thể nhận được ba mươi phần trăm giá trị!
Ngoài ra hắn còn nhận được định cư ở khu buôn bán!